Vừa nghe lời này, Nam Cung Mỹ Kiêu đột nhiên từ trên giường đứng lên, tay nắm chặt chuôi roi bên hông.
Lạc Thanh Chu lập tức lại nói:
- Quận chúa đừng hiểu lầm, ta chẳng qua cảm thấy mặc cái yếm này hẳn là rất dễ chịu, cho nên mới muốn cho quận chúa tự mình mặc vào thử một chút. Tại thời điểm quận chúa thử, gian phòng chỉ có nhị tiểu thư, có lẽ chỉ có quận chúa một người. Ta sẽ đi Linh Thiền Nguyệt cung thỉnh an đại tiểu thư, sẽ không lưu lại nơi này.
Nam Cung Mỹ Kiêu nắm chặt chuôi roi, mặt mũi tràn đầy rét lạnh mà nhìn chằm chằm vào hắn nhìn một hồi, cắn răng nói:
- Ngươi sờ qua cái yếm này, lại lấy từ bên trên giường của ngươi, ai biết ngươi làm gì nó. Lạc Thanh Chu, vậy mà muốn cho bản quận chúa mặc đồ vật xấu hổ hạ lưu kiểu này, ta nhìn ngươi là ngứa da, đúng hay không?
Lạc Thanh Chu đặt cái yếm và tất chân ở trên giường, nói:
- Cái yếm và tất chân đều lấy ra từ trên ghế, cũng không phải trên giường, mà ta chỉ là sờ qua. Bất quá quận chúa đã phản ứng kịch liệt, quên đi. Nhị tiểu thư, chúng ta lại nghĩ những biện pháp khác. Ta cũng không tin bán không được loại quần áo tốt này.
Nam Cung Mỹ Kiêu cười lạnh:
- Nếu có thể bán loại quần áo xấu hổ hạ lưu này, đó mới là làm trò cười cho thiên hạ.
Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng nói:
- Quận chúa không phải sợ đánh cược thua, mới không dám giúp ta?
Nam Cung Mỹ Kiêu hừ lạnh.
- Ngươi không cần khích tướng ta, ta nói bán không được chính là bán không được, ta cũng không có khả năng giúp ngươi bán loại quần áo xấu hổ hạ lưu này, chính ngươi nghĩ biện pháp đi.
Tần nhị tiểu thư khẽ thở dài một hơi, nói:
- Thanh Chu ca, chúng ta vẫn tự nghĩ biện pháp thôi, không nên làm khó Mỹ Kiêu tỷ. Đúng rồi, Thanh Chu ca ca, chàng ngày mai đi với ta tới tiệm sách, chúng ta đi hỏi Tuyết Y tỷ một chút. Tuyết Y tỷ nhận biết nhiều người, rất nhiều người đều là thiên kim tư tưởng mở rộng, nhân mạch của các nàng rất rộng, có lẽ có thể giúp được chúng ta.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Nam Cung Mỹ Kiêu biến hóa.
Lạc Thanh Chu nói:
- Tốt, chỉ có thể như thế, ngày mai ta với nàng đi tìm Tuyết Y quận chúa thử một chút.
Nói xong, hắn chắp tay nói:
- Quận chúa, nhị tiểu thư, vậy các ngươi trò chuyện, ta đi Linh Thiền Nguyệt cung thỉnh an đại tiểu thư.
Hắn không tiếp tục lưu lại, quay người đi ra gian phòng, được Thu nhi phục thị mang giày, bước nhanh rời đi.
Trong phòng lâm vào yên tĩnh.
Tần nhị tiểu thư cầm lên cái yếm cùng tất chân trên giường, dùng đầu ngón tay vuốt ve một chút, nói:
- Xúc cảm xác thực rất tốt, rất mềm mại, sờ rất trơn trượt, còn có một tia cảm giác lạnh buốt, mặc khi mùa hè, hẳn là sẽ rất dễ chịu. Mỹ Kiêu tỷ, ngươi sờ một cái xem.
Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn vật liệu trong tay nàng, do dự một chút, lại nhìn cửa sổ một chút, đưa tay chậm rãi tiếp nhận, vuốt ve một chút, lặng lẽ không nói gì.
Sau một lúc lâu, mới ngẩng đầu lên nói:
- Vi Mặc, các ngươi không thể đi tìm Tuyết Y.
Tần nhị tiểu thư hỏi.
- Vì sao?
Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Nàng thích nói lung tung khắp nơi, ta sợ tạo thêm phiền phức cho các ngươi.
Tần nhị tiểu thư cười nói:
- Tuyết Y tỷ chỉ thích thảo luận một chút văn chương thi từ, những chuyện khác, nàng sẽ không nói lung tung.
Nam Cung Mỹ Kiêu lại cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo trong tay, hỏi:
- Vi Mặc, ngươi cảm thấy loại quần áo này có thể bán ra ngoài?
Tần nhị tiểu thư nói khẽ:
- Mỹ Kiêu tỷ, ta tin tưởng Thanh Chu ca ca.
Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn nàng nói:
- Ngươi thật ngốc, có một số việc có thể tin tưởng, có chút căn bản cũng không thể tin tưởng. Ngươi cái gì đều tin tưởng hắn, say này sẽ bị lừa hối hận không kịp.
Tần nhị tiểu thư mỉm cười, nói:
- Mỹ Kiêu tỷ, cho dù bị lừa, ta cũng cam tâm tình nguyện. Mỗi người đều không phải hoàn mỹ, mỗi người đều sẽ nói lừa gạt người, Thanh Chu ca ca đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ. Nhưng chỉ cần hắn thật tâm đối đãi ta, ta lại có gì để sợ hãi? Người càng ưu tú, hoang ngôn sẽ càng nhiều, đây là chuyện không thể tránh khỏi. Cho nên chúng ta nên biết đủ, không thể yêu cầu đối phương đều cho mình hết thảy tất cả. Người một khi so sánh quá nhiều, như vậy cả một đời cũng sẽ không thoải mái, hơn nữa còn sẽ cho đối phương áp lực quá lớn, làm cho đối phương cũng sẽ sống không sung sướng, cần gì chứ? Mỹ Kiêu tỷ, có đôi khi giả ngu, mới thật sự là thông minh.
Nam Cung Mỹ Kiêu nghe xong, trầm mặc một hồi, nói:
- Vi Mặc, ngươi nói ta tiếp tục giả vờ ngốc sao?
Tần nhị tiểu thư cầm tay của nàng, nói khẽ:
- Mỹ Kiêu tỷ, ta đang nói chính ta. Loại chuyện này, Vi Mặc chưa từng sẽ thuyết phục người khác, bởi vì như thế quá tự tư. Mỹ Kiêu tỷ vô luận muốn làm gì, Vi Mặc đều sẽ ủng hộ.