Ánh mắt của mọi người đều nhìn về thiếu niên bên cạnh nàng, đợi thấy rõ bộ dáng thiếu niên kia, đều biến sắc.
Lạc Thanh Chu cầm tay của nàng, ánh mắt cũng nhìn về phía tên đệ tử gọi Lâm Nguyên kia, nói:
- Lâm huynh, nếu không chúng ta ngay ở chỗ này bàn luận mấy chiêu? Yên tâm, ta sẽ không đánh ngươi chết.
Biểu lộ trên mặt Lâm Nguyên lập tức cứng đờ.
Mã Trần Tử dần dần thu lại nụ cười trên mặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tử Hà tiên tử đang đi tới, hừ lạnh nói:
- Tử Hà tông chủ, đệ tử Lăng Tiêu tông ngươi vẫn luôn không coi ai ra gì như thế?
Tử Hà tiên tử thản nhiên nói:
- Đúng vậy, ngươi tính như thế nào?
Thần sắc trên mặt Mã Trần Tử đọng lại, ánh mắt lộ ra vẻ tức giận, chậm rãi nắm chặt nắm đấm.
Mắt thấy song phương giương cung bạt kiếm, Nam Cung quận vương lập tức nói:
- Hai vị, về sau bàn lại việc này. Tối hôm qua trong cung phát sinh chuyện lớn, bản vương còn muốn trở về nhìn trong phủ, không tiếp khách.
Nói xong, ánh mắt của hắn nghiêm túc nhìn về phía khuê nữ nhà mình, lạnh lùng nói:
- Mỹ Kiêu, tới đây!
Nam Cung Mỹ Kiêu quyệt miệng nói:
- Không! Ta muốn đi ra ngoài du ngoạn, ta muốn đi ra ngoài ngắm phong cảnh, ta muốn đi Lăng Tiêu tông.
Nam Cung quận vương: - ...
Tử Hà tiên tử cười nói:
- Quận vương gia, dù sao cũng không xa, quận chúa đã muốn đi Lăng Tiêu tông ta làm khách, vậy cứ để nàng đi thôi. Ta tự mình tiếp khách, vương gia không phải lắng là ta lừa nàng bán đi đó chứ?
Trên mặt Nam Quốc quận vương lộ ra một tia xấu hổ, trừng khuê nữ của mình một chút, quát:
- Tới đây!
Nam Cung Mỹ Kiêu lập tức núp ở sau lưng Lạc Thanh Chu.
Lúc này, Nam Cung Tuyết Y đột nhiên đứng ra nói:
- Phụ thân, kinh đô phát sinh chuyện như vậy, tất cả mọi người trong lòng bàng hoàng, những yêu quái kia không biết có chạy đi hay chưa, nói không chừng còn trốn ở một nơi nào đó trong kinh đô. Nơi này quá nguy hiểm, ngài để Mỹ Kiêu đi thôi, Lăng Tiêu tông có nhiều cao thủ tọa trấn, rất an toàn. Đúng rồi, phụ thân khẳng định không yên lòng Mỹ Kiêu một người đi, không sao đâu, con đi giúp phụ thân nhìn nàng, cam đoan xem chừng nàng gắt gao, sẽ không để cho nàng với người nào đó làm loạn.
Bắp thịt trên mặt Nam Quốc quận vương co quắp mấy lần, lại trừng nàng một chút, lập tức phẫn nộ quát:
- Mỹ Kiêu, ngươi trở lại cho ta.
Sau đó lại dùng ánh mắt uy hiếp người nào đó.
- Sở Phi Dương, hôm nay ngươi dám bắt cóc khuê nữ nhà ta thử một chút.
Lạc Thanh Chu vội vàng đẩy quận chúa sau lưng đi ra, thấp giọng nói:
- Mau trở về đi thôi, có thời gian ta lại tới tìm ngươi.
Nam Cung Mỹ Kiêu còn muốn lên tiếng, Nam Quốc quận vương lập tức giữ nàng lại, lạnh lùng nói:
- Đi, hồi phủ!
Một đám người được nha hoàn hộ vệ chen chúc, trùng trùng điệp điệp rời đi.
Giữa sân chỉ còn lại có người của Lăng Tiêu tông và phái Hoa Sơn.
Lạc Thanh Chu nhìn về phía tên đệ tử gọi Lâm Nguyên kia, lại nói:
- Lâm huynh, tại hạ nghe tiếng về kiếm pháp phái Hoa Sơn các ngươi đã lâu, có thể cùng ngươi luận bàn một chút hay không?
Ánh mắt Lâm Nguyên khẽ động, nói:
- Luận bàn kiếm pháp sao?
Lạc Thanh Chu nói:
- Đúng vậy, luận bàn kiếm pháp. Ta cũng đi theo sư thúc nhà ta luyện tập kiếm pháp một đoạn thời gian, tự hỏi thiên phú cũng không tệ lắm, Lâm huynh có bằng lòng chỉ điểm mấy chiêu hay không?
Lâm Nguyên đang do dự, Mã Trần Tử bên cạnh đột nhiên nói:
- Ngày mai đi, ngày mai chúng ta sẽ đi Nam Quốc quận vương phủ bái phỏng. Nếu quý phái quả thật có hứng thú với vụ hôn nhân này, hoan nghênh ngày mai đi cùng, bất quá ta nghe nói, Lăng Tiêu tông các ngươi tựa hồ đã đính hôn với Tiên Vân các?
Nói xong, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nguyên nhi, đi thôi.
Lâm Nguyên lại nhìn thiếu niên trước mặt một chút, vội vàng đi theo sau lưng.
Đợi người của phái Hoa Sơn đều đi xa, Tử Hà tiên tử mới lên tiếng nói:
- Phi Dương, ta nhớ được trong nhà ngươi đã có hơn mấy chục nương tử nhỉ?
Lạc Thanh Chu lập tức nói:
- Ai nói?
Tử Hà tiên tử nhíu mày nói:
- Sư thúc nhà ngươi nói.
Lạc Thanh Chu:
- ... Nàng vu khống ta! Rõ ràng cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Khóe miệng Tử Hà tiên tử giật một cái:
- Mấy người... Mà thôi... Phi Dương, người tập võ, đặc biệt là ở cái tuổi của ngươi bây giờ, thời điểm đang nhanh chóng tiến bộ, nếu như trầm mê nữ sắc, sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của ngươi.
Lạc Thanh Chu nói:
- Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ tiết chế.
Tử Hà tiên tử hỏi:
- Vậy ngươi ngày mai còn muốn đi Nam Quốc quận vương phủ?
Lạc Thanh Chu nói:
- Muốn đi.
Tử Hà tiên tử nhíu nhíu mày, nhìn hắn chằm chằm thêm vài lần, thở dài một hơi, nói:
- Làm ta cũng không biết nói gì, đi thôi, chúng ta về tông môn trước. Cũng không biết mấy yêu vật kia trốn đến nơi nào, chúng ta cũng muốn trở về xem xét một chút.