Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1582. Tỷ tỷ nói, ngươi đụng nàng (3)




- Đêm đó sau khi đại ca trở về, không phải muốn cho đại tiểu thư ra mắt sao? Đại tiểu thư nói nàng không thích nam tử, nhạc mẫu đại nhân rất lo lắng, cho nên lưu ta lại hỏi rất nhiều chuyện, ta cũng không nói lên được. Sau đêm đó ta đi đến chỗ của đại tiểu thư thỉnh an, chuẩn bị thăm dò nàng, ai biết nàng chủ động nói, ngươi đoán đại tiểu thư nói thế nào.

Tần nhị tiểu thư hiếu kỳ hỏi:

- Tỷ tỷ nói như thế nào?

Trên mặt Lạc Thanh Chu lộ ra một tia xấu hổ, nói:

- Đại tiểu thư nói, nàng thật ra không phải không thích nam tử, nàng chỉ là không thích.... Nam tử hoa tâm...

Vừa nghe lời này, Tần nhị tiểu thư sửng sốt một chút, lập tức 'Phốc phốc' cười một tiếng, nói:

- Cho nên Thanh Chu ca ca cảm thấy tỷ tỷ có ý riêng, nhưng thật ra là chán ghét ngươi, đúng hay không?

Lạc Thanh Chu buông tay nói:

- Đây không phải rất rõ ràng? Mặc dù ta không có chút hoa tâm nào, nhưng ngữ khí cùng ánh mắt của đại tiểu thư ngay lúc đó... Ai, ta lúc ấy muốn giải thích, nhưng ta suy nghĩ nàng, suy nghĩ Hạ Thiền, lại nghĩ tới quận chúa, lại nghĩ tới Tiểu Điệp cùng Thu nhi, sau đó liền... Đuối lý....

Tần nhị tiểu thư lập tức cười, cong cong con ngươi nói:

- Thanh Chu ca ca còn tính là có tự mình hiểu lấy mình.

Lạc Thanh Chu thở dài một hơi, nói:

- Cho nên, trong lòng đại tiểu thư hẳn là rất xem thường ta, nếu phát hiện sáng nay ta đụng phải nàng, đoán chừng sẽ...

Tần nhị tiểu thư hơi liễm ý cười, nói khẽ:

- Thanh Chu ca ca, không thể tự coi nhẹ mình. Mặc dù Thanh Chu ca ca hoàn toàn chính xác hoa tâm, nhưng thật ra cũng không thể trách Thanh Chu ca ca, ai bảo Thanh Chu ca ca ưu tú như vậy, có mị lực như thế. Nữ hài tử bên người đều chủ động đi lên, Thanh Chu ca ca cũng là bị buộc bất đắc dĩ mới tiếp nhận, không phải sao?

Lạc Thanh Chu nghe xong, giật mình, nháy nháy mắt, đột nhiên nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng nói:

- Vi Mặc, nàng không chỉ có là nương tử tốt của ta, còn là tri kỷ tốt nhất của ta, chỉ có nàng mới hiểu được ta bất đắc dĩ cùng ủy khuất, ta đích xác là bị bức bách...

Tần nhị tiểu thư lần nữa bị hắn chọc cười, nói:

- Tốt tốt, Thanh Chu ca ca, nhanh ăn cơm đi, chờ một lúc đồ ăn sẽ lạnh.

Lạc Thanh Chu cầm lấy bàn tay nhỏ của nàng, thâm tình hôn lấy một cái, tiếp tục cầm lấy đũa ăn cơm. Tần nhị tiểu thư nhỏ giọng thầm thì nói:

- Da mặt của Thanh Chu ca ca quả nhiên thật dày....

Lạc Thanh Chu giả bộ như không có nghe thấy.

Đợi sau khi hắn cơm nước xong, Tần nhị tiểu thư lại nói khẽ:

- Thanh Chu ca ca, đêm nay nhớ kỹ đi xem tỷ tỷ một chút. Nếu nàng muốn nghe chuyện xưa, Thanh Chu ca ca cứ kể cho nàng một chút cố sự. Dù sao cũng là người một nhà, Thanh Chu ca ca không nên cảm thấy xấu hổ. Tỷ tỷ không thích nói chuyện phiếm cùng ngươi, nhưng rất thích nghe ngươi kể chuyện xưa, mà trong phủ hiện tại cũng chỉ có Thanh Chu ca ca có thể giúp nàng.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Nàng đi không?

Tần nhị tiểu thư nói:

- Đêm nay ta muốn đi trò chuyện với phụ thân, Thanh Chu ca ca một người đi. Làm sao vậy, Thanh Chu ca ca sợ sao?

Lạc Thanh Chu nói:

- Không phải sợ hãi, chính là có chút...

- Không sao đâu, đêm nay ta đi là được.

Hai người lại hàn huyên một hồi.

Sau khi cơm nước xong.

Tần nhị tiểu thư liền mang theo Thu nhi cùng Châu nhi rời đi.

Lạc Thanh Chu nghĩ chuyện một hồi, tiếp tục đi đến trước bàn sách đọc sách.

Tuyết lớn ngoài cửa sổ nhao nhao rơi xuống, không có chút dấu hiệu nào muốn ngừng.

Lúc chạng vạng tối.

Lạc Thanh Chu thu xong thư tịch, mang theo Tiểu Điệp về tới Mai Hương uyển.

Trong phòng trống trơn, Tần nhị tiểu thư đã rời đi.

Lạc Thanh Chu lại ở trong phòng do dự một hồi, mới cầm dù, một mình đi Linh Thiền Nguyệt cung.

Chuyện sáng nay, đại tiểu thư hẳn không có phát hiện?

Hẳn không có.

Chờ hắn đi vào Linh Thiền Nguyệt cung, trong nội viện đang truyền đến tiếng ca thanh thúy của Bách Linh.

Trong hậu hoa viên, mơ hồ truyền đến tiếng đàn du dương.

Là Tần đại tiểu thư đang đánh đàn sao?

Lạc Thanh Chu đứng ở ngoài cửa ra vào nghe một hồi, đột nhiên suy nghĩ lần trước Bách Linh giống như để hắn làm một bài từ khúc cho đại tiểu thư.

- Cô gia, nếu ngươi giúp tiểu thư làm một từ khúc, ta sẽ đưa cho ngươi mấy bao thuốc lợi hại hơn, có được hay không?

Tựa như là nói như vậy.

Lạc Thanh Chu cẩn thận tìm tòi một hồi ở trong đầu, rất nhanh quyết định ra một bài từ khúc.

Từ khúc cổ điển « Xuân giang hoa nguyệt dạ ».

Rất khéo chính là đây cũng là một bài thơ hay viết về trăng.

Xuân giang triều thuỷ liên hải bình,

Hải thượng minh nguyệt cộng triều sinh.

Diễm diễm tuỳ ba thiên vạn lý,

Hà xứ xuân giang vô nguyệt minh.

Giang lưu uyển chuyển nhiễu phương điện,

Nguyệt chiếu hoa lâm giai tự tiển...

(*).