- Công tử, ngươi rốt cục... Phải không?
Là khí tức của công tử, chỉ là...
Long Nhi mở to hai mắt, nhìn kỹ thân ảnh trước mắt.
Một bộ nho bào, dáng người cao lớn, khuôn mặt tuấn mỹ, ôn văn nho nhã, nhưng trên người lại tản ra khí tức võ giả, đồng thời, tản ra khí tức ấm áp chỉ có thân thể mới có.
- Công tử, ngươi...
- Nếu đã đến ăn cơm đoàn viên với ngươi, đương nhiên phải đến hoàn chỉnh, nếu chỉ để thần hồn đến, vậy làm sao có thể ăn cơm cùng ngươi được?
Trên mặt Lạc Thanh Chu mang theo ý cười nói.
- Công tử...
Trong mắt Long Nhi đột nhiên nổi lên sương mù, lập tức nhào vào trong ngực hắn, ôm chặt vào người hắn, nức nở nói:
- Công tử đối xử với Long nhi thật tốt. Long nhi, Long nhi bây giờ muốn... Muốn giao phối với công tử...
Lạc Thanh Chu: - ...
- Công tử, được không?
- Khụ khụ, đi ăn cơm đoàn viên trước đã.
- Chờ giao phối xong rồi đi ăn cơm đoàn viên sau cũng được mà.
- Đừng như thế, vẫn nên đợi ăn cơm đoàn viên xong, lại... Khụ khụ, Long nhi, về sau đừng nên nói mấy loại lời này, hơn nữa đêm nay là ngày đoàn tụ, làm những việc khác không tốt lắm đâu.
- Được rồi... Long nhi nghe lời công tử...
Đúng lúc này, bên bờ sông đột nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh:
- Yêu quái! Thật to gan! Lén lén lút lút làm gì trên thuyền vậy hả? Có phải muốn lên bờ làm bậy không? Để mạng lại đây!
Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn, thấy Tần nhị ca đang nắm chặt tay, trợn mắt đứng nhìn ở bên bờ, khoé miệng nhịn không được là giật giật, chỉ đành dắt tay Long nhi cùng nhau nhảy xuống nước.
Trên người Long Nhi sáng lên một đạo hào quang, bao phủ hai người ở bên trong, ngăn cách nước sông bên ngoài, đồng thời tản ra một cỗ khí tức ấm áp.
Bên bờ sông, Tần Xuyên nắm chặt tay, y bào săn bắn, hừ lạnh nói:
- Cũng quá tệ đi, chỉ mới bị mấy câu của ta doạ chạy mất, xem ra cũng không có uy hiếp gì lớn.
Nói xong, hắn lại đứng bên bờ sông một lát rồi mới xoay người rời đi, tiếp tục tìm chỗ trống trải luyện quyền.
- Công tử, nhị ca nhà ngươi thật ngốc...
Long Nhi mang theo Lạc Thanh Chu lặn trong nước sông, nhịn không được cười nói.
Lạc Thanh Chu tuy rằng cũng cảm thấy nhị ca có chút ngây thơ, nhưng hắn cũng sẽ không nói xấu sau lưng hắn.
Lúc trước hắn vừa vào Tần phủ, thân phận hèn mọn, hai bàn tay trắng, nhị ca lần đầu tiên gặp hắn đã rất khách khí với hắn, hơn nữa còn truyền thụ cho hắn Bôn Lôi quyền để rèn luyện thân thể, xem như thật sự coi hắn như thân nhân.
- Nhị ca một lòng luyện võ, những chuyện khác đều không hiểu lắm, cho nên thoạt nhìn bộ dáng có vẻ không được thông minh cho lắm.
Lạc Thanh Chu giải thích.
Long nhi ra vẻ hiểu rõ, nói:
- Ồ, xem ra không thể một lòng luyện võ, hẳn phải như công tử, ngoại trừ luyện võ ra còn phải đọc sách, ngoại trừ đọc sách, còn phải trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, như vậy mới có thể trở nên thông minh, đúng không?
Lạc Thanh Chu chậm lại, nói:
- Long nhi, tối hôm qua Nguyệt tỷ tỷ có nói với ngươi cái gì không?
Long nhi lắc đầu, nói:
- Không, tỷ tỷ không thích nói chuyện.
Lạc Thanh Chu nói.
- Một câu cũng không nói?
Long nhi nói:
- Ừ, một câu cũng không nói, tỷ tỷ thật lạnh lùng, doạ Long nhi cũng không dám nói chuyện.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, hỏi:
- Gần đây nàng ấy có tu luyện không, ngươi biết tin tức gì của nàng không?
Long Nhi lắc đầu nói:
- Long nhi không biết.
Lạc Thanh Chu không nói gì nữa.
Long nhi mang theo hắn rất nhanh xuyên qua thông đạo dưới lòng đất, tiến vào Long cung vàng son lộng lẫy.
- Công tử, Long nhi đi chuẩn bị thức ăn, ngươi ở nơi này một lát, hoặc đi xem Hoa Cốt cô nương, Long nhi rất nhanh sẽ tới.
Long nhi dặn dò xong, liền vội vàng rời đi.
Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, đi tới Thủy Tinh Cung bên cạnh, chầm chậm đến trước quan tài bằng băng kia.
Thân thể Hoa Cốt vẫn yên lặng nằm trong quan tài bằng băng, người mặc hồng y đỏ tươi, trên mặt vẫn giữ vẻ mặt nhu hòa, giống như nàng chỉ đang ngủ một giấc.
Lạc Thanh Chu đứng trước quan tài băng, yên lặng nhìn một hồi rồi lấy tiểu Hoả Hồ từ nhẫn trữ vật ra, nhìn chằm chằm vào mắt nó.
Đáng tiếc, giờ phút này thân thể tiểu hỏa hồ, cũng không nằm trong tay Hoa Cốt.
Tuy nhiên, hắn vẫn nhìn vào mắt nó, nhẹ nhàng nói:
- Hoa Cốt, chúc mừng năm mới.
Đã qua rạng sáng, thật sự là một năm mới.
Suy nghĩ đây, hắn cất tiểu hỏa hồ lại, rồi lấy ra bảo điệp đưa tin, gửi lời chúc mừng năm mới cho mỗi người ở trong hảo hữu.
【 Tiền bối, chúc mừng năm mới! Sau khi kết thúc, ta sẽ qua tìm ngươi thảo luận vài vấn đề. 】
Chu Yếm nhanh chóng trả lời tin tức: 【 Tiểu tử, kể chuyện là giả, đến hút máu bổn vương mới là thật đi 】
Lạc Thanh Chu không trả lời.
【 Quận chúa, chúc mừng năm mới, mãi mãi yêu ngươi 】