Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1850. Mỹ nhân phú, áo trắng như tiên (1)




- Giao ngọc này cho Lạc khanh, đây là phần thưởng dành cho hắn.

- Rõ!

Ngụy Khải dùng hai tay cung kính tiếp nhận Kỳ Lân ngọc.

Lập tức cúi đầu, đi xuống bậc thang, đưa tới trước mặt thiếu niên, con ngươi xám trắng mắt nhìn thiếu niên một chút, đột nhiên thấp giọng nói:

- Lạc công tử, ngươi chôn vị tiểu cô nương gọi Hoa Cốt kia ở chỗ nào? Nhớ đêm đó, vẫn là ta dẫn nàng vào cung.

Đôi tay Lạc Thanh Chu đang duỗi ra dừng một chút, lập tức ‘Ba’ một bàn tay hung hăng quất vào trên mặt hắn.

Một cái tát vang dội, không chỉ có đánh vị Ngụy công công này quay cuồng, những người khác trong đại điện cũng đều bị nhảy một cái.

Đang lúc đám người đang lộ ra mặt mũi tràn đầy kinh ngạc cùng nghi hoặc, Lạc Thanh Chu lạnh lùng mở miệng:

- Ngụy công công, trong cả đại điện này, bệ hạ ở đây, Thái hậu ở đây, các vị triều thần các vị tông chủ, còn có các vị khách quý ở đây, ngươi chỉ là một người không trọn vẹn, có tư cách gì mắng ta! Ngươi muốn mắng thì mắng, lại vì sao che che lấp lấp, tiến đến trước mặt ta thấp giọng mắng ta? Khối Kỳ Lân ngọc này là ta dùng bản sự của mình đoạt được, là bệ hạ chính miệng hứa hẹn ban cho ta, ngươi cảm thấy không phục? Là ai cho ngươi lá gan, để ngươi ở đây nói ra lời ô uế.

Vừa nghe lời này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về vị Ngụy công công đang bụm mặt gò má.

Ngụy Khải lập tức cả giận nói:

- Ta không có…

- Vậy ngươi vừa rồi len lén nói cái gì với ta?

Lạc Thanh Chu quang minh lẫm liệt, nghiêm nghị chất vấn.

Lập tức lại nói:

- Trong cả đại điện này, ngươi có lời gì không thể nói? Ngươi muốn gạt bệ hạ, hay muốn gạt Thái hậu, hoặc muốn gạt khác triều thần cùng khách quý của các quốc gia?

Sắc mặt Ngụy Khải âm trầm, còn muốn lên tiếng, lúc này, Đoan Vương Nam Cung Khác ngồi ở bên cái khác đột nhiên mở miệng nói:

- Bản vương có thể làm chứng, Ngụy công công vừa rồi hoàn toàn chính xác đang len lén nói chuyện, bản vương còn tưởng rằng hắn thay mặt bệ hạ bàn giao cái gì, ai biết, lại là ngôn ngữ ô uế.

Lúc này, quan chủ Thanh Vân quan - Vân Thượng đạo nhân ngồi cách đó không xa, cũng mở miệng nói:

- Bản đạo cũng nhìn thấy vị Ngụy công công này vừa rồi đang thấp giọng nói chuyện.

Lăng Tiêu tông Tử Hà tiên tử cũng nói:

- Ta cũng nhìn thấy.

Lúc này, ngay cả vương tử Đại Mông đế quốc Cách Lôi cũng nhìn có chút hả hê nói:

- Bản vương tử rất hiếu kì, Ngụy công công đến cùng mắng thế nào. Ngụy công công, có thể nói để chúng ta nghe một chút náo nhiệt sao?

Ngụy Khải gặp tình hình không đúng, lại gặp sắc mặt bệ hạ trầm xuống, lập tức ‘Phù phù’ một tiếng, quỳ trên mặt đất, dập đầu không nói.

Nam Cung Dương lạnh mặt nói:

- Xin lỗi Lạc khanh, sau đó cút ra ngoài.

Ngụy Khải lập tức xoay người, dập đầu trước mặt thiếu niên:

- Lạc công tử, là nô tài không đúng, là nô tài miệng tiện, ngài đại nhân chớ so đo với tiểu nhân.

- Cút.

Lạc Thanh Chu bình tĩnh nói một câu, chỗ sâu trong mắt lướt qua một tia lạnh lùng, trong đầu không tự chủ được hiện ra một màn thân ảnh mảnh mai hương tiêu ngọc vẫn trong đêm kia.

Ngụy Khải lập tức đứng dậy, cúi đầu vội vàng ra đại điện.

Nam Cung Dương cũng không nhìn hắn nhiều thêm một chút, từ đầu đến cuối, ánh mắt đều chăm chú nhìn thiếu niên. một mực được đám người bảo vệ.

Trong đại điện lần nữa lâm vào yên tĩnh.

Lúc này, phía sau bức rèm che, âm thanh của Thái hậu truyền đến:

- Bệ hạ, bắt đầu ván thứ hai đi, không cần thiết vì chút chuyện nhỏ này hỏng tâm tình của mọi người.

Trên mặt Nam Cung Dương lập tức lộ ra ý cười, nói:

- Mẫu hậu nói đúng lắm. Hoàn toàn chính xác chỉ là một chút chuyện nhỏ, đối với cẩu nô tài không nghe lời, chờ yến hội kết thúc, trẫm trực tiếp giết là được, hiện tại không cần thiết làm hỏng tâm tình của mình.

Nói rồi nhìn về phía mấy tên vương tử Cách Lôi cùng Lạp Mạc, bưng chén rượu lên, nâng chén với người năm đại tông môn, cười nói:

- Đến, trẫm lại kính mọi người một chén.

Đám người lập tức bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Phương trượng Kim Thiền tự không có tới, chỉ là mấy tên trưởng lão, mà tất cả đều biết Lạc Thanh Chu.

Lúc này bọn hắn lấy trà thay rượu, trong lúc đó cũng không nói chuyện.

Đợi tất cả mọi người uống rượu xong, Nam Cung Dương cười nói:

- Cách Lôi vương tử, đề tài thứ hai, do ngươi đưa ra đi, như thế nào?

Cách Lôi vương tử nghe xong, lập tức đứng lên nói:

- Đa tạ bệ hạ.

Lập tức suy tư một chút, lớn tiếng nói:

- Tại hạ là người luyện võ thô tục, không thích giả vờ như những văn nhân bọn hắn, trong lòng nghĩ cái gì, sẽ nói cái đó. Tại hạ hôm nay đến, là vì Trưởng công chúa quý quốc mà đến, nghe nói Trưởng công chúa quý quốc không chỉ có vô cùng có bản sự, mà lại xinh đẹp như hoa. Cho nên đề tài thứ hai này, tại hạ sẽ lấy Mỹ nhân làm đề, bệ hạ cảm thấy thế nào?