Nhị tiểu thư và Tiểu Điệp cùng với Thu nhi đều biết, vật liệu trên bàn này, ai cũng không được chạm vào, đặc biệt là tấm gương này.
Hôm nay trên gương lại chỉ ngưng kết hai giọt linh dịch.
Lạc Thanh Chu nhíu nhíu mày, lấy bình sứ ra, đang muốn thu thập lại thì đột nhiên phát hiện hai giọt linh dịch này hình như không đúng.
Vốn linh dịch màu xanh, lại biến thành trong suốt, hơn nữa hương vị hình như càng nồng đậm thêm.
Ở vị trí trung tâm của hai giọt linh dịch, còn có rất nhiều sợi tơ trong suốt nối liền, nhìn giống như một tấm mạng nhện mỏng manh.
- Linh dịch lại biến dị?
Trong lòng hắn vui vẻ, lập tức đổi một bình sứ khác, bỏ vào.
Hắn quyết định tối nay sẽ thử hiệu quả mới của hai giọt linh dịch này.
Cất linh dịch xong, hắn lật mặt Nhật Nguyệt bảo kính qua một bên, đặt ở trên bàn, hướng ra ngoài cửa sổ.
Nếu linh dịch ban ngày đã biến dị, như vậy linh dịch ban đêm hẳn cũng biến dị, sáng mai trở về xem, nó rốt cuộc biến thành bộ dáng gì.
Nếu như có thể giúp thần hồn và thân thể cùng đột phá, vậy hai ngày sau đi hoàng cung, lại càng nắm chắc.
Hắn thừa dịp bóng đêm ra khỏi cửa, rời khỏi cửa sau.
Đêm nay, hắn không thần hồn xuất khiếu đi qua, mà là trực tiếp dùng bản thể tới.
Hắn muốn tiếp tục tu luyện ở Long Cung.
Long cung, trong mật thất.
Thân ảnh xanh nhạt vẫn yên lặng ngồi trước dược đỉnh, luyện đan.
Dược đỉnh chậm rãi xoay tròn trên ngọn lửa.
Ngọn lửa dưới đỉnh, dưới sự gia trì của lực lượng nàng, không ngừng thay đổi màu sắc.
Khi thì màu vàng, khi thì đỏ, khi thì vàng.
Trong dược đỉnh đã không còn bất kỳ tiếng động nào, trong khe hở nắp đỉnh, cũng không có sương tản ra, thậm chí một chút dược hương cũng không thoát ra nữa.
Lạc Thanh Chu không dám quấy rầy, sau khi tiến vào, liền ngồi xuống trong góc.
Hắn an tĩnh nhìn thân ảnh trước dược đỉnh trong chốc lát, sau đó nhắm hai mắt lại, vận chuyển nội công tâm pháp, rất nhanh liền tiến vào trạng thái tu luyện.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Trong thạch thất, yên tĩnh không một tiếng động.
Không biết qua bao lâu, khi hắn từ trạng thái tu luyện tỉnh lại, trong mũi đột nhiên ngửi được một cỗ hương vị quen thuộc.
Hắn mở hai mắt nhìn lại, thân ảnh vốn luyện đan trước dược đỉnh, không biết từ khi nào, đang đứng ở trước mặt yên tĩnh nhìn hắn.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi...
Dừng một chút, hắn chủ động giải thích:
- Tối nay bản thể ta tới, giống như Nguyệt tỷ tỷ.
Hắn cho rằng thiếu nữ trước mắt, đang quan sát thân thể của hắn.
Thân ảnh xanh nhạt lại yên tĩnh nhìn hắn trong chốc lát, mới mở miệng nói:
- Đan dược đã luyện xong, một canh giờ sau có thể mở lô.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, lập tức kích động đứng dậy nói:
- Thành công?
Thân ảnh xanh nhạt mặt không gợn sóng, thản nhiên nói:
- Ta luyện đan, rất ít khi thất bại.
Lạc Thanh Chu: - ...
Thân ảnh xanh nhạt lấy ra một cái bình sứ, đưa tới trước mặt hắn nói:
- Kế tiếp, ta muốn bắt đầu luyện chế phi kiếm, cần máu của ngươi.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, đưa tay tiếp nhận bình sứ, nhìn sắc mặt có chút trắng bệch của nàng, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi có vẻ rất mệt mỏi, hay nghỉ ngơi vài ngày đi.
Ánh mắt Nguyệt tỷ tỷ trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Không phải rất gấp sao?
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:
- Ta quả thật rất cần dùng, nhưng, ngươi...
- Nhận đi.
Thân ảnh xanh nhạt nhàn nhạt, dừng một chút, lại nói:
- Nếu như có thể bỏ thêm Lôi Linh khí của ngươi, hiệu quả hẳn sẽ tốt hơn.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, nói:
- Làm thế nào bỏ thêm vào?
Lập tức, hắn đột nhiên nhớ tới, Lôi Linh khí trong cơ thể mình, cần thủ đoạn đặc thù, mới có thể lấy ra.
Long nhi cần hắn cùng làm cái này, cái kia.
Mà Tiểu Nguyệt, lợi dụng Hoả Linh khí của mình làm đường dẫn, trực tiếp dùng miệng hắn để hấp thu...
Suy nghĩ đây, hắn đột nhiên nhìn thiếu nữ trước mắt, tim đập nhanh, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ta... Ta đồng ý...
Thân ảnh xanh nhạt lấy ra một viên châu trong suốt, đưa cho hắn, vẻ mặt thản nhiên nói:
- Đây là Thiên Tâm Châu, ngươi chỉ cần ngậm trong miệng, thúc dục Lôi Linh khí trong cơ thể ngươi, nó tự khắc sẽ hấp thu vào.
Lạc Thanh Chu: - ...
Thân ảnh xanh nhạt tựa hồ nhớ ra, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn nói:
- Ngươi đồng ý cái gì?
Lạc Thanh Chu vội vàng tiếp nhận Thiên Tâm Châu, nói:
- Ta đồng ý bỏ Lôi Linh khí vào, dù có thể tăng một chút uy lực của phi kiếm, làm cái gì ta cũng đồng ý.
Dứt lời, trực tiếp há to miệng, nhét Thiên Tâm Châu vào miệng.
Khi hắn phồng má, miệng khẽ mở, đối mặt với ánh mắt thiếu nữ trước mặt, đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, vội vàng xoay người, lúc này mới bắt đầu thúc dục Lôi Linh khí trong cơ thể.
- A!
Một cỗ khí tức nóng rực mang theo lôi lực thuận theo kinh mạch, chậm rãi hướng lên trên, gian nan đi tới cổ họng, nhưng lại không thể tiếp tục đi tiếp.