Thiếu nữ váy trắng không dám khinh thường, lập tức huy quyền nghênh kích.
Nắm đấm của hai người mãnh liệt mà hối hả đụng vào nhau bên trong đất tuyết trống trải, tiếng ầm ầm không dứt bên tai.
Lại nửa canh giờ qua đi.
Toàn thân thiếu nữ váy trắng đổ mồ hôi lâm ly, sợi tóc hai bên thái dương đã bị thấm ướt, khí tức càng gấp gáp hơn.
Mà nội lực trong cơ thể nàng cũng rất nhanh sắp tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng đối phương công kích vẫn hung mãnh như cũ.
Giờ khắc này, ánh mắt nàng nhìn về phía thiếu niên đối diện đột nhiên trở nên ngưng trọng.
Bởi vì nội lực của đối phương bạo phát thời gian lâu như vậy, vậy mà vẫn như cũ giống như còn có rất nhiều, liên tục không ngừng.
Sắc mặt của La Thường bên ngoài sân cũng trở nên có chút ngưng trọng, lập tức nói:
- Đồ nhi, không cần lại khách khí với hắn, dùng toàn lực.
Tử Hà ở một bên, mỉm cười, cũng không nói chuyện.
Váy trắng trên người thiếu nữ lóe lên ánh sáng, váy áo bồng bềnh, lập tức đánh ra một quyền, bên trên nắm đấm kia ‘Hoa’ thế mà lộ ra lên một vòng ráng chiều, quyền mang nổ bắn ra, giống như đám mây bị ráng chiều nhuộm đỏ, chiếu sáng con ngươi của tất cả mọi người.
- Oanh!
Lạc Thanh Chu lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, nặng nề mà ngã xuống trong rừng trúc sụp đổ nơi xa.
Lần này, hắn không thể lập tức đứng lên.
Thiếu nữ váy trắng thu hồi nắm đấm, mạng che mặt trên mặt đã bị mồ hôi thấm ướt, bộ ngực đầy đặn có chút phập phồng, khí tức trong lỗ mũi cũng đang gấp rút thở hổn hển, hiển nhiên đã rất mệt mỏi.
Nàng thu hồi nắm đấm, ổn định một chút khí tức, nhìn về phía tên thiếu niên trên mặt đất kia nói:
- Vị sư huynh này, ngươi...
- Sưu!
Ai ngờ không đợi nàng nói xong, Lạc Thanh Chu nằm rạp trên mặt đất, lần nữa nhảy lên một cái, khóe miệng mang theo một vệt máu, thân ảnh lóe lên, đã nhào tới trước mặt của nàng.
- Oanh!
Một quyền này, kim quang nổ bắn ra, uy lực lại đột nhiên lớn hơn rất nhiều!
Ngay cả La Thường ở bên ngoài đang xem chiến cũng bị làm cho giật nảy mình.
Sắc mặt thiếu nữ váy trắng biến hóa, nội lực bên trong đan hải lập tức tràn vào cánh tay, lập tức đánh ra một quyền, trên nắm tay nhanh chóng nở rộ quyền mang sáng chói.
- Oanh!
Hai nắm đấm lần nữa nặng nề mà đánh vào nhau.
Quyền mang màu vàng kim cùng quyền mang màu đỏ trong nháy mắt nổ tung lên, nhấc đến khí lãng càng thêm đáng sợ.
Lần này, thân thể thiếu nữ váy trắng lại chấn động, hai chân dưới làn váy không tự chủ được, ‘Vụt vụt vụt’ lui về phía sau mấy bước.
Thân thể Lạc Thanh Chu cũng chấn động, trượt về phía sau.
Hắn đạp mạnh một cước lên thanh trúc phía sau, cây thanh trúc chỉ còn lại một nửa kia lập tức ngã cong về sau đè sát mặt đất.
- Sưu!
Ai ngờ Lạc Thanh Chu cũng không ngừng, lại một lần nữa xông tới.
- Oanh!
Hai nắm đấm lại một lần hung mãnh đánh vào nhau.
Thiếu nữ váy trắng lần nữa bị đánh lui.
Lạc Thanh Chu bay ra về phía sau, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, thân thể xoay tròn một cái, vững vàng rơi vào trên mặt đất.
Lần này, hắn dừng ở tại chỗ, cũng không lại lập tức xông lên.
La Thường bên ngoài sân có chút nhíu mày, trên mặt đột nhiên lộ ra một vòng cười lạnh:
- Vậy mà tấn cấp! Đây là cố ý bắt đồ đệ nhà ta để bắn vọt sao?
Tử Hà tiên tử ở một bên, hậu tri hậu giác ‘Nha’ một tiếng, trên mặt lộ ra một vẻ kinh ngạc, nói:
- Tấn cấp sao? A, thật là khéo.
La Thường lườm nàng một chút, khóe miệng hung hăng co quắp một cái, sắc mặt lập tức âm trầm, quát với giữa sân:
- Đồ nhi, không cần lưu tình, ngươi lần này đại biểu Tiên Vân các ta tới đây, không cần khách khí với hắn, đánh bại hắn.
Mà thiếu nữ váy trắng giờ khắc này đã là mồ hôi đầy người, thở gấp thở phì phò, nội lực bên trong đan hải cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm, mặc dù tốc độ khôi phục rất nhanh, nhưng tiêu hao càng nhanh, đối phương hoàn toàn không có cho nàng bất kỳ thời gian nào để khôi phục.
Bất quá giờ khắc này, đối phương rốt cục cho nàng thời gian.
Thiếu nữ váy trắng một bên khôi phục nhanh chóng nội lực trong cơ thể, một bên nhìn về thiếu niên phía trước, thở hổn hển mở miệng nói:
- Ngươi…. ngươi tên là gì?
Quần áo trên người Lạc Thanh Chu, sớm đã ướt đẫm, bắp thịt toàn thân đau buốt, trên mặt cũng trúng mấy quyền, đau đớn từng trận, nhưng trong cơ thể lại vô cùng sảng khoái.
Hắn vừa rồi nhất cổ tác khí, xông phá tầng bình chướng kia, tấn cấp.
Bất quá, tựa hồ còn có chút không đúng.
Bên trong đan hải vẫn như cũ còn có một đám lửa đang thiêu đốt, năng lượng bên trong từng cái huyệt khiếu, tựa hồ lại nhanh chóng khôi phục, tiêu hao nửa ngày, không chỉ có không có hao hụt, ngược lại càng ngày càng nhiều.
Vẻn vẹn chỉ dừng lại một hồi, trên người hắn đã bắt đầu khô nóng, năng lượng trong cơ thể đã bắt đầu táo bạo bất an.