- Mỹ Kiêu, ngươi đưa hắn ra ngoài đi. Nếu như ta không có đoán sai, vị Cẩm Y vệ chỉ huy sứ Lạc Trường Thiên kia còn ở trên đường phố bên ngoài chờ đấy.
Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Vâng, phụ thân.
Lập tức nhìn về phía người nào đó.
Lạc Thanh Chu nhanh chóng đi theo sau lưng nàng ra cửa.
Nam Cung Tuyết Y cũng đi theo ở phía sau.
Bạch Nhược Thủy lập tức quát:
- Tuyết Y, ngươi đi nơi nào?
Nam Cung Tuyết Y quay đầu đáp:
- Mẫu thân, ta đi tiệm sách, ta muốn đi xem sách.
Bạch Nhược Thủy mấp máy môi lại không nói gì thêm.
Hai tỷ muội một trước một sau, kẹp thiếu niên kia ở giữa, đi ra cửa chính.
Nhìn một màn này, chẳng biết tại sao mí mắt Nam Cung Ngọc Phong đột nhiên hơi nhúc nhích một cái.
Trước cửa phủ đệ.
Mộc di đánh xe ngựa, sớm đã chờ đợi ở đó.
Bất quá hai người cũng không có ngồi xe ngựa.
Nam Cung Mỹ Kiêu quay đầu lại, gặp đằng sau còn có một người đi theo, không khỏi lạnh mặt nói:
- Tuyết Y, ngươi muốn làm gì?
Nam Cung Tuyết Y đi xuống bậc thang, từ bên người nàng đi qua, một mặt không hiểu thấu:
- Đi tiệm sách, làm sao, ta ngay cả quyền đi tiệm sách cũng không có hả?
Lập tức lại phất tay cười nói với thiếu niên sau lưng nàng:
- Sở công tử, ta đi trước, nhớ kỹ thường xuyên đến trong phủ làm khách, ta và mẫu thân đều rất thích ngươi giảng cố sự đây.
Nói xong, bước nhanh rời đi.
Bên cạnh đi ra hai tên hộ vệ, không xa không gần theo sau lưng nàng.
Nam Cung Mỹ Kiêu đứng tại chỗ đợi một hồi, đợi nàng đi xa, mới nhìn về phía sau lưng nói:
- Ngươi về sau sẽ thường xuyên đến?
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta nghe quận chúa.
Nam Cung Mỹ Kiêu hơi nhếch khóe môi lên một chút, không nói gì thêm, tiếp tục đi về phía trước.
Hai người vừa đi ra ngoài đường, Lạc Trường Thiên vừa hay đi ra từ bên trong tửu lâu bên cạnh, nhìn thấy hai người, mặt mũi tràn đầy mỉm cười chắp tay nói:
- Gặp qua quận chúa.
Lập tức cười nói:
- Chúc mừng Sở huynh đệ, trở thành đệ tử thân truyền Lăng Tiêu tông. Kết quả này, tin tưởng ra ngoài dự liệu của mọi người.
Lạc Thanh Chu lặng lẽ nhìn về phía hắn, cũng không nói chuyện.
Lạc Trường Thiên lại chắp tay nói:
- Thực không dám giấu giếm, mấy ngày nay ta điều tra qua Sở huynh đệ, vừa rồi cũng đi Nam Quốc quận vương phủ bái phỏng qua. Mặc dù vẫn như cũ hoài nghi đối với thân phận của Sở huynh đệ, nhưng Sở huynh đệ yên tâm, trước khi không có chứng cứ, ta sẽ không đến phiền Sở huynh đệ.
- Nói xong rồi?
Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng nhìn hắn một cái, lập tức lôi kéo Lạc Thanh Chu rời đi.
Lạc Trường Thiên nhìn thoáng qua bàn tay hai người nắm lại cùng nhau tay, đột nhiên lại nói:
- Sở huynh đệ, có hứng thú cùng ta tiến cung nói chuyện hay không? Bây giờ chủ tử ta đang cầu hiền như khát nước, nếu Sở huynh đệ chịu hiệu lực, tin tưởng chủ tử chắc chắn sẽ lấy quy cách cao nhất đối đãi.
Lạc Thanh Chu dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn nói:
- Cũng không phải mỗi người đều giống như ngươi, thích quyền lực cùng lồng giam.
Nói xong, bước nhanh rời đi.
Lạc Trường Thiên đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của hai người, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.
Một tên Cẩm Y vệ đi đến bên cạnh, thấp giọng nói:
- Đại nhân, vào không được Tần phủ, đã có hai thần hồn bị giết, bên trong khẳng định cất giấu cao thủ thần hồn, mà còn không phải cao thủ thần hồn loại bình thường. Mấy ngày nay ngoại trừ Tần Văn Chính và phu nhân của hắn cùng hạ nhân ra ngoài làm ăn, mua thức ăn ra, những người khác đều ở trong phủ chưa hề đi ra.
Lạc Trường Thiên hỏi:
- Lạc Thanh Chu đâu?
Cẩm Y vệ đáp:
- Hẳn là cũng ở trong phủ, cũng chưa gặp qua hắn đi ra ngoài. Bất quá trong phủ có cao thủ, nhục thân hay thần hồn chúng ta đều không thể tiến vào xem xét, cho nên cũng không có tận mắt thấy.
Trong mắt Lạc Trường Thiên lấp lóe tinh quang, nói:
- Tiếp tục trông coi.
Cẩm Y vệ thấp giọng nói:
- Đại nhân, thật ra lấy quyền lực Thánh thượng cho chúng ta, chúng ta hoàn toàn có thể trực tiếp bắt người về thẩm vấn. Coi như không thể bắt chủ tử, cũng có thể bắt mấy tên nha hoàn trở về, tin tưởng thẩm vấn xong, nhất định sẽ có kết quả.
Lạc Trường Thiên nhìn về phía bầu trời bên ngoài kinh đô, trầm mặc một hồi, nói:
- Chờ một chút, chờ Trưởng công chúa đến biên cảnh, cùng Yêu tộc khai chiến. Nếu không... Ai cũng không biết, nàng có thể đột nhiên lại trở về hay không.
Cẩm Y vệ nghi ngờ nói:
- Trưởng công chúa đã thụ mệnh đi biên cảnh ngăn chặn Yêu tộc, làm sao sẽ còn nửa đường trở về?
Trong mắt Lạc Trường Thiên hiện ra vẻ trào phúng, nhìn về phía hắn nói:
- Ngươi thật sự cho rằng nàng sẽ nghe lệnh, đi liều cùng Yêu tộc lưỡng bại câu thương?
Cẩm Y vệ sững sờ một chút, sắc mặt biến hóa.
Lạc Trường Thiên không nói gì thêm, quay người đi về phía trong cung.