Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1236: Ca ca thật lợi hại, tâm tư của tiên tử (1)




Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Đa tạ tỷ tỷ.

Nói xong, lập tức khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh tâm, thôi động hồn lực trong cơ thể.

Một tia nguyệt hoa lực lượng bắt đầu tụ tập tới đỉnh đầu của hắn.

Trên đỉnh đầu, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy trong suốt.

Nguyệt hoa lực lượng trong không khí bốn phía đều bắt đầu hướng về phía bụi hoa mà tụ tập đến, sau đó xuyên thấu qua vòng xoáy kia, nhanh chóng chảy vào đỉnh đầu của hắn.

Thân ảnh xanh nhạt biến mất ở trong vòng xoáy.

- Ầm ầm!

Trên bầu trời đột nhiên sáng lên một tia chớp, lập tức có một tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên.

Lôi điện màu tím thô to rơi vào bên trong vòng xoáy, tư tư rung động, lấp lóe không thôi.

Một người một yêu đang cãi nhau bên trên lầu các lập tức ngừng lại.

Yêu tộc thiếu nữ nghe được tiếng sấm, lại gặp lôi điện thô to dữ tợn, thân thể lập tức run lên, chỗ sâu trong mắt lộ ra một tia sợ hãi.

Tiểu Nguyệt cũng đồng dạng giật mình trong lòng, đưa mắt nhìn một màn trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ giật mình.

Nàng nhìn thân ảnh mơ hồ bên trong vòng xoáy kia cùng trên người đối phương đang quấn quanh lôi điện, lông mày có chút nhíu lại.

Mà ở bên trên lá sen phía dưới, tên thiếu niên kia đang nhanh chóng hấp thu nguyệt hoa lực lượng đang mãnh liệt lao xuống đỉnh đầu, toàn bộ thần hồn đang lấp lóe không thôi.

Nàng cảm thấy có chút không thể nào hiểu được, lẩm bẩm nói:

- Sư tỷ vì sao muốn giúp hắn kiều này? Sư tỷ mỗi đêm tới gặp hắn, không phải là vì tu luyện cùng đột phá sao? Nếu cứ tiếp nhận lôi kiếp giúp hắn kiểu này, không chỉ có thần hồn bị tổn hại, tu vi cũng sẽ...

- Đồ đần mới không hiểu.

Một bên, thiếu nữ Yêu tộc nhìn vòng xoáy giữa không trung, lạnh lùng châm chọc một câu.

Tiểu Nguyệt lập tức nắm chặt nắm đấm, nhìn về phía nàng nói:

- Tiểu yêu tinh như ngươi mà hiểu?

Thiếu nữ Yêu tộc thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nàng nói:

- Ta đương nhiên hiểu.

.

Tiểu Nguyệt híp híp con ngươi, nói:

- Vậy ngươi nói cho ta, là vì cái gì? Tại sao sư tỷ phải làm như vậy? Nàng toàn tâm toàn ý muốn trường sinh, vì tu luyện, thậm chí chặt đứt thất tình lục dục, bây giờ lại như thế, đến cùng là vì cái gì?

Thiếu nữ Yêu tộc hừ lạnh nói:

- Vì sao ta phải nói cho ngươi?

Tiểu Nguyệt cười lạnh nói:

- Không biết thì nói là không biết, làm gì giả vờ thông minh. Yêu quái vốn là thứ không có đầu óc, yên tâm đi, ta sẽ không chế giễu ngươi.

- Ngươi mới không có đầu óc, mọi người đều biết, chỉ mình không biết thì có nghĩa là ngươi không có đầu óc.

- Ta sợ quá, ngươi mới là người không có đầu óc.

- A a, chí ít ta không có không muốn mặt mà cả ngày gọi ca ca ca ca.

- A a, vậy ngươi hô tỷ tỷ thì sao? Ngươi nhìn thấy sư tỷ nhà ta, còn không phải càng liếm cẩu hơn cả liếm cẩu? Sư tỷ ta vừa đứng ở trước mặt ngươi, ngươi đã hận không thể nằm rạp trên mặt đất ngoắt ngoắt cái đuôi liếm, nhìn bộ dáng mất mặt kia của ngươi kìa.

- Không biết ai càng mất mặt, ngươi nhìn thấy Sở công tử người ta, còn không phải muốn nằm rạp trên mặt đất ngoắt ngoắt cái đuôi đi liếm, đáng tiếc người ta căn bản cũng không cho ngươi cơ hội. Ta chí ít có thể liếm được tỷ tỷ, ngươi thì sao?

- Tiểu yêu tinh, chỉ sợ ngươi không biết, nói để ngươi nghe một chút, ca ca đã cắn qua vớ của ta.

- Tiểu sâm cẩu, chỉ sợ ngươi cũng không biết? Nói để ngươi kiến thức một chút, Sở công tử sờ qua chân của ta, hơn nữa còn sờ soạng suốt cả một đêm.

- Khoác lác, chân yêu quái có cái gì tốt để sờ? Coi như ca ca muốn chơi, cũng là chơi của ta.

- Sở công tử nhìn cũng không thèm nhìn chân của ngươi, chân của ngươi có xinh đẹp bằng chân của ta sao?

- A a, ánh sáng của đom đóm cũng dám cùng tranh nhau với mặt trăng mặt trời? Ta sợ ta lấy ra, ngươi sẽ nhịn không được nhào tới mà liếm.

- Ngươi nhìn, trâu bay trên trời kìa.

- Muốn so một chút không?

- So thì so, ai sợ ai?

- Tốt, người nào thua liền ăn nước bọt của đối phương, như thế nào?

- Hừ, có thể. Nếu như lại thêm liếm chân của đối phương hẳn là sẽ càng tốt hơn, có dám hay không?

- A a, ta sẽ sợ một tiểu yêu tinh như ngươi?

Tiểu Nguyệt lập tức triệt hồi hồng quang, vung lên váy dài đỏ hồng, rút đi vớ lưới màu đỏ, lộ ra một đôi chân ngọc duyên dáng tuyết trắng.

- Không đúng, cần một trọng tài.

- Hoàn toàn chính xác.

Một người một yêu không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía bụi hoa sen.

- Ầm ầm!

Trên không bụi hoa sen cách đó không xa, sấm sét vẫn vang dội như cũ, nguyệt hoa lực lượng mãnh liệt mà xuống.

Tốc độ vòng xoáy xoay tròn càng lúc càng nhanh.

Lạc Thanh Chu ngồi ở phía trên lá sen, tiến vào một loại trạng thái tu luyện quên mình, hấp thu luyện hóa nguyệt hoa lực lượng cũng càng lúc càng nhanh.