Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, quay đầu nhìn hắn nói:
- Ngươi muốn làm cái gì?
Lạc Thanh Chu chậm rãi nắm chặt nắm đấm nói:
- Tiểu Nguyệt nói với ta, ngươi bỏ ra rất nhiều cho tông môn, đã không nợ tông môn bất cứ thứ gì, bọn hắn không có tư cách lại trói buộc ngươi. Cho nên, ta muốn để bọn hắn trả lại tự do cho ngươi.
Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn một hồi, nói:
- Dựa vào cái gì?
Thần sắc Lạc Thanh Chu kiên quyết nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, tin tưởng ta, ta nhất định có thể giúp ngươi.
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:
- Ta nói là, ngươi dựa vào thân phận gì giúp ta?
Lạc Thanh Chu dừng lại một chút, nói:
- Bằng hữu, tri kỷ, còn có ân tình Nguyệt tỷ tỷ đối với ta, như thế vẫn chưa đủ sao?
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Không đủ.
Lạc Thanh Chu ngẩn người, cùng ánh mắt nàng nhìn nhau một hồi, đang muốn nói chuyện, thân ảnh nàng lóe lên, xuất hiện ở nơi xa, thản nhiên nói:
- Mau trở về đi thôi.
Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng nàng biến mất, lại ở tại chỗ run lên nửa ngày, sau lưng đột nhiên truyền đến âm thanh của Long nhi:
- Công tử, Long nhi đã thu thập xong.
Lạc Thanh Chu xoay người nhìn nàng, nói:
- Đi nhanh đi, trời đã sắp sáng rồi, đừng đến lúc đó ra khỏi thành không được.
Long nhi đi đến trước mặt kim bát, đưa tay nhặt lên, trực tiếp bỏ vào trong nhẫn chứa đồ của mình.
Lạc Thanh Chu lập tức nói:
- Thứ này không thể nhận, phía trên có khả năng có ấn ký truy tung.
Long nhi nói:
- Công tử, không có chuyện gì. Trên người Long nhi, mang theo bảo vật che đậy những ấn ký này, đến lúc đó Long nhi xóa đi ấn ký phía trên, lại cho công tử. Đây chính là pháp bảo phật môn, nếu công tử có nó, thực lực khẳng định sẽ tăng cường thêm một đoạn.
Lạc Thanh Chu nghe vậy ngơ ngác một chút, nói:
- Kim bát này có thể khắc chế ngươi, cho dù người có tu vi thấp hơn ngươi rất nhiều cầm nó cũng có thể thu ngươi. Nếu như có thể mà nói, ta đề nghị ngươi hủy nó đi.
Long nhi cười nói:
- Pháp bảo cũng không dễ phá hủy. Công tử, Long nhi đến lúc đó tặng nó cho ngươi không được sao, coi như công tử muốn thu Long nhi, Long nhi cũng cam tâm tình nguyện không kịp chờ đợi đây.
Lạc Thanh Chu nghe vậy trầm mặc một chút, lại cúi đầu nhìn thoáng qua chân ngọc tuyết trắng dưới làn váy của nàng, lập tức sững sờ, nghi ngờ nói:
- Long nhi cô nương, dây đỏ bên trên chân ngươi đâu?
Long nhi cười đưa tay phải ra, tay áo trượt xuống, lộ ra một đoạn dây đỏ tươi trên cổ tay tuyết trắng, nói:
- Công tử, ở chỗ này đây.
Lạc Thanh Chu sững sờ nói:
- Ngươi không phải nói....
Long nhi cười nói:
- Long nhi lừa gạt công tử, Long nhi biết được công tử thích chân, cho nên cố ý thắt ở nơi đó dụ hoặc công tử. Thật ra đây là pháp bảo cha đưa cho Long nhi, rất lợi hại. Vừa rồi nếu công tử không có xuất hiện, Long nhi sẽ dùng nó.
Lạc Thanh Chu: - ....
- Công tử...
Long nhi đi đến trước mặt hắn, hai con ngươi lưu luyến không rời mà nhìn hắn nói:
- Long nhi phải đi, rất không nỡ xa công tử, công tử về sau nhất định phải đi thăm Long nhi đó, được không?
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta sẽ đi.
Long nhi liếc mắt nhìn hai phía, thấp giọng nói:
- Có thể không mang theo tỷ tỷ đi không?
Lạc Thanh Chu đang muốn nói chuyện, Long nhi đột nhiên nhón chân lên, cắn một cái trên môi hắn, sau đó giang hai tay ôm cổ của hắn, hôn hắn hồi lâu, mới buông ra, mặt mũi tràn đầy kiều mị cùng ôn nhu nói:
- Công tử, Long nhi sẽ nhớ ngươi, Long nhi nhất định sẽ làm cho mình trở nên càng ưu tú hơn, mê người hơn, sau đó lại càng hấp dẫn, lại tiếp tục dụ hoặc công tử, nhất định phải làm cho công tử cam tâm tình nguyện cùng Long nhi giao phối.
Nói xong, cười duyên một tiếng, nhanh chóng rời đi.
Lạc Thanh Chu lại đứng tại chỗ một hồi, gặp sắc trời trên đỉnh đầu đã sáng, lập tức bơi lên.
Chờ hắn trở lại Tần phủ, đột nhiên nhận được tin nhắn của Nguyệt tỷ tỷ.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn, hắn lập tức sững sờ.
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Ta đêm nay đi tìm ngươi, ngươi ở nơi nào? 】 .
Lạc Thanh Chu nhìn cái tin nhắn này, do dự nửa ngày, mới trả lời nói: 【 Hẻm nhỏ Phong Diệp, Tần phủ 】 .
Tin tức rất mau trả lời lại: 【 Được 】 .
Lạc Thanh Chu run lên một hồi, lại có chút hối hận.
Tần phủ dù sao cũng là nhà trong hiện thực của hắn, hắn và Nguyệt tỷ tỷ chỉ là bằng hữu thần hồn, cho dù Nguyệt tỷ tỷ đối với hắn ân trọng như núi, hắn cũng không nên liên lụy với nàng ở trong hiện thực.
Một khi liên lụy đến trong hiện thực, cũng sẽ có chút là lạ.
Dù sao hai người trong hiện thực đều là người có gia thất.
Hắn đột nhiên vụng trộm gặp một nữ tử khác ở trong nhà mình, tựa hồ có chút có lỗi với nhị tiểu thư cùng Thiền Thiền các nàng.