Tống Như Nguyệt không kịp chờ đợi hỏi:
- Lãng nhi, đến cùng là tin tức tốt gì? Ngươi ở học viện được ban thưởng hả? Hay là tu luyện của ngươi lại có đột phá?
Tần Văn Chính đồng dạng nghiêm túc nhìn trưởng tử trước mặt.
Tần Lãng tươi cười đầy mặt, bưng lên ấm rượu, châm một chén rượu cho tất cả mọi người, nói:
- Đúng rồi, tại sao Khiêm Gia không có đến?
Tống Như Nguyệt thở dài nói:
- Ta vừa bảo Mai nhi đi gọi, Mai nhi nói thân thể nàng khó chịu, đang nghỉ ngơi.
Tần Lãng khẽ cau mày nói:
- Khiêm Gia cả ngày đợi ở trong nhà không ra khỏi cửa, cũng không nói chuyện với người khác, thân thể sẽ chỉ càng ngày càng yếu. Phụ thân, mẫu thân, vẫn phải nghĩ biện pháp để nàng ra đi ra ngoài nhiều thêm, nếu như có thể kết giao mấy người bằng hữu thì tốt hơn.
Mặt mũi Tống Như Nguyệt tràn đầy bất đắc dĩ nói:
- Mẫu thân cũng nghĩ như vậy, mỗi ngày mẫu thân đi cửa hàng, vốn định mang theo nàng cùng đi nội thành chơi đùa, thế nhưng nha đầu kia rất quật cường, căn bản sẽ không ra ngoài, mẫu thân cũng không có cách nào.
Tần nhị tiểu thư nói khẽ:
- Đại ca, tỷ tỷ hiện tại rất tốt, ngươi không cần lo lắng. Ngươi vừa rồi nói tin tức tốt, mau nói cho chúng ta biết đi, Vi Mặc đã không thể chờ đợi.
Tần Lãng lúc này mới nhớ tới chính sự, cười nhìn mấy người một chút, ngồi xuống, nói:
- Hôm qua ta tiến cung, Thánh thượng tự mình phái người đi học viện gọi ta tiến cung, nói chuyện với ta rất lâu, lúc này phong ta làm Chỉ huy sứ tạm thời của Cẩm Y vệ. Thánh thượng nói, chỉ cần ta biểu hiện tốt, một khi sang năm ta tốt nghiệp học viện, ta liền có thể chính thức trở thành Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ. Đến lúc đó ta lập công nhiều cho Thánh thượng, nói không chừng có cơ hội mang binh xuất chinh, trọng chấn vinh quang Tần gia ta đã từng có.
Đợi hắn nói xong, vốn cho rằng tất cả mọi người sẽ rất kích động cùng vui vẻ chúc mừng cho hắn, lại đột nhiên phát hiện, trên bàn trong nháy mắt trở nên yên tĩnh im ắng.
Tần Lãng cảm thấy bầu không khí không đúng, sắc mặt của mọi người cũng không đúng, giật mình, nghi ngờ nói:
- Phụ thân, mẫu thân, Vi Mặc, thế nào?
Tần Văn Chính lại nhìn hắn một chút, không nói gì, cúi đầu bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Sắc mặt Tống Như Nguyệt khó coi, ấp a ấp úng, rốt cục vẫn nhịn không được nói:
- Lãng nhi, ngươi có thể không làm Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ kia hay không?
Tần Lãng nhíu mày, hỏi:
- Mẫu thân, vì cái gì?
Hắn nhìn về phía phụ thân của mình, nói:
- Phụ thân, ngài đã dạy bảo hài nhi từ nhỏ, sau khi lớn lên phải trung quân báo quốc, trọng chấn uy phong Tần gia ta năm đó, hài nhi một mực ghi nhớ trong lòng. Bây giờ cơ hội khó có được, Thánh thượng tự mình ủy thác trách nhiệm, chỉ cần hài nhi biểu hiện tốt, Thánh thượng về sau khẳng định sẽ trọng dụng hài nhi. Đến lúc đó hài nhi nhất định có thể cố gắng vì Tần gia ta, một lần nữa đạt đến một cái tước vị. Đợi trăm năm sau, hài nhi cũng có mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông Tần gia ta, không phải sao?
Tần Văn Chính trầm mặc một hồi, nhìn về phía hắn nói:
- Lãng nhi, ngươi mấy năm nay đọc sách ở trong học viện, trong nhà phát sinh rất nhiều chuyện, chúng ta cũng không có nói cho ngươi biết. Chúng ta sở dĩ rời đi Mạc Thành, cũng không phải là bởi vì nơi đó xuất hiện Yêu tộc, mà là không đi không được.
Dừng một chút, hắn lại nói:
- Tần gia chúng ta đã đứng đội Trưởng công chúa, Cẩm Y vệ năm lần bảy lượt đến trong phủ khó xử chúng ta. Lần trước nếu không phải Trưởng công chúa cứu chúng ta, người một nhà chúng ta đã bị Cẩm Y vệ nhốt vào nhà tù nghiêm hình tra tấn. Lúc ở Mạc Thành, Trưởng công chúa cũng đã cứu chúng ta nhiều lần. Trưởng công chúa có ân đối với chúng ta, cho nên chúng ta muốn báo đáp Trưởng công chúa.
Tần Lãng nghe xong, run lên nửa ngày, mặt mũi tràn đầy nghi ngờ nói:
- Phụ thân, hài nhi vẫn không hiểu, hiệu trung Trưởng công chúa, cùng hiệu trung Thánh thượng có gì khác nhau sao? Tại sao muốn đứng đội đây? Chẳng lẽ phụ thân tin vào những lời đồn kia, cảm thấy Trưởng công chúa sẽ phản bội Thánh thượng? Trưởng công chúa thế nhưng là thân tỷ tỷ của Thánh thượng, mà lại là nữ tử, phụ thân cảm thấy nàng sẽ làm như vậy sao?
Tần Văn Chính trầm mặc một chút, nói:
- Trưởng công chúa có lẽ sẽ không làm như vậy, nhưng Tần gia chúng ta đích đích xác xác là đắc tội Thánh thượng. Thánh thượng cũng đã mấy lần phái Cẩm Y vệ tới, muốn tìm chúng ta gây phiền phức. Lúc trước mẫu thân ngươi thiếu chút nữa cũng bị Cẩm Y vệ thiết kế hãm hại, may mắn được người cứu trở về. Cho nên, Lãng nhi, ta không hi vọng ngươi....
Tần Lãng lắc đầu, ngắt lời hắn nói:
- Phụ thân suy nghĩ nhiều. Thánh thượng hùng tài đại lược, yêu quý nhân tài, sao lại vì một chút chuyện nhỏ sẽ ghen ghét chúng ta?