Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1238: Ca ca thật lợi hại, tâm tư của tiên tử (3)




Tiểu Nguyệt gật đầu nói:

- Đúng vậy, người nào thua người đó liền nằm rạp trên mặt đất ăn nước bọt của đối phương, còn muốn liếm chân của đối phương. Ca ca muốn tham gia không?

Lạc Thanh Chu: - ...

Tiểu Nguyệt lại mở trừng hai mắt nói:

- Ca ca nếu tham gia, khẳng định thất bại hô

Lạc Thanh Chu đang muốn thốt ra nói ‘Ta cũng muốn tham gia’, đột nhiên quay đầu, gặp Nguyệt tỷ tỷ đang nhìn mình, lập tức nghiêm mặt nói:

- Ta không tham gia, ta cũng không làm trọng tài. Hai người các ngươi thật sự nhàm chán, loại chuyện này có cái gì tốt để đánh cược, có thời giờ so mấy chuyện này còn không bằng hảo hảo tu luyện. Tu luyện không tốt hơn sao?

Tiểu Nguyệt quyệt miệng nói:

- Ca ca, là nàng khinh người quá đáng.

Long nhi lập tức nói:

- Công tử, nàng ở sau lưng ngươi nói nói xấu ngươi, nói công tử cắn vớ nàng. Công tử là nhân vật bậc nào, làm sao có thể cắn vớ của nàng chứ, nàng chửi bới công tử, ta mới ầm ĩ với nàng.

Tiểu Nguyệt cũng lập tức tố cáo:

- Ca ca, tiểu yêu tinh này cũng ở sau lưng nói xấu ca ca. Nàng nói ca ca sờ chân của nàng, còn sờ soạng suốt cả một đêm đây, quá buồn cười, ca ca coi như muốn sờ, cũng sẽ không sờ nàng chân của một tiểu yêu tinh. Chân của muội muội, chân của sư tỷ, cái nào không thơm hơn nếu so với chân thối của nàng, cái nào không xinh đẹp hơn nếu so với nàng? Hừ.

Lạc Thanh Chu: - ...

Thân ảnh xanh nhạt đột nhiên bay lên giữa không trung, bay xuống bên trên lầu các cách đó không xa.

Lạc Thanh Chu lập tức quang minh lẫm liệt khiển trách:

- Các ngươi chớ ồn ào, cũng đừng nhắc đến những chuyện này. Lần sau nếu như còn như vậy, cũng đừng tới, ta và Nguyệt tỷ tỷ cần hoàn cảnh an tĩnh tu luyện, các ngươi cãi nhau như thế còn ra thể thống gì?

Nói xong, lập tức bay lên, bay về phía lầu các.

- Nguyệt tỷ tỷ, đừng để ý tới các nàng, ta kể cho ngươi một đoạn kinh pháp.

Rơi vào bên trên lầu các, hắn lập tức dời chủ đề.

Thân ảnh xanh nhạt đưa lưng về phía hắn, váy trắng bồng bềnh trong gió đêm, tóc dài chập chờn, trầm mặc một lát, nói:

- Đêm mai chúng ta đi đáy hồ, ta truyền thụ cho ngươi một bộ thần hồn nội công tâm pháp khác, hẳn là tương đối thích hợp cho cảnh giới ngươi bây giờ.

Lạc Thanh Chu nghe xong, giật mình, lập tức cúi đầu chắp tay nói:

- Đại ân của Nguyệt tỷ tỷ, tại hạ nhất định ghi nhớ trong lòng, vĩnh viễn không dám quên.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn phía xa bắn ra một tia sáng, dừng một chút, xoay người nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Bộ nội công tâm pháp kia có chút đặc thù, ta muốn nói rõ với ngươi trước. Ngay từ đầu lúc tu luyện, ta cần dùng hồn lực của mình giúp ngươi điều động hồn lực trong cơ thể, sau đó giúp ngươi truyền đi huyệt khiếu kinh mạch khắp người một lần. Trong lúc đó ngươi không thể động, ngươi phải nhớ kỹ những huyệt và kinh mạch đã đi qua kia...

Dừng một chút, nàng lại nói:

- Còn có, ngươi cần phải cởi sạch quần áo, đầu ngón tay của ta cần chạm đến da thịt của ngươi, còn muốn đối chưởng với ngươi.

Lạc Thanh Chu kinh ngạc một chút, nói:

- Cái kia... Quần cũng phải cởi sao?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, tiếp tục nói:

- Bộ nội công tâm pháp này là ta chiếm được từ bên trong một di tích thượng cổ, tự mình sửa đổi một chút, ta không dám hứa chắc hiệu quả cụ thể. Cho nên, ngươi có thể lựa chọn không tu luyện.

Lạc Thanh Chu trầm ngâm một chút, ánh mắt kiên định nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ta đã nói qua, chỉ cần có thể để tốc độ tu luyện trở nên nhanh hơn một chút, bất kỳ phương pháp gì ta đều nguyện ý nếm thử. Ta nguyện ý tu luyện bộ nội công tâm pháp này của Nguyệt tỷ tỷ, hi vọng Nguyệt tỷ tỷ có thể thành toàn.

Thân ảnh xanh nhạt lại an tĩnh nhìn hắn một hồi, không nói gì thêm, xoay người, nhìn về phía nơi xa.

Sau một lúc lâu, thản nhiên nói:

- Trời đã sáng, trở về đi.

Lạc Thanh Chu lại nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng một hồi, nói khẽ:

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi vì cái gì đối với ta tốt như vậy? Ta không tin chỉ là bởi vì ta kể cho ngươi cố sự cùng giảng kinh pháp, có phải còn có nguyên nhân khác hay không?

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một hồi, nhìn phía xa nói:

- Là có nguyên nhân khác, ngươi muốn nghe?

Lạc Thanh Chu lập tức nói:

- Muốn.

Chẳng biết tại sao, nhịp tim của hắn đột nhiên gia tốc.

Mưa thu chẳng biết lúc nào đã ngừng lại.

Tia nắng ban mai hơi hiện lên ở chân trời.

Thân ảnh xanh nhạt hất lên một tầng kim sa thật mỏng, váy trắng hơi bồng bềnh, tóc đen như thác nước, giống như tiên tử sắp bay trở về Thiên cung trên mặt trăng, đẹp như tranh vẽ.

Mặt hồ, bên trên sông xanh.

Tiểu Nguyệt vẫn cãi lộn với thiếu nữ Yêu tộc.

Miệng và lưỡi tranh đấu, đỏ và đen quyết đấu.

Khi tia nắng ban mai bao phủ xuống, có làn sóng và sông xanh làm nổi bật, bức tranh lộ ra phá lệ tươi đẹp lại có phần thú vị.