Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1373: Không bằng cầm thú! (3)




- Hai tên đệ tử ước định tỷ thí với nhau, thắng thua tự chịu, dựa theo quy định, cho dù bảo kiếm của đệ tử nhà ngươi bị gãy mất cũng nên chính nàng gánh chịu. Ngươi dùng khí thế này lao tới, là muốn làm gì? Ỷ vào người đông thế mạnh, muốn đánh nhau sao?

Kim Tùng cười lạnh một tiếng, nói:

- Sư huynh, đánh nhau cũng không là gì. Ta chỉ rất hiếu kì tên đệ tử này của ngươi đến cùng dùng vũ khí gì đập gãy bảo kiếm của đệ tử nhà ta. Lai lịch của chuôi bảo kiếm này cũng không nhỏ, là đệ tử nhà ta hao tổn cái giá cực lớn mới lấy được, chính là thần binh lợi khí cũng không có khả năng có uy lực lớn như vậy. Cho nên ta hoài nghi hắn dùng thủ đoạn khác. Tôn sư huynh chỉ cần bảo để hắn lấy ra cây gậy kia, ta xem một chút sẽ biết.

Mặt Tôn Giang không thay đổi nói:

- Thắng chính là thắng, thua chính là thua. Kim sư đệ nếu thua không nổi, về sau nên căn dặn đệ tử, không nên để bọn hắn tùy tiện ra ngoài tỏ vẻ ta đây rất mạnh, miễn cho thua rồi tức giận. Còn ngươi hoài nghi vũ khí đệ tử nhà ta có vấn đề, thật có lỗi, lúc tỷ thí đệ tử nhà ngươi không có nói đến, tỷ thí xong rồi bọn hắn cũng không có nói đến, hiện tại nói, đã chậm. Dựa theo quy củ, ngươi không có tư cách lại truy cứu cùng kiểm tra.

Khóe môi Kim Tùng giật một cái, lạnh lùng nói:

- Tôn sư huynh, ta không phải truy cứu trách nhiệm của tiểu tử này, thắng thua tự chịu, ta tự nhiên hiểu. Dù hắn dùng thủ đoạn khác, cũng không quan trọng. Ta chỉ muốn xem một chút vũ khí của hắn, cái này chẳng lẽ cũng không được sao?

Tôn Giang nghĩ đến tối hôm qua đối phương trào phúng hắn trên bàn cơm, trong lòng lúc này giống như thả ra được một ngụm ác khí, không nể mặt hắn nói:

- Không được.

Sắc mặt Kim Tùng lập tức âm trầm xuống.

Đúng vào lúc này, tiếng ồn ào bốn phía đột nhiên dần dần an tĩnh lại.

Mấy tên trưởng lão đi lên bệ đá.

Kim Tùng cười lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy châm chọc nói:

- Tôn sư huynh, hôm nay tỷ thí, ta ngược lại muốn tận mắt nhìn, vị đệ tử này của ngươi có bao nhiêu lợi hại.

Dừng một chút, lại cười lạnh nói:

- Cho dù hắn lợi hại hơn nữa, cũng chưa chắc giống như đệ tử nhà ta, được thu làm đệ tử nội môn.

Nói xong, mang theo đệ tử của mình quay người rời đi, đứng về vị trí cũ.

Lúc này, Đại trưởng lão Lăng Tiêu tông Ngô Hữu Tử mang theo mấy tên trưởng lão khác đứng trên bệ đá, ánh mắt uy nghiêm nhìn lướt qua đệ tử tông môn đến từ các nơi phía dưới, mở miệng nói:

- Hôm qua Võ Sinh tỷ thí đã hạ màn kết thúc, kết quả cũng đều đã tuyên bố, trong đó xuất hiện không ít đệ tử tinh anh, đều là đối tượng chúng ta về sau sẽ trọng điểm chú ý cùng bồi dưỡng. Hôm nay tỷ thí, sẽ càng thêm đặc sắc hơn hôm qua, bởi vì hôm nay tỷ thí là Võ Sư tỷ thí...

- Quy củ hôm qua đã nói, quy củ giống với Võ Sinh tỷ thí. Có thể dùng bất kỳ công pháp cùng vũ khí gì, nhưng không thể dùng ám khí, độc vật các loại. Mọi người tỷ thí có chừng có mực, cảm thấy đánh không lại liền sớm nhận thua, không mất mặt. Không nhận thua, có thể là trọng thương, thậm chí có thể là tổn thương nặng đến không thể trị....

- Cá nhân tỷ thí dựa theo xếp hạng thêm điểm, hôm qua cũng đều đã nói rõ, thành tích cá nhân càng cao, đạt được càng nhiều, tổng điểm mỗi phân đà của các ngươi cũng sẽ cao hơn. Đối với phân đà tương đối ít đệ tử, cũng sẽ căn cứ tình huống, ngoài định mức thêm điểm...

- Ba hạng đầu Võ Sư tỷ thí đều có ban thưởng tài nguyên tu luyện phong phú nhất, đồng thời, hôm nay từng trưởng lão, thậm chí các phong chủ của đỉnh núi đều đến hiện trường, chuẩn bị quan chiến. Nếu như thiên phú cùng thực lực của các ngươi được bọn họ nhìn trúng, bọn họ cũng có thể phá lệ thu các ngươi làm đệ tử nội môn. Đương nhiên, loại tình huống này, giới hạn năm người đứng đầu, giới hạn hai người...

Chúng đệ tử nghe đến đó, lập tức mặt mũi tràn đầy kích động.

Đương nhiên, một số đệ tử Võ Sư sơ kỳ lần này khẳng định không có hi vọng, bọn hắn âm thầm thề, chuẩn bị sang năm khi Lăng Tiêu tông mở ra tranh tài lại đến phấn đấu.

Ngô Hữu Tử lại đứng trên đài giảng trong chốc lát, mới tuyên bố tỷ thí bắt đầu, để đệ tử hàng trước nhất, bắt đầu lên đài bốc thăm.

Cùng lúc đó.

Phong chủ của tất cả đỉnh núi đều đi theo sau lưng Phong chủ Bắc Vọng phong Mạc Cửu Phong, một bên thấp giọng nói chuyện, một bên đi tới quảng trường.

- A, nha đầu Lệnh Hồ Thanh Trúc kia giống như còn chưa có tới?

- Nha đầu kia sẽ không nghe được tin tức chúng ta muốn tới cướp người, cho nên không dám tới đó chứ?

- Hừ, lấy tính cách của nàng, ngươi cảm thấy có khả năng sao?

- Đừng vội, chúng ta xem trước một chút, xem tiểu tử kia biểu hiện.