Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2052: Giúp Nguyệt tỷ tỷ lau mồ hôi, Nguyệt tỷ tỷ thật sự luyện dược (1)




Lạc Thanh Chu gật gật đầu, không nói thêm nữa, lui ra sang một bên, lấy một cái bồ đoàn từ trong nhẫn trữ vật, đặt trên mặt đất, ngồi xuống.

Lập tức lấy ra linh dịch, nhỏ vào lòng bàn tay.

Một cỗ khí tức nóng rực xuyên qua lòng bàn tay, chảy vào thân thể, bị hồn tâm hấp thu.

Ánh mắt của thân ảnh xanh nhạt nhìn về phía hỏa diễm dưới dược đỉnh, lần nữa đưa hồn lực vào, làm cho hỏa diễm càng mạnh lên.

Toàn bộ dược đỉnh, cơ hồ đều bị hỏa diễm nuốt chửng.

Trong thạch thất, ngoại trừ âm thanh hỏa diễm thiêu đốt cùng tiếng nước sôi trào trong đỉnh thì không có tiếng động khác.

Lạc Thanh Chu nhắm hai mắt lại, rất nhanh đã tiến vào trạng thái tu luyện.

Không biết đã qua bao lâu.

Hắn rốt cục đem năng lượng trong linh dịch hấp thu xong, toàn bộ thần hồn hơi nóng lên, trở nên lấp lánh.

Khi hắn thở ra một hơi thật dài, khi mở hai mắt ra, hỏa diễm dưới dược đỉnh vẫn đang hừng hực thiêu đốt như trước.

Toàn bộ thạch thất, một cỗ hương vị nồng đậm mà mê người tỏa ra khắp nơi.

Mà thân ảnh xanh nhạt ngồi gần dược đỉnh lại nhắm hai mắt, không nhúc nhích, ngón tay ngọc mảnh khảnh và viên châu màu đỏ thẫm dưới dược đỉnh được nối liền bởi một sợi tơ màu trắng nhạt như có như không.

Lạc Thanh Chu nhắm mắt lại, vầng sáng màu trắng trên người nàng đã biến mất không thấy, lộ ra bạch y trắng như tuyết cùng mái tóc đen như mun, và với một gương mặt bình thường.

Trên trán nàng lấm tấm mồ hôi trong suốt.

Hỏa diễm dưới dược đỉnh vẫn luôn cháy hừng hực, mà hồn lực trong cơ thể nàng vẫn tiếp tục tiêu hao.

Lạc Thanh Chu kinh ngạc nhìn nàng trong chốc lát, không khỏi đứng dậy, đi tới gần, ngồi xổm xuống, nhìn nàng ở cự ly gần.

Nhiệt độ trước dược đỉnh, cực kỳ nóng rực.

Tóc trên đầu của nàng, đã bị mồ hôi thấm ướt, một giọt mồ hôi trong suốt theo gương mặt trắng nõn của nàng, chậm rãi chảy xuống đến chiếc cổ trắng nõn, tiếp tục trượt xuống...

Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, nhìn về phía hàng mi thật dài của nàng, nhẹ giọng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, nghỉ ngơi một lát đi.

Đối phương vẫn nhắm hai mắt như trước, không nhúc nhích, không có bất kỳ đáp lại nào.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu nhìn về phía dược đỉnh trước mặt.

Khói trắng, từ khe hở của nắp đỉnh bay ra, mùi thuốc xông vào mũi, càng ngày càng nồng đậm.

Lúc này, chỉ sợ thời khắc mấu chốt, không thể dừng lại được.

Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, lần nữa nhìn về phía thiếu nữ trước mắt, thấy mồ hôi trên trán và má nàng càng ngày càng nhiều, bèn lấy khăn tay ra, chần chờ một hồi, mới nhẹ nhàng duỗi qua, cẩn thận giúp nàng lau mồ hôi.

Ngay trong nháy mắt khăn tay chạm vào da thịt của nàng, hàng mi thật dài của nàng khẽ rung động.

Tay Lạc Thanh Chu cũng run lên một chút.

Hắn đột nhiên thấy có gì đó sai sai.

Xúc cảm không đúng, cảm giác dâng lên trong lòng cũng không đúng.

Hắn hơi nhíu mày, dùng khăn tay giúp nàng lau sạch toàn bộ mồ hôi trên trán, sau đó đặt khăn tay trước mũi ngửi ngửi, lại dùng tay kia sờ sờ, càng cảm thấy kinh nghi.

Hắn giật mình, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía thiếu nữ trước mắt, do dự một chút, lặng lẽ tới gần, mũi vươn tới gần gò má nàng, ngửi ngửi, lại vươn tới mái tóc của nàng, ngửi ngửi trước nàng, trong lòng chấn động.

Không phải thần hồn, mà là thân thể.

Thân thể Nguyệt tỷ tỷ, không ngờ lại tới.

Trong lòng hắn kinh ngạc, cẩn thận suy nghĩ một chút mới bừng tỉnh.

Lúc trước Nguyệt tỷ tỷ tới, hẳn chỉ là thần hồn, khi hắn đi trên mặt sông gặp Tiểu Nguyệt trở về, lúc đó hẳn là thân thể của Nguyệt tỷ tỷ.

Luyện chế loại đan dược này, chắc chắn cần tiêu hao nhiều năng lượng, hơn nữa phải cực kỳ chăm chú.

Nếu như chỉ có thần hồn, nửa đường nếu xuất hiện sai lầm, vậy không cách nào khắc phục, cho nên, vì đề cao tỷ lệ thành công, Nguyệt tỷ tỷ trực tiếp thần hồn trở về cơ thể, cho thân thể tự mình đến luyện dược.

Chẳng qua, lúc trước thân thể Nguyệt tỷ tỷ, giấu ở nơi nào?

Lấy tu vi của Nguyệt tỷ tỷ, mỗi lần thần hồn xuất khiếu, có lẽ cũng chỉ cần phân ra một luồng thần hồn, thân thể hẳn vẫn bình thường như trước, có thể hành động tự nhiên.

Suy nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn lại một lần nữa đánh giá thiếu nữ trước mắt, giống như là lần đầu tiên quen biết nàng.

- Nguyệt tỷ tỷ chắc chắn đã dùng Liễm Tức thuật và Dịch Dung thuật, cả cơ thể và khuôn mặt này, không phải cũng là ngụy trang chứ?

Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện suy nghĩ như vậy.

Nhìn gương mặt đầy mồ hôi của nàng, hắn không khỏi lại đưa khăn tay qua, cẩn thận giúp nàng lau mồ hôi trên má, đồng thời, ánh mắt cẩn thận quan sát hai má nàng.

Cho dù là dịch dung thuật, cũng không thể nào hoàn toàn biến thành một bộ dáng khác.

Hắn cẩn thận quan sát hồi lâu, lại không phát hiện manh mối, đột nhiên lại nhớ tới mặt nạ trên mặt mình, trong lòng âm thầm nói:

- Nguyệt tỷ tỷ không phải cũng có một cái mặt nạ như vậy chứ?