Lạc Thanh Chu nói:
- Nếu là đồ cưới của ngươi, vậy ta khẳng định không thể cầm. Ngươi cho ta dùng băng quan kia, ta đã vô cùng cảm kích, ta làm sao có thể lấy thêm những bảo vật khác của ngươi.
Long nhi kinh ngạc nhìn hắn, nói:
- Công tử, ngươi không có chút động tâm nào à?
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta làm sao không động tâm, bất quá những vật kia có ý nghĩa đặc thù đối với ngươi, ta khẳng định không thể lấy. Trong nhà của ta có thê tử, ta cũng không có khả năng cưới ngươi, cho nên sao có thể lấy đồ cưới của ngươi đây. Long nhi cô nương, ta xin nhận ý tốt của ngươi, vô cùng cảm tạ.
Long nhi dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, trầm mặc một chút, chậm rãi nói:
- Công tử, lúc cha rời đi đã từng nói qua với Long nhi, vô luận là ai, chỉ cần thấy được những bảo vật này đều sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp tiếp cận Long nhi, thậm chí sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn hèn hạ cùng lừa gạt đoạt tới tay mình.
- Cha còn nói, dựa vào mỹ mạo cùng long huyết chi thể của Long nhi và nhiều đồ cưới như vậy, bất kỳ nam tử nào trong thiên hạ gặp được đều sẽ nghiêng đổ, sẽ liều lĩnh, thậm chí vứt bỏ thê tử mà cưới ta.
- Long nhi trước kia cũng cho rằng như thế. Nhưng bây giờ Long nhi mới phát hiện, cũng có người ngoại lệ, tựa như công tử.....
- Công tử một mực từ chối Long nhi, cho tới bây giờ, Long nhi mang công tử vào Long cung, thậm chí không muốn bất kỳ thù lao gì đưa cho công tử, công tử cũng không nguyện ý tiếp nhận.
- Nếu cha biết, khẳng định sẽ không thể tin được...
Lạc Thanh Chu ngẩn người, hơi nhíu lông mày:
- Ngươi vừa rồi đang thử thăm dò ta?
Long nhi lắc đầu:
- Không phải tất cả đều là thăm dò, công tử vừa rồi nếu đáp ứng, Long nhi cũng sẽ tuân thủ lời hứa. Bởi vì Long nhi đã sớm biết, công tử là người tốt, từ lần kia Long nhi độ lôi kiếp, công tử không chút do dự cứu Long nhi, trong lòng Long nhi đã âm thầm thề, nhất định phải giao long huyết xử nữ của Long nhi cho công tử, nhất định chỉ giao phối cùng công tử.
Lạc Thanh Chu nhíu mày nói:
- Ta cảm thấy sai sai ở đâu đó, có phải người tốt hay không không quan trọng, chủ yếu là ta có Lôi Linh chi căn nhỉ?
Long nhi 'Phốc phốc' cười một tiếng, rất thẳng thắn nói:
- Hoàn toàn chính xác có nguyên nhân là Lôi Linh chi căn, bất quá cũng có mị lực cá nhân của công tử, nếu biến thành người khác, Long nhi mới sẽ không vội vã cả ngày nghiêm mặt cầu hắn giao phối.
Lạc Thanh Chu lại nhìn nàng một chút, không tiếp tục nhiều lời, đi về phía cửa ra vào nói:
- Đi thôi, nên đi ra, không biết Nguyệt tỷ tỷ thành công hay không.
Long nhi vội vàng nói:
- Công tử chờ một lát!
Dứt lời, lập tức chạy đến một góc, cầm ba kiện bảo vật từ bên trong vỏ sò lớn, chạy tới.
Một kiện là trân châu của trai vương biển sâu, một kiện là tử điện roi, còn một kiện thì là một cây trâm thủy tinh.
Long nhi đưa ba kiện bảo vật này tới trước mặt hắn, nói:
- Công tử, ngươi nhận lấy ba kiện bảo vật này. Bọn chúng thật ra không thuộc về đồ cưới của Long nhi, là lễ vật mà cha đã từng đưa cho Long nhi, Long nhi hiện tại cũng không dùng đến, công tử có thể lấy về tặng cho nương tử nhà ngươi.
Lạc Thanh Chu đang muốn từ chối, mặt mũi Long nhi tràn đầy thành khẩn lại nói:
- Công tử, Long nhi về sau muốn hóa thân thành rồng, còn cần kinh lịch bảy bảy bốn chín lần lôi kiếp, một lần đáng sợ hơn một lần. Long nhi tự hỏi dựa vào bản lĩnh của mình, khẳng định không có cách nào sống qua nhiều lôi kiếp như vậy, cho nên chỉ có thể cầu công tử hỗ trợ.
- Lần một lần hai còn chưa tính, quá nhiều lần, coi như công tử chịu hỗ trợ, Long nhi cũng không tiện. Cho nên, hi vọng công tử có thể nhận lấy những lễ vật này của Long nhi. Nếu không phải trong lòng Long nhi khó có thể bình an, sợ công tử đến lúc đó không đến giúp Long nhi.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, lại do dự một hồi, đưa mắt nhìn về phía ba kiện bảo vật trong tay nàng, nói:
- Ba kiện bảo vật này thật không phải là đồ cưới của ngươi?
Long nhi gật đầu nói:
- Thật, Long nhi có thể thề, nếu như lừa gạt công tử, Long nhi sẽ bị nước dìm đến chết đuối.
Lạc Thanh Chu: -.....
Long nhi lập tức lại nhấc tay nói:
- Thiên lôi đánh xuống cũng có thể.
Lập tức lại nhăn đầu lông mày, cầu khẩn nói:
- Công tử, ngươi thu đi. Nếu như ngươi ngay cả điểm ấy lễ vật cũng không chịu nhận, Long nhi thật không có cách nào an tâm, Long nhi về sau còn muốn dựa vào công tử độ kiếp đây, van cầu công tử.
Lạc Thanh Chu gặp nàng nói đến như thế, nếu thật sự không nhận, có vẻ hơi lạnh lùng cùng xa cách, dừng một chút, tiếp trong tay, nói:
- Được, vậy ta nhận. Long nhi cô nương yên tâm, về sau lôi kiếp, mặc kệ có bao nhiêu lần, ta đều sẽ giúp cho ngươi. Nếu như có hoang ngôn, trời giáng….