Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 145: Cô gia, ngươi là lạ




Lạc Thanh Chu cũng không biết mình thuận miệng nói, hiệu quả lớn như thế.

Ở thời đại kia, giọng điệu đùa bỡn như vậy nói với một cô gái mới quen là chuyện bình thường.

Nhưng ở thời đại phong kiến nam nữ thận trọng này, như vậy…

- Ta chỉ đùa một chút, chỉ là thuận miệng nói, Bách Linh cô nương đừng để ý.

Lạc Thanh Chu cầm dù giấy dầu, đưa tới trước mặt nàng, che gió tuyết cho nàng, cũng cắt đứt việc mắt đối mắt với nàng.

Bách Linh đột nhiên quay đầu nhìn hắn nói:

- Cô gia, ngươi là lạ.

Lạc Thanh Chu giật mình nói:

- Ta lạ ở chỗ nào?

Bách Linh ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm hắn nói:

- Cô gia không giống người thành thật, giống bại hoại khắp nơi lừa gạt nữ hài tử!

Lạc Thanh Chu: - ...

- Đi thôi, đi chỗ Nhị tiểu thư.

Tranh luận với nữ nhân, không khác nào rảnh rỗi đi gây sự, tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Cô gia chột dạ, chấp nhận, không dám lên tiếng nữa?

- Quả nhiên là chột dạ...

- Quả nhiên là bại hoại...

- Tiểu thư thật đáng thương.

Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, nàng vẫn cứ líu lo không ngừng.

Hai người một cây dù, rất mau tới chỗ Tần nhị tiểu thư ở.

Gõ cửa, Châu nhi tới mở cửa, thấy là bọn bọ, mắt sáng lên, vội vàng nói:

- Cô gia, tiểu thư đang viết thơ của người đó, mau vào.

Hai người Lạc Thanh Chu được Châu nhi dẫn vào.

Lúc tới hắn đã suy nghĩ kỹ, đã Tần nhị tiểu thư thích chuyện xưa « Hương Khuê Ký » như thế, như vậy, hắn đành cố mà làm, kể cho nàng chuyện xưa « Tây Sương Ký ».

Chỉ cần Nhị tiểu thư vui vẻ là được rồi.

Dù sao trong Tần phủ này, tất cả mọi người đều sủng ái Nhị tiểu thư.

Vị nhạc mẫu đại nhân kia đã nói rất rõ ràng.

Hắn phải dỗ dành Nhị tiểu thư vui vẻ.

Về phần làm sao dỗ, đó chính là chuyện của hắn.

« Tây Sương Ký » kể xong, còn có « Lương Sơn Bá cùng Chúc Anh Đài », xong còn có « Bạch Xà truyện », « Phượng Cầu Hoàng » vân vân.

Cho dù xong cũng còn nhiều phim truyền hình cẩu huyết như vậy, chuyện xưa càng đặc sắc.

Còn không nữa, còn có cùng loại với « Hương Khuê Ký » như « Kim Bình Mai » « Ngọc Bồ Đoàn » các loại, cùng lắm thì để Tần nhị tiểu thư giữ bí mật là được.

Dù sao chỉ cần Nhị tiểu thư vui vẻ, thì coi như là hắn hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng mỗi ngày nhiều nhất sẽ chỉ rút ra một canh giờ thỏa mãn Nhị tiểu thư.

Thời gian còn lại, hắn còn phải tu luyện.

Xuyên qua đường hành lang, ngoặt vào hậu viện.

Bên trái thư phòng, cửa sổ điêu khắc tinh mỹ hoa văn mở ra, phía trước cửa sổ có một án đài, trên án đài phủ giấy tuyên trắng như tuyết.

Một bàn tay trắng thuần nhỏ nhắn mềm mại đang cầm bút lông sói mảnh khảnh, viết chữ trên giấy tuyên.

Chủ nhân bàn tay kia, một bộ váy dài xanh nhạt, bên ngoài choàng áo nhung lông chồn thật dày, da như tuyết sáng, mày như mảnh liễu, mắt ngậm thu thuỷ, bộ dáng thanh lệ, yếu đuối duyên dáng, chính là Tần gia Nhị tiểu thư Tần Vi Mặc.

- Tiểu thư, cô gia tới.

Châu nhi nói khẽ.

Thiếu nữ ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt xinh đẹp, tái nhợt không có chút máu, con ngươi thanh tịnh như nước, đột nhiên hào quang tràn đầy

Góc tường, một cây mai lẻ loi.

Một nhánh cây chìa ra, vắt ngang cửa sổ điêu khắc hoa văn tinh mỹ, phía trên treo từng đóa nụ hoa, có mấy đóa đã nở rộ.

Cánh hoa kia phấn nộn xinh đẹp, mùi hương thoang thoảng.

Thiếu nữ bên kia cửa bị từng đóa bông tuyết ngoài cửa sổ như tấm màng che che lại, có một loại đẹp mà cô tịch.

Lạc Thanh Chu giẫm lên đường nhỏ lát đá cuội, đi tới trước cửa sổ nhỏ kia, cúi đầu chắp tay, cung kính nói:

- Nhị tiểu thư.

Tần Vi Mặc đứng dậy, ánh mắt ôn nhu nhìn hắn, gương mặt thanh lệ lộ ra ý cười thận trọng, nói khẽ:

- Tỷ phu, không cần khách khí, bên ngoài lạnh lẽo, mau vào đi.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua trong phòng.

Lư hương khói mỏng lượn lờ, lò sưởi âm tường lửa than đỏ bừng, trên mặt đất phủ thảm nhung màu trắng như tuyết thật dày.

Trên bàn đặt bình hoa, bên trong cắm mấy cành đông mai.

Lò sưởi tay nho nhỏ đặt bên cạnh bàn.

Trong góc, còn có một chiếc sập mềm.

Bên trên phủ đệm chăn thêu mẫu đơn màu hồng, ở giữa còn có một bàn trà nhỏ, trên bàn trà đặt một bàn cờ vây.

Trong phòng còn có mấy bộ y phục thiếu nữ.

Cho dù đứng dưới mái hiên ngoài cửa sổ, Lạc Thanh Chu cũng có thể ngửi được mùi thơm thiếu nữ trong phòng bay ra.

Đây là thư phòng của thiếu nữ.

Có thể chưa bao giờ có nam tử đi vào.

Cho nên...

Lạc Thanh Chu vẫn đứng ở ngoài, chắp tay nói:

- Nhị tiểu thư, ta không đi vào, phu nhân nói ta tới thăm hỏi ngươi một chút. Nhị tiểu thư đang viết chữ, vậy ta sẽ không quấy rầy, lần sau lại tới thăm.

Châu nhi đứng ở cửa lập tức vội la lên:

- Cô gia, không cho phép đi!

Nói xong, mới phát giác được ngữ khí không đúng, vừa tức phình má lên mà nói:

- Cô gia vừa tới, còn chưa bồi Nhị tiểu thư nói chuyện, sao có thể đi nhanh như vậy.