Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1240: Lôi Linh chi thể (2)




Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng nói:

- Thật nói như vậy?

Đao tỷ nhíu mày đáp.

- Đương nhiên là thật. Có phải cảm thấy câu nói sau cùng có chút giống như nương tử một số nhà mình thường xuyên dặn dò trước khi nam nhân ra cửa hay không?

Lạc Thanh Chu nhíu mày, không có để ý đến nàng.

Đao tỷ nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, nói:

- Sở Phi Dương, cần quyết đoán mà không quyết đoán, sau tất loạn. Mặc kệ là đồng ý hay là từ chối, ta cảm thấy ngươi nên sớm quyết định, đừng đến lúc đó càng lún càng sâu, hại người hại mình.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng, nhìn không được than phiền:

- Đao tỷ, ngươi là một người ngay cả một mối tình vắt vai cũng không có, ngay cả nhân tình cũng không có, làm sao hiểu biết nhiều đạo lý như vậy, nghĩ mình giống như đại sư (chuyên gia) tình yêu.

Đao tỷ cảm giác mình đã bị mạo phạm, trợn trắng mắt nhìn hắn.

Lạc Thanh Chu hiếu kỳ nói:

- Cha ngươi gần đây không có giúp ngươi ra mắt nữa?

Đao tỷ lại trừng hắn một hồi, mới hừ lạnh nói:

- Từ lần trước biết chúng ta hùn vốn lừa hắn, hắn liền nghĩ thoáng, quyết định không quan tâm ta. Nói đến chuyện này, ta còn muốn cảm tạ ngươi đây, chí ít ta về sau không cần lại tấp nập đi ra mắt.

Lạc Thanh Chu lập tức nói:

- Miệng cảm tạ không cần, trực tiếp quy ra thành tiền đi. Một vạn tám ngàn một trăm kim tệ, vừa hay ta thiếu ngươi một vạn tám. Đao tỷ, ngươi chỉ cần đưa lại cho ta một trăm kim tệ, chúng ta coi như thanh toán xong.

- Sao ngươi không đi chết đi.

Đao tỷ giương chân dài lên, một cước đạp tới cái mông của hắn.

Lạc Thanh Chu đưa tay chộp một cái, bắt lại bắp chân thon dài hữu lực của nàng.

Lúc hai người đang vui đùa ầm ĩ nhìn thấy Chu Bá Ước và Sở Tiểu Tiểu từ đối diện đi tới, Sở Tiểu Tiểu đang thì thầm nói gì đó không ngừng, Chu Bá Ước thì vẫn như cũ một bộ dạng thành thành thật thật, không nói một lời.

Nhìn thấy hai người, Sở Tiểu Tiểu lập tức chạy tới, mặt mũi tràn đầy vui mừng nói:

- Đao sư tỷ, Sở sư huynh, nói với các ngươi một tin tức tốt, ta tối hôm qua đột phá đến Võ Sư nha!

Đao tỷ kinh ngạc nói:

- Nhanh như vậy?

Sở Tiểu Tiểu đắc ý nói:

- Vốn còn muốn một đoạn thời gian nữa, bất quá cha ta hôm qua cầm về cho ta một viên linh đan, sau khi ta ăn vào, rất nhanh liền đột phá.

Lạc Thanh Chu hiếu kỳ nói:

- Linh đan gì? Ở nơi nào có được?

Sở Tiểu Tiểu lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, cha ta chưa hề nói. Bất quá nhìn bộ dạng đau lòng của cha ta, khẳng định là hao tốn rất nhiều tiền mới mua được.

Đao tỷ nói:

- Loại đan dược này cũng không phải có tiền là có thể mua được. Chỉ sợ cha ngươi không chỉ hao tốn tiền, còn bỏ ra cái giá khác nữa. Tiểu Tiểu, ngươi thật hạnh phúc.

Sở Tiểu Tiểu cười hì hì nói:

- Đao sư tỷ, cha ngươi cũng rất tốt mà.

Đao tỷ cười nói:

- Cha ta đối xử với ta xác thực rất tốt, bất quá chỉ là quá nghèo, không cách nào so sánh được với cha của ngươi.

Vẻ mặt hai người tươi cười nói về cha của mình, Lạc Thanh Chu và Chu Bá Ước ở một bên đều trầm mặc không nói.

Loại người ở rể giống như bọn hắn, đại đa số đều là không có cha mẹ, không phải ai cũng nguyện ý để cho nhi tử nối dõi tông đường của nhà mình biến thành nhi tử của nhà người khác, hơn nữa còn nhận hết chế giễu và khuất nhục.

Con nhà ai đi ra ở rể, hàng xóm láng giềng đều xem thường.

Mấy người cùng một chỗ tiến vào võ quán.

Lạc Thanh Chu cùng Chu Bá Ước đi ở phía sau, thấp giọng hỏi:

- Bá Ước, ngày sinh nhật thọ thần nhạc mẫu của ngươi còn không có định ra à?

Chu Bá Ước nói:

- Đã định, đang muốn nói cho Sở sư huynh, tối ngày mốt, tại thành Tây ngõ hẻm Sư Tử đi lên phía trước ba trăm mét, nơi đó có một tòa trạch viện cũ kỹ, trên đó viết hai chữ Chu phủ, chính là chỗ đó. Ngày mai ta còn muốn ở nhà hỗ trợ, cho nên sẽ không đến tu luyện, đến lúc đó phiền phức Sở sư huynh các ngươi tự đi tới.

Lạc Thanh Chu gật đầu nói:

- Được rồi, chính chúng ta đến cũng được. À Bá Ước, nhạc mẫu ngươi bình thường thích thứ gì nhất?

Chu Bá Ước nghĩ nghĩ, nói:

- Thứ nàng thích nhiều lắm, bất quá các ngươi không cần tốn kém, cầm chút tranh chữ phổ thông đến là được.

Lạc Thanh Chu đáp ứng một tiếng, không tiếp tục nhiều lời.

Mấy người đầu tiên đi thỉnh an sư phụ, lại tập hợp cũng một chỗ nói một lát, sau đó mỗi người đi tìm võ tràng tu luyện.

Lạc Thanh Chu buổi sáng tu luyện nội công tâm pháp, buổi chiều tiếp tục tu luyện Lăng Phong Quyền.

Bộ quyền pháp của Lăng Tiêu tông này khi đánh ra, công thủ đều có, mà uy lực lại không nhỏ, hắn càng luyện càng cảm thấy tốt hơn rất nhiều so với bộ quyền pháp Mai Hoa Phi Thân trong lúc vô tình đạt được trước đó.