Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1286: Tiểu Nguyệt bảo bối (3)




Tiểu Nguyệt: ca ca, thế nhưng ngươi có tị huý Nguyệt tỷ tỷ nhà ngươi không? Ta cũng không tin, ngươi không có chạm qua nàng .

Lạc Thanh Chu kinh ngạc một chút, nghĩ đến mấy đêm rồi tu luyện, hắn trần trụi thân thể, Nguyệt tỷ tỷ không chỉ có nhìn, còn cần dùng đầu ngón tay chạm đến, hắn còn đối chưởng với Nguyệt tỷ tỷ.

Tiểu Nguyệt, không nói nữa, ta muốn tu luyện. Nhớ kỹ vẽ bản đồ cho ta, yên tâm, ngươi về sau gặp lôi kiếp, ta nhất định sẽ giúp ngươi .

Gửi xong tin nhắn đi, hắn lập tức thu hồi bảo điệp đưa tin.

Lúc này, hắn mới phát hiện, thân ảnh xanh nhạt lúc nãy mới vừa tới còn đưa lưng về phía hắn, chẳng biết lúc nào đã xoay người lại, đang an tĩnh nhìn hắn.

- Nguyệt tỷ tỷ....

Chẳng biết tại sao, hắn lại vô hình có chút chột dạ, nói:

- Vừa rồi là tỷ tỷ của tiểu Nguyệt cầm bảo điệp đưa tin của nàng nói đùa ta, tiểu Nguyệt không sao đâu.

Dừng một chút, hắn lại nói:

- Cái kia... Đêm nay ta có thể tự mình tu luyện, Nguyệt tỷ tỷ còn muốn theo giúp ta đi đáy hồ hay không?

Thân ảnh xanh nhạt lại an tĩnh nhìn hắn một hồi, thản nhiên nói:

- Tùy tiện.

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm khuôn mặt mông lung của nàng, không nhìn thấy thần sắc trên mặt nàng, nghĩ nghĩ, nói:

- Nếu như Nguyệt tỷ tỷ không có chuyện, vậy theo giúp ta đi xuống đi, ta đêm nay lại tu luyện một đêm nội công tâm pháp, thuần thục một chút. Bắt đầu từ đêm mai, ta sẽ thu nạp nguyệt hoa lực lượng tại mặt hồ, có thể chứ?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, thân ảnh lóe lên, bay về phía đáy hồ.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua thân ảnh của nàng, vội vàng đi theo.

Cùng lúc đó.

Một đạo thần hồn toàn thân lóe ra lục mang, người mặc áo bào đen, bay ra từ trong phòng tòa phủ đệ của ngoại thành nào đó, bay lên bầu trời đêm.

Hắn trước dạo qua Chu phủ một vòng, lại đi dạo qua một vòng võ quán phân bộ của Lăng Tiêu tông.

Lập tức, bay về phía Tần phủ.

Đáy hồ, trong thạch thất.

Lạc Thanh Chu cởi sạch áo, ngồi ở trên giường hàn ngọc, bắt đầu vận chuyển hồn lực trong cơ thể.

Thân ảnh xanh nhạt đứng ở bên cạnh, an tĩnh nhìn hắn, gặp hắn tiến vào trạng thái tu luyện, im ắng rời đi.

Thân thể Lạc Thanh Chu, bắt đầu có chút phát nhiệt.

Hồn tâm cường kiện hữu lực ở trong ngực ‘Phù phù phù phù’ nhảy lên không ngớt.

Cùng lúc đó.

Một bóng đen toàn thân bị lục quang bao phủ đi tới trên không Tần phủ.

Nhưng hắn đột nhiên phát hiện, từ giữa không trung quan sát, bên trong Tần phủ nổi trôi rất nhiều sương mù thật mỏng, ánh mắt căn bản thấy không rõ bất kỳ vật gì trong phủ.

- Tần phủ quả nhiên không đơn giản, chỉ sợ chỉ huy sứ đại nhân hoài nghi không phải không có lý... Chẳng lẽ hung thủ giết người kia đang ở trong phủ?

Ánh mắt bóng đen hiện ra vẻ ngưng trọng nhìn một hồi, cẩn thận từng li từng tí hạ xuống phía dưới.

Hắn xuyên qua sương mù, chậm rãi bay vào trong phủ.

- A, đó là cái gì?

Đúng vào lúc này, hắn đột nhiên phát hiện một chỗ tiểu viện phía dưới không giống như mấy viện lạc bình thường khác.

Trên phòng ốc tiểu viện nổi trôi sương mù màu lam nhạt, còn chưa tiếp cận đã cảm thấy thấy lạnh cả người đánh tới.

- Trận pháp? Hay là pháp khí?

Trong lòng hắn càng thêm xác định, tòa phủ đệ này và người ở bên trong không đơn giản.

Căn cứ điều tra, Tần phủ hiện tại chỉ có ba võ giả, ngoại trừ phụ tử Tần Văn Chính ra, còn có thiếu nữ tên gọi Hạ Thiền kia.

Nhưng đây chỉ là bên ngoài.

Chỉ huy sứ đại nhân hoài nghi phía sau Tần phủ ẩn giấu những võ giả khác, hung thủ giết người có khả năng chính là một người trong số đó.

Cho nên đêm nay hắn mới đến dò xét tình huống.

Căn cứ địa đồ bên trên biểu hiện, chỗ tiểu viện kia hẳn là chỗ ở của Tần gia đại tiểu thư.

Chẳng lẽ thiếu nữ tên gọi Hạ Thiền kia bày trận pháp?

Hắn không dám khinh thường, quyết định đi đến trong viện những người khác nhìn trước.

- A? âm thanh gì?

Ánh mắt của hắn lập tức thuận theo âm thanh, rơi vào một gian tiểu viện trong đó.

Trong tiểu viện có một thân ảnh bộ dáng nha hoàn đang đứng, đang giơ tay phóng phi đao tới bia ngắm treo trên góc tường, mỗi một chuôi phi đao bay ra đều có thể tinh chuẩn không lầm bắn vào bên trên hồng tâm của bia ngắm.

- Độ chính xác này... Thế nào lợi hại như thế? Chẳng lẽ nàng cũng là võ giả?

Bóng đen gặp một màn này, trong lòng càng thêm giật mình kinh nghi.

Hắn lập tức cẩn thận từng li từng tí bay xuống phía dưới, rơi vào bên trên tường viện của tiểu viện, định thần nhìn kỹ.

- Hắc!

Hắc!

Hắc!

Nha đầu kia lần nữa liên tục ném đi ba thanh phi đao, lại toàn bộ trúng hết vào hồng tâm.

Bất quá hắn nhìn khí tức tán phát ra khi nàng ném phi đao đã đoán được nha đầu này vậy mà không phải võ giả, chỉ là một người bình thường.

Bóng đen càng thêm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.