Nàng lập tức thu hồi kiếm, ngón trỏ tay phải thon dài nhẹ nhàng chỉ hắn một cái, Lạc Thanh Chu lập tức cảm giác được một cỗ kiếm khí vô hình đâm về phía cổ họng hắn.
Hắn lập tức giơ tay lên ngăn cản, trên mu bàn tay đột nhiên nhói nhói một trận, giống như có một thanh kiếm thật đâm vào da của hắn.
Hắn cúi đầu nhìn lại, trên mu bàn tay hoàn toàn chính xác có một vết kiếm hồng hồng.
Lệnh Hồ Thanh Trúc thu hồi ngón tay, lại nhẹ nhàng phất một cái mái tóc bên tai, cắt ra một sợi tóc, mà sợi tóc kia lập tức lại đột nhiên thẳng băng, giống như đột nhiên biến thành một thanh kiếm sắc, đột nhiên mang theo một cỗ kiếm khí, bay về phía hắn.
Lạc Thanh Chu kinh ngạc một chút, đưa tay một phát bắt được, lòng bàn tay đột nhiên đau xót, đồng thời, cảm thấy một cỗ kiếm khí băng lãnh đánh vào lòng bàn tay của hắn.
Hắn mở lòng bàn tay ra, cúi đầu nhìn lại, lòng bàn tay hồng hồng, sợi tóc kia đã mềm đi.
Lệnh Hồ Thanh Trúc lúc này mới nhàn nhạt mở miệng nói:
- Đối với người tu kiếm mà nói, kiếm ý mạnh yếu đại biểu cho thực lực người mạnh yếu. Người có kiếm ý cường đại, đều có thể dùng vạn vật trên thế gian làm kiếm. Cho dù ngón tay, cũng có thể làm kiếm. Kiếm ý đến cảnh giới nhất định, có thể hóa thành kiếm mang ngoại phóng, chính là ánh mắt cũng có thể làm kiếm... Mà uy lực của bọn chúng còn mạnh hơn cả kiếm chân chính....
Lạc Thanh Chu nghe giải thích của nàng, chẳng biết tại sao, trong đầu đột nhiên suy nghĩ ‘Lục Mạch Thần Kiếm’, ‘Nhất Dương chỉ’ các loại kiếm pháp.
Từ lúc nàng vừa rồi thi triển kỹ năng đến xem, nếu như kiếm ý cường đại, Lục Mạch Thần Kiếm, Nhất Dương chỉ các loại kiếm pháp, thật đúng là có thể thực hiện.
- Sư phụ, ngươi nghe nói qua Lục Mạch Thần Kiếm chưa?
Đợi nàng kể xong, Lạc Thanh Chu đột nhiên hỏi.
Lệnh Hồ Thanh Trúc nghe vậy khẽ giật mình, nói:
- Cái gì Lục Mạch Thần Kiếm? Là kiếm pháp sao?
Lạc Thanh Chu nói:
- Chính là một loại kỹ năng kiếm khí ngoại phóng (phóng ra ngoài), trong cơ thể sư phụ có kiếm ý, mà lại có nội lực, vừa rồi ta thấy sư phụ có thể phóng kiếm khí ra ngoài, cho nên ta đang nghĩ, sư phụ có thể hay không dùng kiếm khí bọc lấy nội lực, đột nhiên từ ngón tay phóng thích mà ra hay không?
Lệnh Hồ Thanh Trúc nhíu lông mày:
- Kiếm khí bọc lấy nội lực?
Nàng dừng một chút, nói:
- Ta chưa từng học qua loại công pháp này, nội lực ngoại phóng cần đi qua kinh mạch cùng lục khiếu đặc thù, không giống như sử dụng bất kỳ kiếm khí gì mà ta biết, ngươi ở đâu nghe nói qua loại công pháp này?
Lạc Thanh Chu nói:
- Nhìn thấy từ trong một quyển sách. Sư phụ, ngươi ngẫm lại xem, kiếm sở dĩ sắc bén, là bởi vì nó kết hợp giữa tốc độ và lực lượng, tập trung vào một chút, chính là trên mũi kiếm, cho nên nó có thể nhanh chóng đâm xuyên rất nhiều đồ vật kiên cố. Nhưng chất liệu dùng để tạo ra thanh kiếm có yêu cầu rất cao, mà tốc độ và lực lượng dùng kiếm gánh chịu không nhất định có thể hoàn toàn phóng xuất ra, có lúc kiếm thậm chí sẽ bị gãy...
- Nhưng nếu như chỉ dùng đầu ngón tay, nếu như người tu kiếm có thể phóng kiếm khí ra ngoài, hoàn toàn có thể tập trung tất cả lực lượng trong cơ thể mình ở trên đầu ngón tay, trong nháy mắt phóng xuất ra, như vậy, uy lực có thể lớn hơn một chút hay không? Hơn nữa còn có thể xuất kỳ bất ý, căn bản cũng không cần kiếm chiêu phức tạp gì, cũng không cần hao phí rất nhiều năm, nhiều tinh lực bồi dưỡng kiếm ý, dùng kiếm ý hóa thành kiếm mang...
Lệnh Hồ Thanh Trúc kinh ngạc nhìn hắn đang chậm rãi nói, ngẩn ra một hồi, nói:
- Ngươi nói những thứ này, hoàn toàn chính xác có chút đạo lý, nhưng cũng không có công pháp có thể tu luyện, cũng không có tiền nhân thử qua. Mà các ngón tay của hai tay, đều có kinh mạch đặc thù, kiếm khí mang theo nội lực đi xuyên qua những kinh mạch này, cho dù phạm sai lầm ở một chỗ, kinh mạch đều sẽ hư hao, hậu quả khó mà lường được.
Lạc Thanh Chu nói:
- Sư phụ, nội lực không phải có thể từ bàn tay đưa vào trong kiếm sao? Vì sao không thể trực tiếp tiến vào đầu ngón tay?
Lệnh Hồ Thanh Trúc nói:
- Có thể tiến vào đầu ngón tay, nhưng không thể theo kiếm khí cùng một chỗ, trừ phi tay ngươi cứng rắng như kiếm vậy. Tựa như tay ngươi cầm bảo kiếm trảm một vật cứng, lực lượng quá lớn, kiếm có lẽ sẽ thành hai đoạn. Kinh mạch ở ngón tay rất nhỏ, khi kiếm khí và nội lực của ngươi cùng một chỗ tiến vào bên trong, kinh mạch không chịu nổi, sẽ bạo tạc, ngón tay cũng sẽ máu thịt be bét, không còn tồn tại.
- Người tu kiếm, khi mà kiếm ý còn chưa đạt tới trình độ nhân kiếm hợp nhất, kiếm trong tay mới là chỗ tốt nhất để phóng thích nội lực. Kiếm như thân thể, cũng như kinh mạch của mỗi người, chỉ là ngươi không nhìn thấy mà thôi...