Thân ảnh xanh nhạt nhìn bình sứ, dừng một chút, đưa tay tiếp nhận.
Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua tay ngọc tuyết trắng của nàng, hỏi:
- Nguyệt tỷ tỷ, chờ ta đến Phân Thần cảnh, hẳn là cũng có thể cầm bất luận thứ gì chứ nhỉ?
Thân ảnh xanh nhạt bình sứ nhìn trong tay, nói:
- Có hạn chế trọng lượng, nhìn lực lượng thần hồn của ngươi.
Lạc Thanh Chu thu hồi khăn tay của nàng, nói:
- Ta cảm giác rất nhanh, đoán chừng đêm mai sẽ có thể đột phá.
Thân ảnh xanh nhạt thu hồi linh dịch, nhìn về phía hắn nói:
- Sau ngày mai đi, đêm mai ta có việc.
Lạc Thanh Chu nhìn thân ảnh mông lung bao phủ bên trong ánh sáng xanh nhạt của nàng, trầm mặc một chút, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, có thể triệt hạ vầng sáng, để cho ta nhìn lại ngươi không?
Thân ảnh xanh nhạt xoay người, nhìn về phía chân trời xa xa, thản nhiên nói:
- Ta không xinh đẹp, có gì đáng xem.
Nói xong, thân ảnh lóe lên, chuẩn bị rời đi.
Nhưng Lạc Thanh Chu lại kéo lại cổ tay của nàng, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, để cho ta nhìn ngươi đi, ta biết, ngươi bị thương.
Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, quay đầu nhìn hắn nói:
- Buông tay.
Lạc Thanh Chu vẫn như cũ nắm thật chặt cổ tay của nàng, nhìn chằm chằm gương mặt mông lung của nàng nói:
- Không buông, trừ phi Nguyệt tỷ tỷ để cho ta nhìn.
Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn, trầm mặc một hồi, mới nói:
- Được, buông ra, ta cho ngươi xem.
Lạc Thanh Chu lập tức buông lỏng tay ra.
Thân ảnh thân ảnh xanh nhạt lóe lên, đột nhiên biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.
Lạc Thanh Chu: - ....
Thân ảnh xanh nhạt xuất hiện bầu trời ở phía xa, âm thanh nhàn nhạt truyền đến:
- Lần sau lại đụng ta, cho ngươi đẹp mặt.
Nói xong, biến mất không còn tăm hơi.
Lạc Thanh Chu lại ngây người bên trên lầu các thật lâu, cúi đầu xuống, nhìn trong tay còn sót lại xúc cảm, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ nữ tử thiên hạ này đều không có một người nào không thích gạt người?
Ai ngờ vừa nói dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói của thiếu nữ Yêu tộc:
- Công tử, Long nhi không thích gạt người.
Lạc Thanh Chu xoay người, nhìn nàng.
Long nhi một bộ váy đen, dáng người thướt tha đứng ở phía sau.
Nàng vẫn như cũ trần trụi một đôi chân ngọc tuyết trắng đáng yêu, trên chân ngọc mang theo giọt nước sáng lấp lánh, trên mắt cá chân một chân ngọc còn buộc một đầu dây đỏ rất tiên diễm.
Chính giữa vầng trán của nàng thì điểm một dấu đỏ, trên mặt đang lộ ra ý cười hoàn mỹ ngây thơ:
- Công tử, Long nhi nói chuyện với ngươi, từ trước đến nay thẳng đến thẳng hơn, chưa từng quanh co lòng vòng, càng sẽ không lừa gạt công tử. Cũng tỷ như nói, Long nhi muốn giao phối với công tử, chỉ cần công tử nguyện ý thành toàn, Long nhi sẽ lấy ra tất cả bảo bối trong Long cung đưa cho công tử, còn lấy ra một cái vảy rồng trên người Long nhi cho công tử, Long nhi tuyệt không nói dối.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, lại liếc qua chân ngọc tuyết trắng tiêm tú dưới làn váy của nàng, nói:
- Long nhi cô nương, xin tự trọng.
Long nhi ngồi xổm xuống, một cái tay vuốt ve dây đỏ chân trên mắt cá chân của mình, nói:
- Công tử, Long nhi đau... Công tử có thể sẽ giúp Long nhi thử một chút không?
Lạc Thanh Chu không tiếp tục để ý tới nàng, thân ảnh lóe lên, bay lên bầu trời, nói:
- Chính ngươi thử đi, ta nên trở về đi ngủ.
Sáng sớm ngày mai, hắn còn muốn đi võ quán xin phép nghỉ, sau đó còn muốn đi Thanh Vân quan một chuyến.
Nhị tiểu thư đã sử dụng hết thuốc, hắn nhất định phải sớm chuẩn bị kỹ càng.
Long nhi nhìn bóng lưng hắn, đứng lên nói:
- Công tử, ngươi có yêu cầu gì, đều có thể nói, Long nhi đều có thể thỏa mãn ngươi. Long nhi cần Lôi Linh khí tức của ngươi, thật rất cần.
Lạc Thanh Chu ở giữa không trung dừng lại, quay đầu nhìn nàng nói:
- Còn có những phương pháp khác cho ngươi không?
Long nhi do dự một chút, nói:
- Có, từ miệng.
- Ngủ ngon!
Thân ảnh Lạc Thanh Chu lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Trời tờ mờ sáng.
Lạc Thanh Chu trở lại Tần phủ, thần hồn trở về cơ thể, ôm Tần nhị tiểu thư trong ngực nằm một hồi, cuối cùng vẫn có chút bận tâm.
Hắn xuất ra bảo điệp đưa tin, chuẩn bị gửi tin nhắn hỏi thăm Nguyệt tỷ tỷ một chút.
Ngọc thạch xuất hiện một tin nhắn.
Tin nhắn gửi tới từ tối hôm qua.
Trúc Trúc: 【 Thân mật rồi chứ? Xong thì trả lời cho ta 】 .
Lạc Thanh Chu nhìn cái tin nhắn này, kinh ngạc một chút, xem lại tin nhắn cuối cùng mà tối hôm qua hắn phát gửi đi.
Hắn do dự một chút, trả lời:
- Vừa thân mật xong.
Ai ngờ vừa gửi qua, tin nhắn rất nhanh đã được trả lời.
Trúc Trúc:
- Là vừa tỉnh ngủ à? Ngươi hôm nay có chuyện gì sao? Ta hôm nay phải xuống núi đi bái phỏng một tiền bối, nàng là cao thủ tu kiếm, lại là cao thủ dưỡng sinh, ngươi đi cùng ta cùng đi, nhất định sẽ có thu hoạch.