Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2095: Ta là thư sinh, cũng là võ giả! Tử kỳ của hoàng đế (4)




- Người đâu! Có thích khách.

- Oanh!

Một tiếng nổ vang lên.

Quyền mang mang theo lôi điện màu đỏ, trong nháy mắt đã đánh nát quang mang màu vàng đất kia, lại không hề dừng lại mà nện vào mặt hộ thuẫn thật dày mà Tử Kim đạo nhân ngưng tụ.

Ầm!

Hộ thuẫn mà Tử Kim đạo nhân ngưng tụ thành không ngờ lại vỡ tan trong nháy mắt.

Phanh!

Còn chưa đợi hắn ta kịp phản ứng, nắm đấm của Lạc Thanh Chu thế như chẻ tre, nặng nề nện vào ngực hắn ta, đánh hắn ta văng ra ngoài.

Hắn ta bay giữa không trung, trong miệng kinh hãi hét lớn:

- Tông... Tông sư...

Vù!

Trên nắm đấm Lạc Thanh Chu, lần nữa xuất hiện cái lôi điện màu đỏ thô to, “Oanh” một tiếng đập nát bảo vật trong tay Nam Cung Dương dùng để ngưng tụ hộ thuẫn, theo đà nện vào ngực hắn ta.

Lực lượng thật lớn trong nháy mắt đã phá vỡ hào quang hộ thể và hộ giáp bên trong hoàng bào của hắn ta, trực tiếp nện vào ngực hắn ta.

Một tiếng giòn vang, một quang mang chói mắt đột nhiên từ ngực Nam Cung Dương bắn ra.

Lạc Thanh Chu lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, cánh tay đau đớn, nhưng hắn không lui về phía sau nửa bước, một nắm tay khác lại một lần nữa đập lên.

Oanh!

Một tiếng nổ vang, Nam Cung Dương trực tiếp bị một quyền này đánh bay ra ngoài.

Sấm sét màu đỏ, chuyên phá vỡ áo giáp phòng ngự.

Ngực Nam Cung Dương “rắc” một tiếng, xương sườn lõm xuống, nhưng lực lượng quyền mang cũng không thừa thế chui vào trong cơ thể hắn, mà lại bị một quang mang màu vàng chặn lại.

Bịch.

Nam Cung Dương nặng nề đụng vào vách tường phía sau, miệng phun máu tươi, chật vật ngã xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ.

Nhìn thì chậm, nhưng thực tế mọi chuyện xảy ra rất nhanh.

Từ lúc Lạc Thanh Chu đột nhiên động thủ, đến lúc bảo vật hộ thể và tầng hộ thể của Nam Cung Dương bị huỷ chẳng qua chỉ trong nháy mắt.

Tông Sư ra tay, nhanh như thiểm điện.

Nhưng thân là hoàng đế của Đại Viêm, bảo vật hộ mệnh trên người hắn đương nhiên là cực kỳ xa xỉ.

Mà thủ vệ cùng ngự lâm quân đứng ở bên ngoài, tốc độ phản ứng cũng không hề chậm.

Nhưng dù bọn họ từ cửa sổ nhảy vào, hay phá cửa mà vào, đều chìm vào một trận kiếm ảnh rậm rạp.

Ba tên thủ vệ tiến lên đầu tiên, đều là một trong thập đại thị vệ trong cung, hơn nữa đều có cảnh giới Đại Võ Sư hậu kỳ.

Nhưng, bọn họ vừa nhảy vào, liền lập tức bị một thanh bảo kiếm xuất quỷ nhập thần xuyên qua cổ họng, một kiếm mất mạng.

Hạ Thiền một mình, một thanh kiếm, bảo vệ cửa sổ và cửa chính.

Lạc Thanh Chu một quyền đánh bay Tử Kim đạo nhân và đả thương nặng Hoàng đế, hắn hoàn toàn không dừng lại, lần nữa xông về phía Hoàng đế.

Nhưng giờ phút này, thần hồn thủ vệ trên nóc nhà, cùng với thần hồn của Tử Kim đạo nhân đột nhiên tiến đến, bảo vệ trước người Hoàng đế.

Đồng thời, một khí tức đáng sợ, giống như sóng lớn, đột nhiên từ bên ngoài cung điện, bao trùm mà đến.

Cao thủ mạnh nhất trong cung, lão thái giám có tu vi Tông Sư kia, cũng nhận ra điểm khác lạ, nhanh chóng chạy tới.

Trong khi đó.

Trưởng công chúa sau khi nhận được tin có chấn động xuất hiện ở Vĩnh Diên cung, nàng trực tiếp mặc hỉ bào, xõa tung mái tóc dài, vội vàng ra khỏi Dao Hoa cung.

Thư phòng của Hoàng đế, trên bậc thang.

Trong bãi nước đen tanh hôi thối kia, thân thể thối rữa của Tần Lãng nằm sấp ở đó, ánh mắt đục ngầu, kinh ngạc nhìn hết thảy mọi chuyện xảy ra trước mắt.

Roẹt!

Trên nắm đấm Lạc Thanh Chu đột nhiên xuất hiện lôi điện màu tím.

Khi mấy thần hồn trên nóc nhà bay xuống, còn chưa kịp sử dụng phi kiếm, hắn đã dùng một quyền đánh tới.

Oanh!

Quyền mang của Tông Sư, mang theo lôi điện màu tím chuyên diệt thần hồn, tản ra khí tức khủng bố tựa như thiên lôi.

Mấy đạo thần hồn kia còn chưa kịp phản ứng, liền bị đánh tan thành tro bụi.

Chỉ có thần hồn của Tử Kim Đạo Nhân, nhanh chóng tránh thoát quyền mang cùng lôi điện, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái kim bát, quát nhanh:

- Định.

Bạch.

Một cột sáng màu vàng đột nhiên bắn ra từ kim bát, chiếu lên người Lạc Thanh Chu, cố định hắn ngay lập tức.

Tử Kim đạo nhân lập tức quay đầu vội vàng quát:

- Bệ hạ, ngươi rời đi trước đi.

Ầm!

Ai ngờ hắn vừa dứt lời, toàn thân Lạc Thanh Chu đột nhiên lóe ra lôi điện màu đỏ, một quyền đánh nát cột sáng màu vàng bao phủ trên người, rồi hóa thành một đạo tàn ảnh, xông về phía hoàng đế ở sau hắn.

Tử Kim đạo nhân biến sắc, phất trần trong tay đột nhiên vung lên, phi kiếm rậm rạp bắn ra.

Nhưng Lạc Thanh Chu đột nhiên xoay người một cái, thân ảnh đột nhiên biến mất trước mặt hắn ta, lúc xuất hiện, đã đứng trước người hắn ta.

Thần hồn của Tử Kim đạo nhân thấy một màn này, kinh hãi biến sắc, vừa vọt tới, vừa lớn tiếng thét chói tai:

- Tặc tử ngươi dám.

Ầm!

Lạc Thanh Chu một quyền đánh nát đầu thân thể hắn ta, rồi lại dùng một quyền xuyên qua lồng ngực trên thân thể hắn ta, “Ầm” một tiếng, một quyền mang kim sắc nổ tung xuyên qua lồng ngực hắn ta.