Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1553. Nguyệt tỷ tỷ: Trúc Trúc, Chu Chu, Tiền Bối? Sư phụ? Cô cô? (1)




Trước khi thần hồn không có đột phá đến Phân Thần cảnh, hắn không cách nào dùng tay trực tiếp nâng tảng đá, ngự vật thuật cũng không có hữu dụng đối với đại đa số đồ vật trong hiện thực, mà bây giờ, hắn hoàn toàn có thể giống như có nhục thân mà nâng tảng đá kia lên.

Theo cảnh giới tăng cường, thần hồn của hắn bắt đầu dần dần trở nên giống nhục thân, hành động, khứu giác, xúc cảm vân vân.

Chờ đến cảnh giới nhất định, thần hồn thậm chí có thể không nhìn nhục thân, biến thành một cá thể tồn tại độc lập khác.

Đương nhiên, loại cảnh giới đó còn rất xa xôi.

Ngay cả Nguyệt tỷ tỷ cũng không có đạt tới.

Lạc Thanh Chu lại thử một chút Liễm Tức Thuật vừa rồi Nguyệt tỷ tỷ truyền thụ cho hắn, đánh ra một quyền, quả nhiên khí tức chỉ là Luyện Thần cảnh.

Cái công pháp này có hiệu quả rất giống với Liễm Tức Thuật mà Nguyệt tỷ tỷ lần đầu tiên truyền thụ cho hắn, thần hồn và nhục thân cũng có thể sử dụng, nhưng hiệu quả khác biệt.

Liễm Tức Thuật mà Nguyệt tỷ tỷ lần đầu tiên truyền thụ cho hắn, chỉ cần hắn không động thủ, thì có thể để hắn ẩn nấp tu vi cùng khí tức võ giả của mình, để bất kỳ kẻ nào đều dò xét không đến tu vi của hắn, để người khác cho rằng hắn chính là một thư sinh yếu đuối.

Mà lần này Liễm Tức Thuật thì có thể cải biến tu vi khí tức của hắn, để cho địch nhân nhìn lầm tu vi của hắn, dẫn đến tác dụng mê hoặc địch nhân, có hiệu quả xuất kỳ bất ý.

Đối với hắn mà nói, hai môn Liễm Tức Thuật này đều rất hữu dụng, giống như đo thân mà làm ra cho hắn.

Có hai kiện công pháp này, hắn có thể có càng nhiều thân phận.

Thân phận Lạc Thanh Chu, tài hoa hơn người, thư sinh yếu đuối; thân phận Sở Phi Dương, thiên phú kinh người, cảnh giới Đại Võ Sư sơ kỳ; thân phận Lạc Phi Dương, trung thực, tu vi Võ Sinh; Sở Thanh Chu người Hà Đông, tâm ngoan thủ lạt, tu vi Võ Sư... Chờ một chút!

Dù sao hắn có thể biến hóa các loại tu vi của mình, có thể thao tác rất nhiều thân phận.

Chỉ cần mấy cái mặt nạ là được.

Đương nhiên, hắn không có nhàm chán như vậy, hiện tại hai cái thân phận cũng đã làm cho hắn thiếu phương pháp, phiền phức không ngừng, lại nhiều thêm mấy cái thân phận, thế thì sao có thể kham nổi?

Điểm thực dụng nhất của hai kiện công pháp chính là mê hoặc địch nhân, xuất kỳ bất ý, công lúc bất ngờ, so với vôi của hắn thì muốn tốt hơn rất nhiều.

Đang nghĩ ngợi chuyện, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói của Nguyệt tỷ tỷ:

- Trời đã sáng.

Lạc Thanh Chu thu hồi công pháp, xoay người, ánh mắt phức tạp mà nhìn thân ảnh xanh nhạt sau lưng, dừng một chút, cúi đầu thật sâu nói:

- n tình của Nguyệt tỷ tỷ, ta đều ghi nhớ trong lòng, vĩnh viễn không dám quên. Về sau Nguyệt tỷ tỷ nếu có phân công, núi đao biển lửa, ta tuyệt không dám chối từ!

Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn một hồi, thản nhiên nói:

- Núi đao biển lửa cũng không cần, ta giúp ngươi, cũng chỉ là muốn cho ngươi đến lúc đó giúp ta độ lôi kiếp. Sau khi độ lôi kiếp xong, ta sẽ rời đi, chúng ta có lẽ sẽ không gặp lại.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Đến lúc đó, Nguyệt tỷ tỷ chuẩn bị đi nơi nào?

Thân ảnh xanh nhạt lãnh đạm nói:

- Trời đất bao la, chỗ nào đều có thể đi.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Vậy nói rõ, Nguyệt tỷ tỷ còn không có nghĩ tới muốn đi đâu, đúng không? Người nhà Nguyệt tỷ tỷ đâu? Bọn hắn cũng không phải người tu hành thần hồn phải không? Nguyệt tỷ tỷ muốn dẫn bọn hắn đi theo cùng một chỗ không?

Thân ảnh xanh nhạt nhìn thẳng vào mắt hắn, hơi chút quay mặt, nhìn về phía một con cá cách đó không xa, nói:

- Ta tu chính là phương pháp vô tình, thần hồn độ xong lôi kiếp sẽ không còn cần bất kỳ thân nhân và tình cảm gì.

Lạc Thanh Chu nói:

- Vậy bọn hắn hẳn là sẽ rất thương tâm?

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Lúc kia, có lẽ bọn hắn đã qua đời. Cho dù không có chết đi, cũng không có quan hệ gì với ta.

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm biểu lộ trên mặt nàng, dừng một chút, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi thật vô tình như thế?

Thân ảnh xanh nhạt nói:

- Đúng.

Lạc Thanh Chu lại nói:

- Vậy chúng ta thì sao? Đến lúc đó ngươi muốn rời khỏi, sẽ có chút không nỡ hay không?

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nhìn về phía hắn nói:

- Không nỡ bỏ đối với ngươi sao? Đương nhiên sẽ không. Giữa ngươi và ta chính là bằng hữu bình thường nhất. Hoặc là nói, chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Lạc Thanh Chu lắc đầu:

- Nếu quả như thật chỉ là lợi dụng lẫn nhau, Nguyệt tỷ tỷ sẽ không một mực giúp ta như thế, ta cũng sẽ không tin tưởng Nguyệt tỷ tỷ như thế. Ta cảm thấy giữa chúng ta...

Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn nói:

- Giữa chúng ta như thế nào?

Ánh mắt Lạc Thanh Chu phức tạp nhìn nàng, chậm rãi nói: