Sở Tiểu Tiểu quay đầu nghi hoặc mà nhìn hắn.
- Sở sư huynh, ngươi muốn ở chỗ này tu luyện sao? Vậy ta đi nơi khác.
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Tiểu Tiểu sư muội, ta có việc tìm ngươi.
Sở Tiểu Tiểu xoay người lại, nói:
- Chuyện gì, Sở sư huynh cứ việc nói.
Lạc Thanh Chu liếc mắt nhìn hai phía, thấp giọng nói:
- Tiểu Tiểu sư muội, ta chỗ này có mấy món đồ tốt, muốn cho ngươi xem một chút. Chúng ta đi phòng bên cạnh kia có được hay không?
Sở Tiểu Tiểu hiếu kỳ hỏi:
- Vật gì tốt?
Lạc Thanh Chu nói:
- Đi thì ngươi sẽ biết, nếu như ngươi thích, ta có thể miễn phí tặng cho ngươi một bộ. Đến lúc đó ngươi cầm về nhà cho tỷ muội hoặc mẫu thân ngươi nhìn một chút, nếu như các nàng thích, ta cũng có thể miễn phí đưa cho các nàng một bộ.
Sở Tiểu Tiểu nghe xong, lập tức vui vẻ nói
- Thật sao? Tạ ơn Sở sư huynh, Sở sư huynh thật hào phóng.
Nói xong, lập tức tràn đầy phấn khởi không kịp chờ đợi đi theo hắn, cùng đi qua phòng nhỏ bên kia.
Hai người vừa rời đi, Đao tỷ đi ra từ trong góc rẽ.
Một lát sau.
Lạc Thanh Chu đi ra từ trong phòng, tay che con mắt còn lại.
Đao tỷ ở bên ngoài thấy cảnh này, cười ha ha.
Mặt mũi Sở Tiểu Tiểu tràn đầy tức giận theo ở phía sau, thấy được nàng vội vàng tố cáo:
- Đao sư tỷ, Sở sư huynh hạ lưu.
Đao tỷ nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy, đánh thật hay.
Lạc Thanh Chu không có để ý đến các nàng.
Vốn còn muốn đi tìm Nhiếp sư tỷ thử một chút, bất quá sợ bị bẩm báo sư phụ nơi đó, đành phải coi như thôi.
Hắn thật ra muốn nghe một chút ý kiến của các nàng.
Mặc kệ tốt xấu, đều có thể tiếp nhận, tại sao phải động thủ động cước đây?
Xem ra nữ tử thời đại này, coi như tính cách có lớn hay tùy tiện, cũng rất khó tiếp nhận y phục như thế.
Bất quá cũng có thể bởi vì hắn là nam tử.
Thật ra địa phương mà loại quần áo này được hoan nghênh nhất hẳn là hoàng cung và chốn phong nguyệt.
Bất quá hoàng cung khẳng định không thể đi chào hàng.
Về phần nơi phong nguyệt, thật ra đối với hắn mà nói, tuyệt đối là nơi chào hàng tốt nhất.
Hắn thân là người đọc sách, thân là Mạc Thành đại tài tử, tiến vào phong nguyệt là thích hợp nhất, sau khi tiến vào tìm một nữ tử, để các nàng thay đổi loại quần áo mới này chơi đùa với các nàng.
Hoặc trực tiếp dùng thi từ thu mua hoa khôi nào đó, để nàng làm người mẫu một lần, tự nhiên có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Nếu như thế, rất nhanh có thể mở ra nguồn tiêu thụ.
Bất quá cứ như vậy, loại quần áo này trước hết nhất truyền ra từ chỗ phong nguyệt, ở trong lòng tất cả mọi người sẽ đánh nhãn hiệu cho rằng loại quần áo này là quần áo mà kỹ nữ mặc.
Đoán chừng như vậy, vị nhạc mẫu đại nhân kia sẽ bị chọc cho tức chết.
Tỉ như nhạc mẫu đại nhân đang bận rộn trong tiệm, mấy tên nữ tử đột nhiên tiến đến, nói thẳng:
- Chúng ta muốn xem loại áo lót nào đó của cô gái trong lâu nào đó.
Nhạc mẫu đại nhân nói:
- Cái gì mà lâu nào đó? Nữ tử nào?
Mấy tên nữ tử nói:
- Kỹ viện, kỹ nữ.
Khách nhân đang chọn lựa những quần áo kia nghe xong, lập tức biến sắc:
- Cái gì? Nơi này là cửa hàng chuyên môn bán quần áo cho kỹ nữ?
Mấy tên nữ tử kia tiến đến xem xét, lập tức chỉ về mấy quần áo mà các nàng đang cầm trong tay:
- Đúng đúng đúng, chính là loại này, quần áo mà kỹ nữ chuyên môn mặc, giống như đúc lão gia nhà ta miêu tả, quả nhiên thật hạ lưu.
Khách nhân nghe xong, sắc mặt đại biến.
Mấy khách nhân đang xem quần áo khác nghe xong, cũng đều giận dữ:
- Thì ra nơi này là địa phương chuyên cung cấp quần áo cho kỹ nữ.
Nhạc mẫu đại nhân trực tiếp hôn mê bất tỉnh...
Cảnh tượng như thế này ngẫm lại đều đáng sợ.
Cho nên Lạc Thanh Chu chỉ suy nghĩ một chút, vạn vạn không dám đi những địa phương kia chào hàng.
Mà lại hắn cũng không dám tiến vào loại địa phương kia.
Vạn nhất có ngăn cản, vậy triệt để liền xong.
- Được rồi, trở về suy nghĩ tiếp.
Đi vào luyện võ tràng, hắn không tiếp tục lãng phí thời gian, bắt đầu tu luyện.
Về phần loại chuyện như chào hàng quần áo, hắn thấy đều là việc nhỏ.
Cho dù chào hàng không được, cho dù một kiện đều bán không được, đối với hắn mà nói, cũng không có cái gì, hắn căn bản không thiếu chút tiền này.
Chỉ bất quá nhạc mẫu đại nhân và những người khác trong Tần phủ, đều cần một công việc kiếm tiền, như thế thì sinh hoạt mới có chút ý nghĩa, không đến mức cả ngày ở trong phủ hết ăn lại ngủ, ngủ rồi ăn, buồn bực ngán ngẩm.
Người nhàm chán liền thích gây chuyện, thích xen vào việc của người khác.
Nếu nhạc mẫu đại nhân kia quản hết mọi chuyện, đoán chừng hắn về sau đi ra tu luyện đều rất khó khăn, cho nên vẫn phải nghĩ biện pháp để nàng bận rộn một chút.