Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1382: Một quyền thắng địch, uy lực lôi điện, hắn đương nhiên sẽ chọn ta (2)




Trong mắt Tôn Giang lấp lóe tinh quang, nói:

- Hai người các ngươi nếu như đứng vào mười vị trí đầu, có dám khiêu chiến bốn đệ tử Võ Sư hậu kỳ hay không?

Trương Viễn Sơn do dự một chút, nói:

- Đệ tử dám, bất quá không có niềm tin chắc chắn.

Tôn Giang nhìn về phía đối diện.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nếu như đệ tử có thể tiến vào mười vị trí đầu Võ Sư trung kỳ, đã rất thỏa mãn. Còn khiêu chiến đệ tử Võ Sư hậu kỳ, đệ tử không dám.

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhạo.

Đao tỷ liếc hắn nói:

- Sở Phi Dương, còn có chuyện ngươi không dám? Tối hôm qua ngươi thế nhưng mà...

Nói đến đây, nàng đột nhiên ngừng lại, lại nói:

- Ngươi nếu sợ bị thương, vậy nếu như gặp được bọn hắn, cứ trực tiếp nhận thua. Bất quá tỷ thí Võ Sư trung kỳ, ta cảm thấy ngươi hẳn là có thể vào năm vị trí đầu.

Nàng thật ra muốn nói hắn hoàn toàn có thể khiêu chiến đệ tử Võ Sư hậu kỳ, dù sao tối hôm qua cũng đánh bại Võ Sư hậu kỳ Vân Uyển Nhu.

Bất quá, nàng đột nhiên lại nghĩ đến, Cẩm Y vệ Lạc Trường Thiên cũng tới, đoán chừng gia hỏa này không muốn bại lộ toàn bộ thực lực của mình, cho nên mới nói không dám.

Tôn Giang nhìn nàng một cái, cười nói:

- Linh nhi, ngươi cảm thấy lấy thực lực của Phi Dương, có thể tiến vào năm vị trí đầu xếp hạng của Võ Sư trung kỳ?

Đao tỷ nhìn người nào đó bên cạnh một chút, gật đầu nói:

- Hẳn là không có vấn đề.

Lạc Thanh Chu vội vàng nói sang chuyện khác:

- Sư phụ, Bá Ước buổi sáng tỷ thí rất đặc sắc, hẳn là tiến vào năm người đứng đầu Võ Sư sơ kỳ, buổi chiều tỷ thí Võ Sư trung kỳ, hắn cũng muốn thử một chút.

Tôn Giang nghe xong, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Chu Bá Ước nói:

- Tốt, vậy cứ đi thử xem, sư phụ tin tưởng ngươi có thể tiến thêm một bước.

Chu Bá Ước có chút câu nệ nói:

- Đa tạ sư phụ.

Tôn Giang cười cười, không tiếp tục hỏi cái gì, tâm tình thật cao hứng lại bưng chén rượu lên, uống.

Lần này xếp hạng, cơ hồ không có bất kỳ huyền niệm gì.

Bất kỳ phân đà nào xuất hiện một tên đệ tử nội môn, điểm số và xếp hạng đều sẽ trực tiếp được kéo lên, chớ nói chi là đệ tử thân truyền.

Hắn rất muốn nhìn một chút đến lúc đó biểu lộ trên mặt Kim Tùng ra sao.

- Hừ, nữ đệ tử kia của ngươi bị Kiếm Phong dự định là đệ tử nội môn lại như thế nào? Đệ tử của ta thế nhưng là bị từng phong chủ muốn đoạt thu làm đệ tử thân truyền.

Nghĩ tới chỗ đắc ý, hắn không khỏi nhếch môi cười ra tiếng.

Cuối cùng có thể mở mày mở mặt, hả được cơn giận.

Mấy người Trương Viễn Sơn kinh ngạc nhìn hắn một cái, hai mặt nhìn nhau, không biết sư phụ hôm nay đến cùng gặp chuyện gì tốt, vậy mà cao hứng đến bộ dáng này.

Cơm nước xong xuôi, nghỉ ngơi sơ một lúc.

Tôn Giang dẫn bọn hắn đi ra khỏi phòng, đi về trên quảng trường.

Vừa hay, Kim Tùng cũng mang theo tám tên đệ tử của hắn đi ra từ trong phòng bên cạnh.

Hai bên gặp nhau, trên mặt đều lộ ra ý cười, nhưng trong mắt lại đang lóe lên đao quang kiếm ảnh.

- Tôn sư huynh, chúc mừng chúc mừng.

Kim Tùng đột nhiên đi tới, mặt tươi cười nói.

Trong lòng Tôn Giang lập tức nhảy một cái, hắn cũng biết tin tức kia?

Ai ngờ Kim Tùng lại cười nói:

- Ta nghe đệ tử nói, mấy vị đệ tử của ngươi buổi sáng biểu hiện đều rất không tệ. Đánh rất hay, xem ra thứ hạng cũng sẽ không đếm ngược, chúc mừng Tôn sư huynh.

Tôn Giang nghe xong, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh nói:

- Ngược lại để Kim sư đệ thất vọng.

Kim Tùng tươi cười nói:

- Tại sao sư huynh nói như vậy, ta là thực tình chúc mừng. Đúng rồi, buổi chiều tỷ thí, ngươi hẳn là có hai vị đệ tử muốn lên đài nhỉ? Sư đệ sớm chúc hai vị sư điệt thắng ngay từ trận đầu, đều thu hoạch được thứ tự tốt.

Tôn Giang ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Lấy được thứ tự cho dù tốt, cũng không sánh bằng Kim sư đệ ngươi. Đệ tử nhà ngươi thế nhưng được Kiếm Phong dự định làm đệ tử nội môn, chúng ta làm sao hơn được.

Kim Tùng lập tức cười ha ha, nói:

- Vận khí tốt, vận khí tốt mà thôi.

Hai người lá mặt lá trái trò chuyện, mang theo đệ tử cùng đi đến quảng trường.

Lạc Thanh Chu đang suy nghĩ chuyện, Vân Uyển Nhu đột nhiên đi tới, trên mặt mang nụ cười ôn nhu nói:

- Sở sư đệ, ta tin tưởng ngươi buổi chiều nhất định xếp hạng có thể tiến vào mười vị trí đầu, đến lúc đó nếu như gặp phải ta, hai chúng ta lại trên lôi đài, hảo hảo tỷ thí một phen.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, trực tiếp cầu xin tha thứ:

- Vân sư tỷ, tối hôm qua là ta không đúng, nếu như buổi chiều thật lên lôi đài gặp được Vân sư tỷ, còn hi vọng Vân sư tỷ hạ thủ lưu tình.

Đầu lông mày Vân Uyển Nhu co quắp mấy lần, không nghĩ tới lấy bản sự của gia hỏa này vậy mà lại trực tiếp cầu xin tha thứ, cứng đờ, trên mặt vẫn như cũ duy trì hơi cười nói: