Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1681. Long nhi xin giúp đỡ, Nguyệt tỷ tỷ hiếu kì (3)




Lạc Thanh Chu không tiếp tục nói đùa nàng, bóp bóp gương mặt kiều nộn của nàng, nói:

- Ngươi có thể ngủ ở chỗ này, đừng mệt nhọc.

Nói xong, hắn quay người trở lại trên giường, khoanh chân ngồi xuống, rất nhanh thần hồn xuất khiếu, bay lên nóc nhà.

Hạ Thiền nắm chặt kiếm trong tay, an tĩnh nhìn hắn, lỗ tai nhỏ dựng thẳng lên, cơ cảnh nghe gió thổi cỏ lay bốn phía.

Lạc Thanh Chu bay lên nóc nhà, lại cẩn thận quan sát bốn phía một hồi, đang muốn rời đi, đột nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh màu xanh nhạt bay lên từ bên trong sương mù của Linh Thiền Nguyệt cung.

Hắn sửng sốt một chút, gặp đạo thân ảnh kia trực tiếp bay tới, rơi vào trước mặt hắn, nhìn hắn thản nhiên nói:

- Ta vừa rồi đang quan sát chị vợ nhà ngươi, còn có thị nữ gọi Bách Linh kia.

Lạc Thanh Chu giật mình, nghi ngờ nói:

- Nguyệt tỷ tỷ quan sát các nàng làm cái gì?

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Không làm cái gì, chỉ là hiếu kì mà thôi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nguyệt tỷ tỷ tò mò cái gì?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, nhìn hắn nói:

- Ngươi vừa rồi không phải nói ngươi muốn tu luyện sao? Chuẩn bị đi nơi nào?

Lạc Thanh Chu cứng một chút, nói:

- Ta... Nguyệt tỷ tỷ, ta muốn ra khỏi thành đi, đi tìm Long nhi. Long nhi bị người khi dễ, cần trợ giúp, ta muốn đi giúp nàng.

Thân ảnh xanh nhạt xoay người, nhìn về phía đêm tối xa xa, nói:

- Bên ngoài rất nguy hiểm, ngươi xác định ngươi muốn đi ra ngoài?

Lạc Thanh Chu nói:

- Long nhi giúp ta rất nhiều, ta đã đáp ứng nàng, vô luận nàng có bất kỳ khó khăn gì, ta đều sẽ trợ giúp nàng.

Thân ảnh xanh nhạt quay đầu nhìn hắn, nói:

- Ngươi đến tột cùng đáp ứng bao nhiêu người?

Lạc Thanh Chu trệ một chút, nói:

- Ta đáp ứng Nguyệt tỷ tỷ cùng Long nhi, không có những người khác.

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:

- Tùy ngươi.

Lạc Thanh Chu do dự một chút, nhìn nàng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ muốn đi cùng một chỗ không?

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Nhìn ngươi cũng không muốn để cho ta đi cùng, không phải sao?

Lạc Thanh Chu:

- … Không phải. Nguyệt tỷ tỷ, chỉ là chuyện này thì ta một người hẳn là có thể giải quyết, không cần thiết phiền phức Nguyệt tỷ tỷ.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, nói:

- Vậy ngươi đi đi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Kia Nguyệt tỷ tỷ...

Thân ảnh xanh nhạt nói:

- Ta đợi ở trong nhà ngươi, có vấn đề gì sao?

Lạc Thanh Chu: - ...

- Nguyệt tỷ tỷ, Long nhi nói đầu cá sấu lớn kia rất lợi hại, còn có rất nhiều thủ hạ, ta cẩn thận suy nghĩ một chút, ta một người có khả năng không giúp được nàng. Nguyệt tỷ tỷ đi cùng ta chứ?

Hắn đương nhiên không thể để cho nàng một người đợi ở chỗ này.

Nơi này là nhà của hắn, coi như hắn tín nhiệm nàng, cũng tuyệt đối không có khả năng để nàng một người ở chỗ này.

Mà xem ra, nàng tựa hồ cảm thấy rất hứng thú đối với người trong Linh Thiền Nguyệt cung.

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Ta không muốn đi, ngươi đi một mình đi.

Lạc Thanh Chu chỉ đành phải nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, Long nhi ở đây cũng chỉ có hai chúng ta là bằng hữu, hiện tại nàng ở bên ngoài bị khi dễ, cơ khổ không nơi nương tựa, cũng chỉ có chúng ta có thể giúp nàng. Nàng một mực gọi Nguyệt tỷ tỷ là tỷ tỷ, ta cảm thấy Nguyệt tỷ tỷ hẳn là nên đi giúp nàng một chút.

Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm, trầm mặc nhìn đêm tối phía xa.

Lúc này, bảo điệp đưa tin trên người Lạc Thanh Chu lần nữa chấn động một chút.

Hắn lấy ra nhìn thoáng qua, là Long nhi gửi tới.

Tiểu Long Nữ: Công tử, cá sấu lớn bại hoại kia lại tới, trong miệng nó chảy nước bọt, nhìn chằm chằm vào chân Long nhi, thật đáng sợ, công tử mau tới bảo hộ chân Long nhi

Lạc Thanh Chu lập tức thu hồi bảo điệp đưa tin, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, nếu như ngươi không muốn đi, quên đi, ta một người đi đây.

Nói xong, thân ảnh lóe lên, bay lên giữa không trung.

Không quan trọng, nàng nhiều nhất nhìn thấy một vài thứ, cũng sẽ không làm ra chuyện tổn thương người nhà hắn.

Nếu như ngay cả chút tín nhiệm ấy cũng không có dành cho nàng, hắn cũng sẽ không nói cho nàng địa chỉ trong nhà.

Nếu như nàng thật muốn hại hắn, hắn đã sớm chết rất nhiều lần rồi.

Lạc Thanh Chu nghĩ như vậy, rất mau đi đến chỗ tường thành.

Hắn bay đến chỗ cao, cẩn thận quan sát phía dưới, đỉnh chóp mỗi lầu quan sát đều khảm nạm một viên châu, những viên châu kia chính là pháp khí khắc chế thần hồn.

Bất quá, cảnh giới thần hồn hắn bây giờ đã là Phân Thần cảnh, đương nhiên sẽ không e ngại những vật này.

Hắn hiện tại muốn cảnh giác là thần hồn khác đang trốn ở đâu đó dò xét.

Hắn thi triển Liễm Tức Thuật, thu vào hết khí tức thần hồn, lại ở giữa không trung cẩn thận quan sát một hồi, mới ‘Sưu’ một tiếng, vượt qua tường thành, bay ra ngoài.