Lại đột nhiên cảm giác toàn thân như bị cố định tại chỗ, hoàn toàn không thể động đậy, dưới sự sợ hãi, hắn chỉ đành gầm lên một tiếng, thúc dục tất cả năng lượng trong cơ thể, ngưng kết thành vòng hào quang hộ thể.
Đồng thời, long lân mà Long Nhi đưa cho hắn cũng hóa thành một tầng long lân khải giáp màu vàng, che kín cả cổ.
Rắc!
Móng vuốt nhìn chậm chạp kia lại dễ dàng đã cào thủng vòng hộ thể trên người hắn, lập tức nắm chặt cổ hắn, hào quang trong tay chợt lóe, muốn bóp nát cổ họng hắn!
Nhưng đúng lúc này, vảy rồng màu vàng trên cổ Lạc Thanh Chu ‘Ầm’ sáng lên một vòng quang mang chói mắt.
Lực lượng ngưng tụ trong móng vuốt kia lập tức bị dừng lại trong chốc lát.
Lạc Thanh Chu nhân cơ hội này, thân thể ngửa mạnh ra đằng sau, đá ra một cước, đồng thời lấy ra phi kiếm, trực tiếp đâm về phía thân ảnh kia!
- Hừ, ngược lại thủ đoạn thật là nhiều.
Bóng dáng kia tóc bạc trắng như tuyết, mặc trang phục thái giám, thu hồi móng vuốt ở tay lại rồi duỗi hai đầu ngón tay ra, trực tiếp kẹp lấy phi kiếm của hắn, lập tức quang mang chợt lóe giữa hai ngón tay, ‘Rắc’ một tiếng, hắn ta dễ dàng bẻ gãy phi kiếm của Lạc Thanh Chu.
Mà Lạc Thanh Chu lúc này cơ hồ không hề có ý định dừng lại, thân ảnh chợt lóe, nhanh chóng nhảy lên tường viện bên ngoài, đồng thời phất tay rắc một chùm bột phấn màu trắng và phấn hoa ra.
Thân ảnh kia hừ lạnh một tiếng, đang định không thèm để ý những thứ này mà đuổi theo, nhưng hắn đột nhiên dừng lại, nhìn về phía căn phòng đằng sau.
Lúc này, thủ vệ bốn phía nghe được động tĩnh, toàn bộ tụ tập mà đến.
Trong phòng truyền đến một âm thanh kinh hoảng mà sắc bén của một thái giám:
- Có thích khách! Hộ giá! Hộ giá!
Thân ảnh lão thái giám chợt lóe lên, quyết định vẫn đuổi theo.
Mà lúc này, hai đoạn phi kiếm rơi xuống đất, cũng đột nhiên bay lên, biến mất không thấy.
Lạc Thanh Chu lướt qua tường viện, ngay trong nháy mắt hạ xuống mặt đất, hắn liền kích phát Thổ Hành thuật của chuột ngọc đặt ở bên hông, trực tiếp chui vào lòng đất, thu hồi phi kiếm, nhanh chóng chạy trốn vào sâu trong lòng đất.
Oanh!
Đúng lúc này, trên mặt đất đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn.
Toàn bộ mặt đất đều bị chấn động!
Thân thể Lạc Thanh Chu nhoáng lên một cái, nhất thời cảm thấy đầu váng mắt hoa, cuống quít tiếp tục chạy về phía sâu dưới lòng đất!
Đúng lúc này, một cỗ lực lượng đáng sợ đột nhiên từ đỉnh đầu nhanh chóng đánh tới!
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn, dĩ nhiên là một quyền mang cực lớn.
- A!
Hắn nhanh chóng di chuyển về phía bên cạnh, nguy hiểm tránh thoát đạo quyền mang kia.
Oanh!
Quyền mang đột nhiên nổ tung dưới lòng đất, trực tiếp hất bay hắn ra ngoài!
Trong lòng Lạc Thanh Chu sợ hãi, muốn tiếp tục di chuyển vào sâu hơn dưới lòng đất, lại đột nhiên phát hiện tốc độ di chuyển về phía dưới càng ngày càng chậm, cũng càng ngày càng khó khăn hơn.
Hắn không dám ở lại chỗ này, đành phải di chuyển về phía bên phải.
- Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!
Mặt đất chấn động không ngừng, thân thể hắn di chuyển cũng bị chấn đến mức ngã trái ngã phải.
Nhưng hắn biết, giờ phút này nếu không trốn, chỉ cần dừng lại thêm một lát nữa, sẽ thêm một phần nguy hiểm.
Hoàng cung lớn như vậy, đã thế còn có rất nhiều cao thủ, khẳng định cũng có pháp khí hoặc pháp bảo có thể xuyên qua dưới lòng đất.
Cho nên, hắn lập tức dốc hết lực lượng, thúc dục chuột ngọc bên hông, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Thấy tốc độ di chuyển quá chậm, hắn đành phải mạo hiểm di chuyển lên trên một khoảng, sau đó tiếp tục di chuyển nhanh về phía trước.
Hắn vừa chạy trốn, vừa nhanh chóng suy nghĩ cách để thoát khỏi hiểm cảnh bây giờ.
Lúc này, chắc chắn có cao thủ đã đi vào lòng đất, thậm chí có thể chính là lão thái giám thực lực đáng sợ kia.
Đồng thời, trong ngoài cửa cung, có lẽ đã cũng đã bị phong toả khẩn cấp.
Biện pháp duy nhất bây giờ của hắn chính là tránh khỏi lão thái giám có thực lực đáng sợ kia, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lao ra ngoài.
Nhưng dưới lòng đất chắc chắn là không thể.
Lão thái giám kia tận mắt nhìn thấy hắn đi xuống lòng đất chạy trốn, khẳng định sẽ tập trung phong tỏa và lục soát dưới lòng đất.
Cho nên, bây giờ hắn phải trở lại trên mặt đất, trực tiếp từ mặt đất xông ra ngoài!
- A!
Hắn vừa suy nghĩ, vừa tiếp tục nhanh chóng di chuyển dưới lòng đất, thoát khỏi phạm vi chấn động kia.
Hắn lại tiếp tục di chuyển về phía trước một lát, đột nhiên cảm thấy phía sau truyền đến một khí tức nguy hiểm.
Quả nhiên có người đuổi theo.
Hắn lập tức chạy lên trên, khi cách mặt đất còn có bốn năm thước, lại tiếp tục di chuyển về phía trước mấy trăm thước, lập tức dùng một hơi vọt lên trên mặt đất!
Đồng thời, hắn nắm chặt tay thành nắm đấm, quyền mang trên nắm đấm lóe ra, rất nhanh đã tích lũy xong lực lượng!