Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1691. Đây chính là tình yêu sao? (2)




- Đến lúc ngươi độ kiếp, nhớ kỹ thông báo Long nhi, để Long nhi nói cho ta biết, ta lập tức tới giúp ngươi. Còn có, ta đến lúc đó đi tìm một viên Thiên Tâm châu, hấp thụ một chút Lôi Linh khí tức, đến lúc đó cho ngươi cùng Long nhi.

Nước mắt trong mắt cá sấu lớn lập tức lao nhanh như mưa sa, ngao ngao kêu lên:

- Đa tạ công tử! Đa tạ công tử! Đại ân của công tử, cá sấu nhỏ không thể báo đáp, về sau làm trâu làm ngựa, làm nô làm tài, muôn lần chết không chối từ.

Một bên, Long nhi lập tức quyệt miệng nói:

- Công tử, Long nhi không muốn dùng Thiên Tâm châu. Long nhi... Long nhi muốn giao phối với công tử....

- Khụ khụ khụ....

Cá sấu lớn lập tức đung đưa cái đuôi nói:

- Công tử, Long nhi cô nương, các ngươi trò chuyện. Cá sấu nhỏ lại mắc đái, đi trước một bước.

Dứt lời, chìm vào trong nước, lắc đầu vẫy đuôi, nhanh chóng rời đi.

Lạc Thanh Chu nhíu mày, nghiêm mặt nói:

- Lần sau đừng có dùng hai chữ này, nếu như ngươi đã hóa thành hình người, nói chuyện làm việc, đều muốn văn nhã thận trọng một chút, dù sao cũng là nữ hài tử.

Long nhi khéo léo ‘A’ một tiếng, suy tư một chút, nói:

- Vậy công tử, Long nhi muốn cùng ngươi điên loan đảo phượng, làm chuyện xấu hổ, có thể chứ?

- Không thể!

Lạc Thanh Chu lên tiếng từ chối, nhìn đêm tối xa xa một chút, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ đã nói Thiên Tâm châu có tác dụng, vậy chỉ dùng Thiên Tâm châu. Long nhi, ngươi hảo hảo ở nơi này tu luyện, ta cũng muốn trở về tu luyện.

Long nhi lập tức ôm cánh tay của hắn, làm nũng nói:

- Công tử, đừng có đi mà. Công tử từ bỏ long huyết của Long nhi sao? Công tử vội vã tấn cấp, nếu như muốn xử nữ long huyết của Long nhi, lại thêm Hóa linh đan của tỷ tỷ, tin tưởng công tử có thể trực tiếp đột phá hai cấp. Chuyện này đối với công tử chỉ có chỗ tốt, không có bất kỳ chỗ xấu gì.

Lạc Thanh Chu nhìn con ngươi ngập nước cùng gương mặt tràn đầy vũ mị của nàng, trầm mặc một chút, chậm rãi nói:

- Long nhi, Nguyệt tỷ tỷ cho ta nhiều hơn ngươi rất nhiều. Nếu như không có nàng, ta đến nay vẫn là một đồ đần tu vi thấp, ngay cả thể chất mình cũng không biết. Có thể nói, không có nàng, không có ta bây giờ, thậm chí ta có lẽ đã sớm chết. Nhưng ta từ đầu đến cuối cùng nàng duy trì một đoạn khoảng cách kia, chưa từng dám có hơn, cũng không dám suy nghĩ. Bởi vì cái gì? Bởi vì nàng là người đã có gia thất, mà ta cũng là người đã có gia thất. Ta không thể có lỗi với thê tử ta, không thể có lỗi với người nhà ta yêu. Ngươi hiểu chưa?

Long nhi nhìn đôi mắt thâm trầm của hắn, nghe hắn nói lời chân thành tha thiết, trong lòng lập tức đau xót, chậm rãi buông lỏng cánh tay hắn ra, cúi đầu nói:

- Công tử, Long nhi biết, Long nhi không xứng so với tỷ tỷ. Công tử đã nói như vậy, Long nhi sẽ không còn dây dưa công tử, bất quá.....

Nàng lại ngẩng đầu lên nói:

- Công tử, Long nhi vẫn phải nói một câu, tỷ tỷ yên lặng làm nhiều như vậy cho công tử, hi vọng công tử không được xem như chẳng có chuyện gì phát sinh qua, càng không được cô phụ tỷ tỷ. Còn gia thất, tỷ tỷ không phải nói, phu quân nhà nàng đối với nàng không tốt sao? Long nhi cảm thấy, cứ tiếp tục với hắn như vậy, không bằng...

Nói đến đây, điểm đỏ giữa hai đầu lông mày của nàng lóe lên ánh sáng, thấp giọng nói:

- Công tử, ngươi nghĩ biện pháp thăm dò được tỷ tỷ ở nơi nào, phu quân là ai, chuyện này, Long nhi giúp các ngươi giải quyết, đến lúc đó cho công tử một kinh hỉ, tuyệt sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì, có thể chứ?

Lạc Thanh Chu lập tức cau mày nói:

- Không được làm ẩu, càng không nên động bất kỳ kẻ nào bên người Nguyệt tỷ tỷ. Nguyệt tỷ tỷ cũng không phải người bình thường, nàng có suy nghĩ của mình.

Long nhi còn muốn lên tiếng, Lạc Thanh Chu khoát tay áo nói:

- Được rồi, không nói, ta muốn trở về tu luyện. Có việc, dùng bảo điệp liên hệ ta.

Nói xong, thân ảnh lóe lên, bay lên giữa không trung.

Long nhi trần trụi chân ngọc, đứng trên mặt sông, ánh mắt lưu luyến không rời mà nhìn thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.

Lại đứng tại chỗ hồi lâu.

Nàng lấy ra bảo điệp đưa tin, do dự một chút, gửi một tin nhắn cho nữ nhân vừa hung ác vừa đáng thương kia: Tỷ tỷ, thật ra công tử biết tất cả mọi chuyện, nhưng hắn không dám nói, hắn đang trốn tránh. Bởi vì, ngươi có phu quân. Nếu như tỷ tỷ cần hỗ trợ, cứ việc nói cho Long nhi, Long nhi giết người, vô thanh vô tức

Trích Tiên cư.

Khi Lạc Thanh Chu trở về, Hạ Thiền vẫn như cũ cầm kiếm, khuôn mặt nhỏ căng thẳng, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc cùng lãnh khốc ngồi ở trên giường.

Phía ngoài có gió thổi cỏ lay, nàng đều dựng thẳng lỗ tai nhỏ đang nghe.