Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật mấy lần, nhìn con ngươi ngây thơ hoàn mỹ của nàng, chỉ đành phải nói:
- Dễ chịu, ta lúc đầu cũng muốn kêu, chỉ là đang nhẫn nhịn....
Thật sự hắn muốn kêu, Tiểu Long Nữ này cắn thật hung ác, thật đau.
Long nhi hì hì cười một tiếng, nói:
- Vậy sau này công tử mỗi lần tới, Long nhi đều để công tử thoải mái kêu to, có được hay không?
Lạc Thanh Chu lập tức từ chối nói:
- Không cần, nam nữ thụ thụ bất thân.
Long nhi vểnh vểnh miệng nhỏ, đột nhiên lại nói:
- Công tử, Long nhi dẫn ngươi đi tẩm cung Long nhi xem một chút đi.
Lạc Thanh Chu đang muốn từ chối, Long nhi lại nói:
- Nơi đó có rất nhiều bảo bối, công tử đi xem một chút xem có thứ gì mình cần hay không, ngay ở bên cạnh.
Nói rồi, đi về phía sau một cửa đá.
Lạc Thanh Chu do dự một chút, lại nhìn bộ băng quan kia một hồi, đi theo phía sau của nàng.
- Bang...
Cửa đá tự động mở ra.
Long nhi mang theo hắn xuyên qua hành lang tràn đầy bích hoạ, tiến vào một tòa cung Thủy Tinh khác óng ánh sáng long lanh, ngũ quang thập sắc.
Tòa cung điện này nhìn không chỉ có xa hoa, đơn giản tựa như mộng ảo.
Khắp nơi khảm nạm châu báu lấp lánh ánh sáng, ngay cả tấm thảm trên đất cũng có các loại bảo châu đang lóe lên ánh sáng.
Long nhi mang theo hắn đi tới nơi hẻo lánh nhất tận cùng bên trong, bàn tay nhẹ nhàng vỗ, một loạt vỏ sò lớn màu trắng như tuyết ở trong góc đột nhiên đều mở mai ra.
Bên trong vỏ sò thứ nhất có đặt vào một đống trân châu màu trắng lớn, trân châu lớn vây quanh một viên bảo thạch tuyết trắng to bằng trứng ngỗng ở giữa, phía trên tràn đầy hào quang, tựa hồ có thể biến ảo ra các loại sắc thái.
Long nhi đi tới gần, giới thiệu nói:
- Công tử, đây là trân châu do Trai vương biển sâu dựng dục, mang ở trên người có thể mỹ dung dưỡng nhan, khứ trừ bụi bặm ô uế, mà cho dù là một người không biết bơi mang theo nó, cũng có thể tới lui tự do bên trong nước sâu, sẽ không dính nước. Nó còn có thể dùng để luyện chế pháp bảo ngự thủy, cũng có thể mài nhỏ dùng để ăn, kéo dài tuổi thọ.
Nói xong, nàng lại đi đến trước vỏ sò thứ hai, chỉ vào một cây roi màu tím bên trong nói:
- Công tử, đây là tử điện roi dùng thân hoa biển tử ngàn năm cùng rất nhiều vật liệu đặc thù luyện chế, có thể dài có thể ngắn, có thể mảnh có thể thô, cho dù đứt thành từng khúc, cũng có thể lập tức khép lại, không gì không phá.
Lập tức lại chỉ vào một thanh đoản đao màu tím bên trong nói:
- Đây là tử điện đao, là dùng gai nhọn cùng cánh hoa của hoa biển tử ngàn năm, dung hợp huyền thiết luyện chế mà thành, không chỉ có sắc bén, còn có thể giống như cánh hoa của hoa biển tử chia ra thành mười mấy lưỡi đao...
Long nhi thao thao bất tuyệt giới thiệu.
Lạc Thanh Chu nhìn hoa mắt thần mê, giống như một tiểu tử nghèo trong lúc vô tình xông vào sơn động giấu đầy bảo tàng, trong lúc nhất thời, bên trong hai con mắt cùng toàn bộ trong đầu đều tràn đầy những trân châu cùng bảo vật ngũ quang thập sắc hào quang rạng rỡ này.
Long nhi lại giới thiệu một hồi, quay đầu nhìn hắn, cười nói:
- Công tử có thích thứ gì không?
Lạc Thanh Chu lấy lại tinh thần, còn chưa trả lời, lại nghe nàng nói:
- Công tử, ngoại trừ nơi này, bên trong còn có hai tòa cung điện, cũng cất rất nhiều bảo vật, bọn chúng đều là đồ cưới cha để lại cho ta. Công tử nếu có thích...
Hô hấp của Lạc Thanh Chu đột nhiên dừng lại, mặt mũi tràn đầy mong đợi nhìn nàng.
Long nhi tiến đến trước mặt hắn, thấp giọng nói:
- Công tử nếu có thích, cùng Long nhi giao phối một lần, Long nhi sẽ đưa cho công tử một kiện, giao phối hai lần, Long nhi sẽ đưa cho công tử hai kiện. Nếu như công tử đều thích tất cả, vậy thì… cần giao phối rất nhiều rất nhiều lần, mới có thể toàn bộ lấy đi nha. Bất quá công tử yên tâm, nếu như công tử muốn lấy đi toàn bộ, Long nhi có thể giảm một chút cho công tử, sẽ không để cho công tử quá cực khổ.
Lạc Thanh Chu: -.....
Thật quá mức.
Lạc Thanh Chu không chút do dự, trực tiếp từ chối.
Coi hắn thành cái gì rồi?
Cho dù hắn nghèo, lại rất cần bảo vật, cũng không thể dựa vào việc bán mình đổi lấy.
- Long nhi cô nương, việc này về sau đừng nhắc lại.
Lạc Thanh Chu nói xong, trực tiếp rời đi.
Long nhi vội vàng đuổi theo nói:
- Công tử, đừng nóng giận, Long nhi chỉ đùa với ngươi. Công tử có thể tùy ý chọn hai kiện, Long nhi không cần thù lao.
Lạc Thanh Chu dừng bước lại nói:
- Những cái kia đều là đồ cưới của ngươi, đúng không?
Long nhi gật đầu nói:
- Ừm, đều là đồ cưới cha chuẩn bị cho Long nhi. Bất quá không quan hệ, cầm một kiện hai kiện, coi như cha biết cũng sẽ không trách tội.