Chẳng bao lâu, hai người bước vào một mảnh đất ẩm ướt.
Lại đi về phía trước một lát, đi tới một thông đạo.
Lạc Thanh Chu nhìn thấy thông đạo này, suy nghĩ vừa rồi Tiểu Nguyệt nói nơi này có một cái giếng nước, trong lòng âm thầm nói: Nơi này không phải là lãnh cung mà hắn từng đi dưới lòng đất đấy chứ?
- Ca ca, đi bên này.
Tiểu Nguyệt lập tức chỉ vào bên phải nói.
Lạc Thanh Chu cõng nàng, đi về phía bên phải, rất nhanh đi tới một huyệt động ẩm ướt.
Tiểu Nguyệt nói:
- Ca ca, chính là nơi này, chúng ta tạm thời trốn ở đây tu luyện trước, chờ trời sáng, bọn họ sẽ rời đi, chúng ta lại trở về.
Lạc Thanh Chu thả nàng xuống, nhìn xung quanh một cái, hỏi:
- Tiểu Nguyệt, nơi này ở đâu trong nội thành?
Tiểu Nguyệt nói.
- Hình như là dưới phủ đệ của một phú thương nào đó.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Không phải dưới hoàng cung sao?
Tiểu Nguyệt nghi hoặc nói:
- Hoàng cung? Ca ca, chúng ta không thể vào được hoàng cung, dưới lòng đất hoàng cung, có trận pháp lợi hại hơn.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, lại đi ra ngoài kiểm tra một phen, thấy nơi này quả nhiên không phải thông đạo kia, lúc này mới trở lại huyệt động nói:
- Ba đạo sĩ Tử Kim Quan kia, có thể đuổi theo hay không?
Tiểu Nguyệt suy nghĩ một chút, nói:
- Hẳn sẽ không, bọn họ bày ra trận thế lớn như vậy ở Nam Quốc Quận Vương phủ, nếu như không tìm được, nhất định sẽ rời đi. Nơi này đã lục soát từ tối qua. Ca ca yên tâm, muội muội vừa thả mấy con tiểu trùng ở bên ngoài, nếu có người tới gần, chúng nó sẽ thông báo cho chúng ta.
Lúc này Lạc Thanh Chu mới yên lòng.
Hắn lấy ra bảo điệp đưa tin, nhắn tin cho quận chúa, báo nàng không cần lo lắng.
Tiểu Nguyệt lặng lẽ tiến lại gần, nhìn trộm tin nhắn của hắn.
Lạc Thanh Chu lập tức thu lại.
Tiểu Nguyệt ẩn ý hỏi:
- Ca ca, ngươi đang nhắn tin cho ai? Có phải là nương tử nhà ngươi?
Lạc Thanh Chu nói,
- Đúng vậy.
Tiểu Nguyệt ‘A’ một tiếng, trong lòng âm thầm nói: Hừ, cho dù là mỹ nhân, đến lúc đó thấy bổn cung, còn không phải ngoan ngoãn kêu một tiếng tỷ tỷ.
- Ca ca, chúng ta đến tranh thủ thời gian tu luyện đi. Nơi này rất bí mật, không ai làm phiền chúng ta đâu.
Nói xong, hào quang trong tay nàng chợt lóe, trong góc huyệt động đột nhiên xuất hiện một cái giường lớn, trên giường lớn đã trải chăn, kéo rèm, trên giường còn đặt hai cái gối màu đỏ, trên gối còn thêu hai chữ hỷ thật lớn.
Đồng thời, nàng lấy ra một giá nến, đặt ở đầu giường, thắp hai cây nến đỏ.
Lạc Thanh Chu nhìn những món đồ rõ ràng dùng cho động phòng hoa chúc đêm mới bày biện, khóe miệng không khỏi giật giật vài cái, nói:
- Tiểu Nguyệt, chúng ta tới tu luyện, hay đến động phòng đấy?
Tiểu Nguyệt chớp chớp đôi mắt to nói:
- Ca ca, có khác nhau không?
Lạc Thanh Chu: - ...
Tiểu Nguyệt lên giường, vén màn ra, nũng nịu nói:
- Ca ca, mau lên đây. Muội muội không sợ, ngươi sợ cái gì chứ?
Lạc Thanh Chu nói:
- Tiểu Nguyệt, ta cảm thấy vẫn nên lấy hai cái bồ đoàn ngồi trên mặt đất đi.
Tiểu Nguyệt lập tức nói:
- Vậy làm sao được, như vậy không tiện... Không tiện tu luyện.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng trong rèm đỏ, nghĩ đã đến nước này, cũng không cần phải rụt rè nữa, chỉ đành cảnh cáo nàng:
- Chỉ cho phép tu luyện, không được làm bậy, có nghe thấy không?
Tiểu Nguyệt lập tức gật đầu nói:
- Ừm ừm, muội muội nhất định sẽ không làm bậy! Ca ca yên tâm, muội muội một lòng chỉ muốn tu luyện, những chuyện khác muội muội cũng không có bất kỳ hứng thú nào.
Lạc Thanh Chu vẫn hoài nghi nhìn nàng một cái rồi cởi giày ra, lên giường, ngồi đối diện nàng, nói:
- Trước tiên hấp thu linh dịch màu đen.
Tiểu Nguyệt lập tức nghe lời lấy ra bình linh dịch kia, rút nút chai ra ngửi ngửi, vẻ mặt mê say, nhịn không được hỏi:
- Ca ca, linh dịch này lấy từ đâu ra vậy? Có tiện nói cho muội muội biết không?
Lạc Thanh Chu lấy linh dịch ra, rót hai giọt vào lòng bàn tay, nói:
- Không tiện.
Tiểu Nguyệt nhất thời bĩu môi, nói:
- A, vậy quên đi. Muội muội chỉ biết đối tốt với ca ca, sẽ không miễn cưỡng ca ca.
Nói xong, cũng rót một giọt vào lòng bàn tay.
Nàng không dám rót nhiều, lần đầu tiên chỉ đổ một giọt, năng lượng nhiều đến mức nàng chịu không nổi, dù sao nàng mới dùng, nào xa xỉ như ca ca, mỗi ngày đều dùng, kinh mạch huyệt khiếu trong cơ thể đã cực kỳ quen thuộc.
Nàng nhịn không được lại nhìn thiếu niên trước mặt một cái, trong lòng âm thầm nói: Loại linh dịch này, cho dù là Nguyệt Linh Tiên Lộ của Cửu Thiên Dao Đài cũng không bằng, cho dù là đệ tử tiên tông kia, một năm cũng không dùng được mấy lần, ca ca lại có thể dùng mỗi ngày, hơn nữa còn có thể thoải mái tặng người.
Còn nữa, trên người ca ca còn có một con Linh Hồ...
Còn nữa, ca ca vừa rồi lấy ra hai con thỏ thỏ kia, cũng quá lợi hại, dĩ nhiên có thể thoải mái đi lại qua trận pháp lợi hại kia...