Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1759. Đêm nay đi tìm ngươi (2)




Con ngươi Lưu Ly thanh tịnh đối mặt với ánh mắt của hắn, trên váy tuyết trắng đã tràn đầy bùn đen, trước ngực phình lên có chút phập phồng, trên người đổ mồ hôi lâm ly, thân thể nhìn tinh tế mảnh mai, có một phen xinh đẹp đặc biệt.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Lưu Ly cô nương, đắc tội.

Lưu Ly mỉm cười đáp:

- Không ngại.

Gương mặt xinh đẹp của Lệnh Hồ Thanh Trúc ở một bên lạnh xuống.

Trên mặt La Thường cùng Tử Hà tiên tử đều mang ý cười.

Mấy người vốn cho rằng hai người đánh nửa ngày, lúc này mới quen đối phương, vốn cần hảo hảo nói chuyện phiếm vài câu, ai ngờ Lạc Thanh Chu trực tiếp xoay người nói:

- Sư thúc, chúng ta đi thôi, ta còn muốn tu luyện.

Vừa nghe lời này, những người khác bao gồm cả Lưu Ly tiên tử đều sững sờ.

Lệnh Hồ Thanh Trúc thì khẽ động khóe miệng, lập tức quay người lạnh mặt rời đi.

Lạc Thanh Chu đi theo sau lưng nàng, bước nhanh đi xa.

La Thường nhìn bóng lưng hắn, sửng sốt một hồi, nói:

- Tử Hà, đệ tử này của ngươi... Không phải là võ si đó chứ, ngoại trừ luyện võ, đối với cái gì cũng không có hứng thú? Lẽ ra hắn mới quen Lưu Ly nhà ta, lại đánh nửa ngày, hiện tại biết được hai người sắp thông gia, nói thế nào cũng nên hiếu kì Lưu Ly nhà ta có dáng dấp ra sao chứ? Chí ít cũng nên nói chuyện phiếm thêm vài câu? Làm sao trực tiếp liền đi?

Tử Hà tiên tử cũng nhìn hai bóng lưng đang đi xa kia, ánh mắt lấp lóe, cười nói:

- Đoán chừng là mệt mỏi.

La Thường nhìn về phía đệ tử của mình, hỏi:

- Lưu Ly, ngươi cảm thấy thế nào?

Lưu Ly nâng lên ống tay áo, nhẹ nhàng xoa xoa mồ hôi trên trán, nói khẽ:

- Sư phụ, vừa rồi hắn hẳn không có dùng toàn lực. Trong đó có một quyền, ta nhìn thấy bên trên nắm đấm của hắn xuất hiện lôi điện, hẳn là vô ý thức tung ra, nhưng rất nhanh lại bị hắn thu hồi. Còn có, tinh thần lực của hắn rất mạnh, hẳn là tu luyện thần hồn, mà lại cảnh giới thần hồn cũng rất cao.

La Thường cười nói:

- Sư phụ hỏi ngươi chính là, ngươi cảm thấy vụ hôn nhân của ngươi và hắn như thế nào?

Lưu Ly suy nghĩ một chút, nói:

- Sư phụ, ta có thể từ chối không?

La Thường kinh ngạc nói:

- Vì sao muốn từ chối? Không có coi trọng hắn?

Lưu Ly chớp chớp con ngươi thiên chân vô tà nói:

- Lúc trước hắn đã từ chối ta, từ tình huống hôm nay đến xem, hắn có lẽ còn sẽ từ chối ta. Cho nên, ta cũng muốn từ chối hắn, nếu không thì thật là mất mặt.

La Thường lập tức ‘Ha ha ha’ nở nụ cười.

Cười một hồi, nói:

- Tốt, chúng ta coi như ngươi từ chối. Bất quá vụ hôn nhân này, không phải là hai người các ngươi định đoạt, quan hệ đến hai tông môn chúng ta hợp tác cùng lợi ích, cho nên, việc này còn cần thương lượng lại.

Lập tức lại nhìn về phía Tử Hà tiên tử bên cạnh nói:

- Tử Hà, cứ để đồ nhi này của ta tiếp tục ở lại Kiếm Phong, như thế nào?

Tử Hà cười nói:

- Ta không có ý kiến.

La Thường kéo cánh tay của nàng, cười nói:

- Vậy chúng ta đi. Chuyện của bọn trẻ, cứ để chính bọn hắn giải quyết đi.

Hai người nói chuyện, cùng nhau rời đi.

Tô Phong Tô Vũ cũng rời đi.

Đao tỷ nhìn bốn phía rừng trúc bị phá hủy, nhìn về phía hố to cách đó không xa.

Phòng nhỏ của nàng đã không còn, bị khí lãng thổi tung, lại bị xé rách phá thành mảnh nhỏ, biến thành từng cây cỏ tranh đáng thương, rải xuống đầy đất, nhìn vô cùng thê lương.

Sở Phi Dương đáng ghét, lần trước hắn và nương tử nhà hắn đến chiếm đoạt túp lều nhỏ của nàng, ở bên trong cưỡi ngựa, làm sập giường nhỏ của nàng, hôm nay lại tới đánh nhau, trực tiếp đánh nát túp lều nhỏ của nàng, quả thật không phải là con người.

Đang lúc nàng nắm chặt nắm đấm, âm thầm tức giận, Lưu Ly đi tới, nói khẽ:

- Đao tỷ tỷ, ta muốn tắm rửa, thay quần áo khác, nơi này có nơi tắm rửa sao?

Đao Linh lấy lại tinh thần, nhìn về phía nàng, dừng một chút, gật đầu nói:

- Có, ta dẫn ngươi đi.

Lưu Ly nhẹ gật đầu, lại hỏi:

- Ngươi và Sở Phi Dương rất quen sao?

Đao Linh tức giận nói:

- Không có quen chút nào.

Hai người nói chuyện, xuyên qua rừng trúc, rất nhanh biến mất ở trong gió tuyết phía xa.

Lạc Thanh Chu trở lại động phủ của Lệnh Hồ Thanh Trúc, liền tiến vào bể tắm, sau đó lấy ra bảo điệp đưa tin, báo tin vui cho Nguyệt tỷ tỷ. Nguyệt tỷ tỷ, ta tấn cấp! Bất quá trong cơ thể tựa hồ còn có rất nhiều năng lượng, cảm giác còn có thể lại bắn vọt một chút

Gửi đi xong tin nhắn.

Hắn buông xuống bảo điệp đưa tin, bắt đầu xoa tắm mồ hôi cùng dơ bẩn trên người.

Xoa tẩy một hồi, hắn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía cửa ra vào, mở miệng gọi:

- Sư thúc!

Bên ngoài yên tĩnh im ắng, cũng không có người đáp lại.

Lúc này, bảo điệp đưa tin chấn động một chút.