Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1463. Nguyệt tỷ tỷ: Ngươi rất lợi hại (4)




Hắn hiện tại đang ở thời điểm cần các loại bảo bối.

Bầu trời vẫn như cũ tung bay đầy bông tuyết.

Bóng đêm đã lặng yên rút đi, phía trên Tây Hồ vẫn như cũ là một mảnh lờ mờ.

Gió hồ thổi tới, lạnh thấu xương băng hàn.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua chân ngọc tuyết trắng dưới váy Long nhi, nhịn không được nói:

- Long nhi cô nương, ngươi không lạnh sao?

Long nhi lắc đầu, nói:

- Công tử, Long nhi không chỉ có không lạnh, còn rất nóng. Nếu không phải công tử cùng tỷ tỷ ở đây, Long nhi chuẩn bị cởi hết sạch y phục đó chứ.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua váy áo thật mỏng trên người nàng, không tiếp tục để ý tới nàng, nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt trước mặt, nói đùa:

- Nguyệt tỷ tỷ, chờ ta tấn cấp, ngươi cho ta lễ vật gì?

Thân ảnh xanh nhạt nhìn bông tuyết bay xuống phía xa, không nói gì.

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm gương mặt mông lung của nàng một hồi, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy ta đến lúc đó đưa ngươi một kiện lễ vật đi.

Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, đưa mắt nhìn về phía hắn.

Bên trong bụi hoa sen, yên tĩnh im ắng.

Hừng đông.

Thần hồn Lạc Thanh Chu trở về cơ thể, rời khỏi giường.

Trên mặt kính Nhật Nguyệt bảo kính đã ngưng kết hai giọt linh dịch.

Màu sắc linh dịch đã từ màu đen như mực, biến thành màu đen nhạt, bên trong giống như có tinh quang đang lóe lên.

Lạc Thanh Chu thu hồi linh dịch, lật Nhật Nguyệt bảo kính qua mặt khác, đi ra khỏi gian phòng.

Thu nhi sớm đã thức dậy, nghe tiếng tới hầu hạ hắn mang giày, rửa mặt.

Về phần hắn muốn đi đâu, tự nhiên không có hỏi nhiều.

Lạc Thanh Chu nhìn gương mặt thanh lệ kiều nộn của nàng, nghĩ đến tối hôm qua nha đầu này hèn mọn ôn nhu hầu hạ, không khỏi cúi đầu xuống, hôn một cái lên miệng nhỏ của nàng, nói:

- Thu nhi, muốn lễ vật gì, cô gia đêm nay trở về mua cho ngươi.

Thu nhi cười nói:

- Nô tỳ cái gì cũng không cần, cô gia mua cho Tiểu Điệp là được.

Lạc Thanh Chu cầm tay nhỏ mềm mại của nàng nói:

- Mua cho Tiểu Điệp, cũng cho ngươi mua, muốn cái gì?

Thu nhi suy nghĩ một chút, nói:

- Mứt quả đi, cô gia cũng nhớ mua một chuỗi cho Châu nhi nha.

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn thoáng qua.

Châu nhi đang núp ở góc rẽ hành lang cách đó không xa, nhìn lén bọn hắn.

Lạc Thanh Chu cố ý nói:

- Kia không được, nàng tối hôm qua lại không có hầu hạ ta.

Thu nhi cười nói:

- Thế để Châu nhi đêm nay hầu hạ cô gia.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta cũng không dám, trên người nàng mang theo phi đao, ta sợ nàng đột nhiên cho ta một đao.

Nói xong, phất phất tay, đi ra tiểu viện.

Thu nhi ở phía sau cười, đợi sau khi hắn ra cửa, nhìn sang hành lang nói:

- Châu nhi, ngươi nhìn ngươi cả ngày múa đao lộng thương, ngay cả cô gia cũng sợ ngươi.

Châu nhi đi ra khỏi góc rẽ, khẽ nói:

- Cô gia mới không sợ ta, cô gia chỉ ghét bỏ dáng dấp ta xấu mà thôi.

Dứt lời, đi xuống hành lang, lấy ra phi đao, nhắm chuẩn góc tường cách đó không xa, phi đao ‘Phốc’ một tiếng, đâm vào hồng tâm của bia ngắm bên trên góc tường.

Lạc Thanh Chu trước đi Linh Thiền Nguyệt cung một chuyến, đem hai bé thỏ trắng mang lên trên người.

Lúc ra cửa cẩn thận từng li từng tí.

Đi vào hẻm nhỏ, thần hồn xuất khiếu, nhìn rõ vị trí người theo dõi, trực tiếp nhảy qua tường viện bên cạnh, từ hậu viện nhà khác, đi lên nóc nhà.

Chờ khi đến thành nam, nghênh ngang đi ra từ trong ngõ nhỏ.

Đao tỷ đã cầm bánh bột ngô, đang chờ ở cửa ngõ.

Hai người đi võ quán, tụ hợp cùng bốn người Trương Viễn Sơn, cùng lúc xuất phát.

Trước khi đi, Tôn Giang lại dặn dò:

- Trên đường không nên gây chuyện, đương nhiên, cũng không cần sợ phiền phức, các ngươi bây giờ đã là đệ tử chính thức của Lăng Tiêu tông, không được làm tông môn mất mặt.

Sáu người cung kính đáp ứng, ra cửa.

Ngồi xe ngựa đến Thập Lý đình ngoài thành, mấy người lại đi chuồng ngựa thuê ngựa.

Lạc Thanh Chu còn chưa trả tiền, người của chuồng ngựa đã dắt một con ngựa toàn thân trắng như tuyết, thần tuấn dị thường tới, cung kính nói:

- Sở công tử, đây là bạch mã của ngươi, quận chúa đưa cho ngươi. Về sau lúc công tử ra cửa, bất cứ lúc nào đều có thể tới đây dắt, khi trở về, cũng có thể trực tiếp đặt ở đây.

Lạc Thanh Chu nghe vậy kinh ngạc một chút, nói:

- Quận chúa tới qua lúc nào?

Mã phu cung kính nói:

- Quận chúa mấy ngày nay cũng không tới qua, chỉ là sáng nay để cho người ta đến thông báo, nói Sở công tử hôm nay muốn tới dùng ngựa, cho nên tiểu nhân sớm đã chuẩn bị xong.

Lạc Thanh Chu nói:

- Chuồng ngựa này của các ngươi...

Mã phu cúi đầu nói:

- Chuồng ngựa này là sản nghiệp của Nam Quốc quận vương phủ, công tử vô luận thích một con ngựa nào bên trong, đều có thể dắt đi. Chủ nhân nói, về sau đây chính là sản nghiệp của công tử.