Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1364: Thiên tài tu kiếm! Đệ tử thân truyền (3)




Ánh mắt Lệnh Hồ Thanh Trúc đầy phức tạp nhìn hắn một hồi, nói:

- Quyền pháp thì ta trước tiên có thể truyền thụ cho ngươi, bất quá vào nội môn...

Lạc Thanh Chu lập tức nói:

- Sư thúc, vào nội môn đối với vãn bối mà nói là vô cùng quan trọng. Nếu như sư thúc không thể đáp ứng vãn bối vào nội môn, xin thứ cho vãn bối mạo phạm, vãn bối đột nhiên lại quên đi kiếm quyết và kiếm chiêu kia rồi...

Lệnh Hồ Thanh Trúc an tĩnh nhìn hắn một hồi, nói:

- Ý tứ của ta đó là, ngươi không cần vào nội môn, ta có thể trực tiếp thu ngươi làm đệ tử thân truyền.

Vừa nghe lời này, Lạc Thanh Chu một mặt kinh ngạc nhìn nàng.

Lệnh Hồ Thanh Trúc nhìn biểu lộ trên mặt hắn, nói:

- Ngươi có bằng lòng hay không?

Lạc Thanh Chu nói:

- Vãn bối....

Lệnh Hồ Thanh Trúc híp híp con ngươi, nói:

- Thế nào, không nguyện ý? Ngươi là thiên tài tu kiếm trời sinh, chỉ là ngươi còn chưa phát hiện mà thôi. Ở trong Lăng Tiêu tông, chỉ có Lệnh Hồ Thanh Trúc ta mới là người thích hợp với ngươi nhất.

Ngừng một chút, lại lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi không đáp ứng, hôm nay ngươi cũng đừng trở về, lúc nào đáp ứng, lúc đó hãy đi.

Lạc Thanh Chu cứng đờ:

- ... Sư thúc, ngài hiểu lầm, vãn bối chỉ là thụ sủng nhược kinh, cảm giác giống như đang nằm mơ. Sư thúc trước đó còn nghĩa chính ngôn từ nói không có khả năng thu ta làm đệ tử, ngay cả đệ tử nội môn cũng không thể xác định, bây giờ lại đột nhiên nói muốn thu ta làm đệ tử thân truyền, ta... Nhất thời thực sự có chút phản ứng không kịp. Sư thúc, ngài...

- Gọi ta là sư phụ…

Lệnh Hồ Thanh Trúc đột nhiên lạnh lùng nói.

Lạc Thanh Chu: - … Sư... Sư phụ....

- Đi thôi, đi vào nói chuyện.

Lệnh Hồ Thanh Trúc xoay người, đi vào thạch thất, trên mặt lần nữa khôi phục biểu lộ băng lãnh.

Lạc Thanh Chu lại giật mình, đi vào theo.

Cùng lúc đó.

Vân Uyển Nhu bị hai tỷ muội Tô Vũ ôn hòa dạy bảo một phen, sau đó được đưa ra khỏi kiếm phong.

Nàng không có nhận bất kỳ trừng phạt nào, tâm tình rất cao hứng.

Sau khi trở về, nàng nói cho các sư huynh sư tỷ của mình nghe, sau khi biết được thiếu niên gọi là Sở Phi Dương kia vẫn chưa về, trong lòng nàng càng thêm thỏa mãn.

Nàng nhận định hai tỷ muội kia coi nàng thành người một nhà, cho nên mới không có trừng phạt nàng mà tên thiếu niên kia, đoán chừng lúc này đang bị nghiêm khắc dạy dỗ, thậm chí còn có khả năng đang chịu xử phạt, nếu không thì làm sao bây giờ còn chưa có trở về?

- Sư muội, ngay cả đệ tử thân truyền Kiếm Phong đều thiên vị ngươi, nói chuyện với ngươi khách khí như vậy, xem ra chuyện ngươi trở thành đệ tử nội môn đã không có bất kỳ huyền niệm gì.

- Ha ha, chỉ chờ tỷ thí ngày mai kết thúc, chờ sau khi tuyên bố kết quả, tên của sư muội sẽ vang vọng toàn bộ tông môn! Đoán chừng coi như đệ tử xếp hạng thứ nhất thứ hai cũng không có vận may này, trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.

- Đó là đương nhiên, muốn trở thành đệ tử nội môn, chỉ tham gia thi vòng đầu không thể được. Uyển Nhu sư muội là thiên phú kinh người, trực tiếp được chọn mà thôi, những người khác thì không có thiên phú và vận khí tốt như vậy đâu.

- Sư muội, mấy đệ tử kia của Tôn sư bá đang gấp rút như kiến bò trên chảo nóng kìa, tiểu tử kia còn chưa có được thả ra, đoán chừng bọn hắn đã gấp gáp đi tìm Tôn sư bá, ha ha.

Vân Uyển Nhu cười nhạt một tiếng, nói:

- Cho dù là Tôn sư bá, muốn lên Kiếm Phong cũng cần thông báo trước. Hiện tại đã trễ như thế, dù hắn có muốn đi lên cũng không thể đi lên.

Một bên vui vẻ, một bên lo lắng.

Mấy người Trương Viễn Sơn thấy Lạc Thanh Chu muộn như vậy vẫn chưa trở về, trong lòng lo lắng không thôi.

Mấy người vốn muốn đi tìm Tôn Giang, để hắn nghĩ một chút biện pháp, nhưng lại không biết hắn bây giờ ở nơi nào, trong lúc nhất thời, đều sầu mi khổ kiểm, không kế khả thi.

Mà lúc này Lạc Thanh Chu đang ở trong thạch thất, cầm bảo kiếm trong tay, dựa vào chiêu thức trong trí nhớ đánh ra một kiếm một kiếm.

Đường đường phong chủ Kiếm Phong, được vinh danh là Lãnh Kiếm tiên tử Lệnh Hồ Thanh Trúc lúc này vậy mà giống như học sinh, đứng ở bên cạnh, nín thở ngưng thần nhìn xem, thỉnh thoảng nói:

- Chiêu này chậm một chút, đánh lại thêm một lần nữa...

Ngoài động, bóng đêm dần dần dày thêm.

Lạc Thanh Chu niệm rất nhiều lần kiếm quyết, lại diễn luyện kiếm chiêu rất nhiều lần, thu kiếm cáo từ:

- Sư thúc, thời gian không còn sớm, vãn bối cần phải trở về, nếu không thì các sư huynh sư tỷ sẽ rất lo lắng.

Lệnh Hồ Thanh Trúc nhắm mắt lại, lại yên lặng nhớ một hồi, mở mắt ra nhìn hắn nói:

- Gọi ta sư phụ.

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Sư phụ.

Lệnh Hồ Thanh Trúc lại đánh giá hắn vài lần, nói: