Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2109: Nữ hoàng đầu tiên của Đại Viêm, hôm nay bái đường (3)




- Tử Hà tông chủ có ý kiến gì không? Trẫm rửa tai muốn nghe.

Tử Hà tiên tử hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói:

- Điện hạ, tại hạ chỉ là một người tu hành trong núi, không dám bàn chuyện triều đình.

Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại, nói:

- Trẫm là thân nữ nhi, bây giờ đăng cơ làm đế, trẫm chỉ muốn biết, ngũ đại môn phái các ngươi có thể để ý nữ tử hay không. Hay là nói, các ngươi và những người đó giống nhau, cảm thấy nữ tử vĩnh viễn không có tư cách ngồi vào vị trí này. Mặc kệ bản lĩnh của nàng như thế nào, mặc kệ nàng có thể làm Đại Viêm quốc thái dân an, phồn vinh giàu có hay không.

Mọi người cúi đầu trầm mặc, không trả lời.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại chờ đợi một lát, cười tự giễu, nói:

- Trẫm quả nhiên suy nghĩ nhiều rồi.

Dứt lời, ánh mắt uy nghiêm của nàng đột nhiên nhìn về phía thân ảnh đứng ở phía cuối cùng đoàn người Lăng Tiêu tông, lạnh như băng nói:

- Sở Phi Dương, hỷ bào trên người đâu?

Mọi người nghe vậy đều sửng sốt.

Lạc Thanh Chu cứng đờ, chắp tay nói:

- Hồi điện hạ, nếu hôn sự đã bỏ, cho nên tại hạ...

- Ai nói với ngươi hủy bỏ hôn sự?

Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên lạnh lùng cắt đứt lời hắn, long bào đỏ rực trên người đột nhiên không có gió tự bay.

Bầu không khí trong đại điện chợt ngưng tụ.

Mọi người chấn động, vẻ mặt nghi hoặc.

Tử Hà tiên tử mở miệng nói:

- Điện hạ, hôm nay bệ hạ băng hà, chuông tang kêu rên, hôn sự đương nhiên phải hủy bỏ. Mà thân phận của ngài bây giờ không còn giống như lúc trước, đương nhiên không thể cưới phò mã nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng nói:

- Tử Hà tông chủ, hôm nay có tang sự, cũng có hỉ sự. Ngươi phải biết rằng, Lăng Tiêu tông ngươi và hôn sự của trẫm, cũng không phải do trẫm ép các ngươi đồng ý, là Thái hậu và hoàng đệ của trẫm, còn có cả các ngươi cùng thương lượng rồi mới đưa ra quyết định, lúc trước chính là các ngươi ép trẫm! Có chuyện gì vậy? Bây giờ trẫm đăng cơ, Lăng Tiêu Tông các ngươi sợ các môn phái khác nói ba nói bốn, cho nên muốn đổi ý?

Tử Hà tiên tử trầm mặc một chút, nói:

- Điện hạ, ngài nói như vậy, ngài còn muốn..

- Không phải trẫm muốn.

Nam Cung Hỏa Nguyệt uy nghiêm nhìn nàng nói:

- Chuyện này, các ngươi nhất định phải cho trẫm một câu trả lời thoả đáng! Đại sự chung thân của trẫm, là các ngươi quyết định, trẫm cũng bất đắc dĩ đồng ý, bây giờ, các ngươi nói đổi ý liền đổi ý, vậy đặt trẫm ở đâu?

Tử Hà tiên tử trầm mặc lại.

Trong đại điện, mọi người nhìn nhau, lặng ngắt như tờ, cũng không biết vị nữ hoàng mới đăng cơ này rốt cuộc là ý gì.

Lúc này, Đoan Vương gia vẫn cúi đầu trầm mặc đứng bên cạnh, đột nhiên mở miệng nói:

- Tử Hà tông chủ, chuyện này là các ngươi không đúng. Nếu hôn sự đã định, đương nhiên không thể thay đổi, nào có thể lấy danh dự bệ hạ ra đùa giỡn. Tuy rằng hôm nay có tang, không có cách nào tổ chức hôn lễ, nhưng tân lang tân nương đều ở đây, không bằng để cho bọn họ đơn giản bái thiên địa trước, đặt sẵn danh phận, chờ tang sự chấm dứt, lại bổ sung lễ, tiên tử thấy thế nào?

Vừa nghe lời này, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Tử Hà tiên tử nhíu mày, nhìn về phía thân ảnh uy nghiêm trên bậc thang, nói:

- Điện hạ, hôm nay bái thiên địa, chỉ sợ có chút không ổn. Nếu điện hạ đồng ý để hôn sự này tiếp tục, như vậy chờ tang chấm dứt, lại...

- Hôm nay đi.

Thân ảnh uy nghiêm trên long ỷ, đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói, ánh mắt lại nhìn về phía người nào đó, ra lệnh:

- Mặc hỷ bào vào!

Lạc Thanh Chu: - ...

Trong đại điện, yên tĩnh không tiếng động.

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía thiếu niên mặc hắc bào, trong lòng đều kỳ quái, nghi hoặc.

Giọng điệu trưởng công chúa nói chuyện với hắn, hình như cực kỳ lạnh lùng.

Thậm chí còn mang theo một tia phẫn nộ hận thù.

Đáng lý ra thì không nên như vậy.

Tuy rằng hôn sự lần này, trưởng công chúa bị ép buộc, nhưng chuyện phò mã là do trưởng công chúa tự mình quyết định.

Hơn nữa vào Thái Khang thịnh yến, thiếu niên này còn cực kỳ bảo vệ công chúa.

Nhưng bây giờ, trưởng công chúa thoạt nhìn hình như còn không muốn hủy hôn.

Đã như vậy, vậy vì sao nàng lại có thái độ này?

Đang lúc trong lòng mọi người khó hiểu, thân ảnh màu đỏ ngồi trên long ỷ, lạnh như băng nói:

- Sở Phi Dương, trẫm muốn ngươi nói chuyện.

Lạc Thanh Chu từ đầu đến cuối vẫn cúi đầu, nghe vậy trầm mặc không nói.

Xoạt!

Giữa hai hàng lông mày của Nam Cung Hỏa Nguyệt đang muốn dấy lên đóa hỏa diễm ký đỏ tươi kia, đột nhiên lại nhớ tới cái gì đó, lập tức lại ẩn đi.

Nhưng nhiệt độ của cả đại điện vẫn chợt tăng lên.

Giọng điệu nàng lạnh lẽo nói:

- Ngươi có muốn đổi ý không?

Lạc Thanh Chu cúi đầu nói:

- Tại hạ không dám, chỉ là hôm nay, tại hạ không có cách nào thành thân với điện hạ.