Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1551. Nguyệt tỷ tỷ, cho ta nhìn một chút (1)




Ai ngờ hắn vừa bay lên, nơi xa đột nhiên lóe lên ánh sáng, xuất hiện một đạo thân ảnh xanh nhạt.

Thân ảnh xanh nhạt có tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới.

Trong nháy mắt đã đi tới trên không Tây Hồ.

- Nguyệt... Nguyệt tỷ tỷ...

Lạc Thanh Chu nhìn thấy thân ảnh xanh nhạt, chẳng biết tại sao, trong lòng lại bỗng nhiên có chút chột dạ.

Giống như làm cái gì việc không thể lộ ra ngoài, đột nhiên bị phát hiện.

Long nhi thì biến sắc, càng thêm chột dạ.

Thân ảnh xanh nhạt dừng ở giữa không trung, cúi đầu trầm mặc nhìn hai người, dung nhan bị vầng sáng che giấu, thấy không rõ lộ ra vẻ gì khác.

Lạc Thanh Chu kinh ngạc một chút, vội vàng bay lên, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, còn tưởng rằng ngươi đi, ngươi vừa rồi đi nơi nào?

Lập tức lại mặt mũi tràn đầy ân cần nói:

- Ngươi bị thương sao?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, lại liếc mắt nhìn phía dưới, thân ảnh lóe lên, bay về phía lầu các.

Lạc Thanh Chu lập tức đi theo.

Long nhi đứng bên trên lá sen, nghĩ nghĩ, lập tức chìm vào đáy hồ, trốn vào trong Long cung của mình.

Thân ảnh xanh nhạt rơi vào bên trên mái cong lầu các, ánh mắt nhìn qua đêm tối xa xa, váy trắng trên người khẽ nhúc nhích, mái tóc sau lưng tại có chút chập chờn trong gió lạnh nghẹn ngào, không nói một lời.

Lạc Thanh Chu rơi vào sau lưng nàng, nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng nhìn một hồi, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi thế nào? Là thụ thương, hay là có tâm sự?

Nguyệt tỷ tỷ một mực giúp hắn tu luyện, đêm nay hắn rốt cục tấn cấp, nàng không phải hẳn là cao hứng mới đúng à? Thế nào thấy không có chút vui vẻ nào? Mà lại tựa hồ còn không nguyện ý để ý tới hắn.

Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc hồi lâu, mới nhàn nhạt mở miệng nói:

- Ta không sao.

Thân ảnh Lạc Thanh Chu lóe lên, đứng ở bên cạnh của nàng, cùng nàng đứng sóng vai ở trong gió tuyết, nhìn một bên mặt nàng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, cám ơn ngươi, nếu không có ngươi thì ta cũng sẽ không tấn cấp nhanh như thế.

Thần sắc thân ảnh xanh nhạt vẫn như cũ lạnh như băng nhìn qua đêm tối xa xa, giống như không có nghe được lời của hắn.

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm nàng nhìn một hồi, cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Nguyệt tỷ tỷ, có phải vừa rồi lúc ngươi tới, nhìn thấy ta đang nói chuyện cùng Long nhi cô nương, không có đi tìm ngươi, cho nên ngươi... Tức giận hay không?

Hắn cảm giác cảm xúc Nguyệt tỷ tỷ đêm nay có chút không đúng, hẳn là bởi vì chuyện mới vừa rồi mà tức giận?

Suy nghĩ kỹ một chút, cũng có khả năng.

Nguyệt tỷ tỷ thừa nhận sét đánh, bốc lên nguy hiểm tính mạng giúp hắn tu luyện, chờ hắn tấn cấp thành công, lại trao đổi bảo điệp đưa tin với nữ tử khác, nói chuyện giao phối, mà không có đi tìm nàng, nàng có thể không tức giận sao?

Coi như nàng lại không để ý hắn, cũng chỉ có một chút cảm xúc chứ? Dù sao nàng đã bỏ ra nhiều như vậy, nhưng hắn không có biểu hiện ra cảm kích cùng để ý bộ dáng của nàng.

- Nguyệt tỷ tỷ, ta xin lỗi ngươi.

Lạc Thanh Chu lập tức thành khẩn nói xin lỗi:

- Nguyệt tỷ tỷ giúp ta tu luyện, giúp ta tấn cấp, vừa rồi ta tấn cấp thành công, hẳn là trước tiên nên đi tìm nguyệt tỷ tỷ. Chỉ là, ta cũng không biết Nguyệt tỷ tỷ đi nơi nào, cho nên vừa rồi ta đang hỏi Long nhi cô nương, hỏi nàng có biết Nguyệt tỷ tỷ ở đâu hay không. Ta đích xác chuẩn bị đi tìm Nguyệt tỷ tỷ, ta thề. Bởi vì vừa rồi Long nhi cô nương quá nhiệt tình, cho nên ta mới nói chuyện cùng với nàng một hồi, cũng không phải quên Nguyệt tỷ tỷ...

Thân ảnh xanh nhạt nghe xong, thản nhiên nói:

- Không cần giải thích cho ta, không có quan hệ gì với ta.

Lạc Thanh Chu nói:

- Thế vì sao Nguyệt tỷ tỷ tức giận?

Thân ảnh xanh nhạt nói:

- Ta không hề tức giận.

Lạc Thanh Chu nhìn gò má của nàng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ triệt hồi vầng sáng để cho ta nhìn biểu lộ trên mặt ngươi xem?

Thân ảnh xanh nhạt quay mặt sang chỗ khác, nhìn về phía một bên khác, để hắn ngay cả một bên mặt đều không thấy được, lạnh lùng thốt:

- Tại sao ta phải cho ngươi xem?

Lạc Thanh Chu thò đầu tới, tiếp tục nhìn gò má của nàng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, cho ta nhìn một chút đi.

Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, quay đầu qua, đưa lưng về phía hắn, không còn để ý không hỏi hắn.

Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng của nàng, chậm rãi nói:

- Nếu như Nguyệt tỷ tỷ tức giận, hi vọng Nguyệt tỷ tỷ có thể nói cho ta, ta nên làm như thế nào, Nguyệt tỷ tỷ mới có thể tha thứ cho ta, chỉ hi vọng Nguyệt tỷ tỷ không được buồn bực ở trong lòng mới tốt.

- Nguyệt tỷ tỷ đã vì ta bỏ ra nhiều như vậy, vừa rồi lại giúp ta tiếp nhận lôi kiếp, ta biết, Nguyệt tỷ tỷ khẳng định thụ thương. Trong lòng ta vốn rất áy náy, nếu như Nguyệt tỷ tỷ lại còn tức giận ta...