Chỉ là...
Ai, được rồi, vẫn là trước quản tốt chính mình đi.
Cố gắng tu luyện, giải quyết phiền phức kia, sau đó mang theo người trong nhà, tìm một nơi tốt sơn thanh thủy tú, yên lặng, tự do tự tại qua hết cả đời này.
- Kết lư tại nhân cảnh, Nhi vô xa mã huyên. Vấn quân hà năng nhĩ,
Tâm viễn địa tự thiên. Thái cúc đông ly hạ, Du nhiên kiến Nam sơn.
Sơn khí nhật tịch giai, Phi điểu tương dữ hoàn. Thử hoàn hữu chân ý, Dục biện dĩ vong ngôn.. (*)
(Ẩm tửu – Đào Tiềm:
Kết lều cỏ giữa nhân gian
Mà không xe ngựa râm ran đi về
Sao anh giữ được nếp quê?
Tấm lòng cao khiết đất lìa tự xa
Giậu đông hái đoá cúc nhà
Nam sơn thanh thản cho ta ngóng về
Khí chiều ngợp ngợp sơn khê
Đôi chim thanh thản bay về nẻo vui
Cảnh kia chân ý bỗng ngời
Muốn đem bày tỏ thoắt lời lại quên. – Bản dịch của Trần Trọng Khuê)
Hắn nhắm mắt lại, giống như thấy được khung cảnh tươi đẹp điềm tĩnh tự do, hoa nở đầy núi, dòng suối róc rách, vô câu vô thúc, giục ngựa lao nhanh.
Cùng lúc đó.
Tòa tiểu viện nào đó, gian hương khuê nào đó.
Trong màn trướng lụa mỏng, thiếu nữ mặc váy áo tuyết trắng đang nằm trong chăn, mở to con ngươi, phát ngốc.
Trong tay nàng đang cầm một khối ngọc thạch, biểu lộ trên dung nhan tuyệt mỹ không tì vết có chút biến ảo, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong một phòng khác, ẩn ẩn truyền đến tiếng ca thanh thúy.
- Ta là một con lừa nhỏ, hắn chưa hề cưỡi qua, có một ngày tâm huyết của hắn dâng trào cưỡi ta đi chợ, trong tay hắn nắm lấy đuôi ngựa nhỏ, trong lòng đang đắc ý....
Mà ở trong hoa viên phía sau, vẫn như cũ có người đang yên lặng luyện kiếm.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt, đã đến một ngày trước Thái Khang thịnh yến.
Một ngày này, Tần gia Đại công tử Tần Lãng cùng Tần gia Nhị công tử Tần Xuyên đều về tới trong phủ.
Một ngày này, trong cung cũng đưa tới tin tức, mời Lạc Thanh Chu cùng đám người Tần gia đều đi trong cung tham gia Thái Khang thịnh yến.
Một ngày này, Lạc Thanh Chu cũng nhận được tin tức, Lệnh Hồ sư thúc cùng sư phụ Tử Hà tiên tử đều sẽ tới kinh đô tham gia Thái Khang thịnh yến. Đương nhiên, Thánh nữ Tiên Vân các Lưu Ly tiên tử cũng tới.
Còn có, gần nhất kinh đô thủ vệ sâm nghiêm, hắn đã mấy ngày cũng không có nhìn thấy Nguyệt tỷ tỷ, cũng không có ra ngoài gặp Long nhi.
Mỗi ngày đều ở nhà đọc sách, tu luyện.
Đoạn thời gian này, Trưởng công chúa trong cung cũng yên lặng, không có tin tức gì.
Nhưng tin tức Trưởng công chúa muốn kén phò mã sớm đã truyền khắp toàn bộ kinh đô.
Bách tính, võ giả, văn nhân trong khắp Kinh đô đều cực kì kích động cùng điên cuồng, mỗi ngày đều đang nghị luận, đến cùng ai mới xứng với vị thiên chi kiêu nữ của Đại Viêm ta.
Có đôi khi tranh luận kịch liệt còn bạo phát đánh nhau.
Mà vương tử đến từ các quốc gia cũng đều đang thoả thuê mãn nguyện mà chuẩn bị.
Đương nhiên, cao tầng cùng đệ tử ưu tú nhất năm đại tông môn Đại Viêm cũng đều được mời tới.
Lúc này kinh đô sớm đã biển người đông đúc, vô cùng náo nhiệt.
Bữa tối rất phong phú.
Bởi vì ngày mai muốn tổ chức Thái Khang thịnh yến, cho nên các học viện đều nghỉ.
Tần Xuyên cùng Tần Lãng đồng thời trở về.
Người một nhà ngồi cùng một chỗ ăn cơm, vui vẻ hòa thuận.
Tần đại tiểu thư từ trước đến nay không thích náo nhiệt cũng bị Tống Như Nguyệt tự mình kéo ra ngoài.
Lúc ăn cơm, Tần Xuyên tràn đầy phấn khởi nói chuyện trong học viện, nhìn ra cuộc sống ở trong học viện không tồi.
Tần Lãng thì ngồi ở bên cạnh, không nói một lời.
Lạc Thanh Chu đồng dạng không nói gì.
Tần Xuyên nói một hồi, nhìn về phía hắn hỏi:
- Thanh Chu, sang năm sẽ bắt đầu kỳ thi mùa xuân, ở nhà đọc sách thế nào? Có nắm chắc thi đậu không?
Lạc Thanh Chu đáp:
- Còn tốt, cũng không có vấn đề.
Tần Xuyên cười nói:
- Vậy là tốt rồi, chờ ngày ngươi thi đậu, nhị ca tự mình dẫn ngựa cho ngươi, chúng ta khua chiêng gõ trống, đi một vòng toàn bộ kinh thành, khoe khoang.
Tống Như Nguyệt một bên lườm hắn một cái, nói:
- Chỉ có ngươi thích khoe khoang, Thanh Chu người ta rất khiêm tốn đây.
Lập tức lại nhìn người nào đó một chút, nói:
- Nếu tiến sĩ phổ thông, quên đi, miễn cho đụng với quan trạng nguyên người ta, kia mới gọi xấu hổ.
Tần Xuyên cười nói:
- Mẫu thân, nói không chừng quan trạng nguyên chính là Thanh Chu đây.
Tống Như Nguyệt lập tức nói:
- Nếu là Thanh Chu, ta sẽ dẫn ngựa.
Tần Xuyên cười ha ha.
Trên mặt Tần Lãng ở một bên cũng lộ ra ý cười.
Mọi người Tần gia và bọn nha hoàn phục vụ bên cạnh cũng đều nở nụ cười.
Bầu không khí lập tức trở nên sinh động.
Nói đến kỳ thi mùa xuân sang năm, tự nhiên nói đến Thái Khang thịnh yến ngày mai.
Tống Như Nguyệt thấp giọng nói:
- Ta ở bên trong cửa hàng nghe người ta nói, lần này Thái Khang thịnh yến có vương tử của năm quốc gia tới tham gia, còn có ngũ đại môn phái, nghe nói Thái hậu cùng Thánh thượng muốn thừa cơ chọn lựa phò mã cho Trưởng công chúa....