- Ngươi...
Nam tử to lớn đang muốn rút đao, Lạc Trường Thiên quay đầu nhìn hắn một cái, hắn lập tức cúi đầu xuống, không còn dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Lạc Trường Thiên chắp tay nói:
- Hai vị không cần khẩn trương, chúng ta lần này tới chỉ là muốn hỏi thăm một ít chuyện. Hai vị đã không nguyện ý cùng chúng ta trở về, chúng ta cũng có thể hỏi ở chỗ này.
Lập tức nhìn về phía tiểu nhị cửa hàng cách đó không xa.
Tiểu nhị cửa hàng lập tức hiểu được, vội vàng lui ra, gọi hết những người khác đang ở trên lầu hai đi xuống dưới.
Trong chốc lát.
Lầu hai chỉ còn lại có mấy tên Cẩm Y vệ cùng hai người Lạc Thanh Chu.
Lạc Trường Thiên mở miệng hỏi:
- Nghe nói hai vị lúc ở Mạc Thành thường xuyên đi Hắc Mộc lâm săn yêu thú, hai vị có gặp qua nhị công tử Thành Quốc phủ Lạc Ngọc ở bên trong?
Đao tỷ nghe vậy, dừng một chút, nói:
- Tự nhiên gặp qua, hơn nữa còn gặp qua rất nhiều lần.
Lạc Trường Thiên đưa mắt nhìn về phía thiếu niên bên cạnh nàng.
Lạc Thanh Chu bình tĩnh nói:
- Ta cũng đã gặp. Mỗi lần ra khỏi thành đi săn, ta đều đi theo Đao tỷ cùng một chỗ, chúng ta cùng nhìn thấy.
Lạc Trường Thiên nhẹ gật đầu, lại hỏi:
- Hai vị có nhớ kỹ, mỗi lần nhìn thấy Lạc Ngọc, bên cạnh hắn đi theo người nào?
Đao tỷ suy nghĩ một chút, nói:
- Đại đa số đều là một người, có đôi khi đi theo một nữ tử dáng người rất to lớn, nghe nói là từ kinh đô được điều qua. Có đôi khi là một lão giả đi theo, nghe nói tu vi rất cao.
Lạc Trường Thiên nói:
- Hai vị có biết, hắn đi vào trong Hắc Mộc lâm có đắc tội qua người nào? Hoặc là cùng ai phát sinh qua mâu thuẫn hay không?
Đao tỷ lắc đầu nói:
- Chúng ta lúc ấy tu vi đều tương đối thấp, chỉ đi săn ở bên ngoài Hắc Mộc lâm, không có đi cùng một chỗ với hắn. Mà mọi người đều biết hắn là công tử Thành Quốc phủ, bên người lại có Võ Sư hộ vệ, cho nên cũng không dám tiếp cận hắn, nào sẽ biết chuyện của hắn.
Lạc Trường Thiên trầm ngâm một chút, lại hỏi:
- Hai vị có thể thấy qua Võ Sư khác tiến vào Hắc Mộc lâm? Còn có, hai vị có biết, Mạc Thành có bao nhiêu võ giả có cảnh giới Võ Sư trung kỳ trở lên?
Đao tỷ lắc đầu đáp:
- Chưa từng gặp qua, mà có gặp qua thì chúng ta không biết, lúc ấy chúng ta chỉ là tu vi võ giả, người ta căn bản sẽ không để ý tới bọn ta. Còn võ giả có cảnh giới Võ Sư trung kỳ trở lên, nghe nói Mạc Thành có ba bốn, nhưng cụ thể là ai, cụ thể có bao nhiêu, chúng ta cũng không biết.
Lạc Trường Thiên đưa mắt nhìn về phía thiếu niên bên cạnh nàng, nói:
- Sở huynh đệ, nghe nói ngươi bây giờ đã là tu vi Võ Sư trung kỳ. Lúc trước lần đầu tiên xuất hiện tại Hắc Mộc lâm, nghe nói ngươi chỉ là cảnh giới Luyện Gân, ngắn ngủi thời gian mấy tháng, ngươi đã đột phá đến cảnh giới Võ Sư, loại thiên phú này, chỉ sợ toàn bộ Mạc Thành đều không ai có thể so được.
Lạc Thanh Chu hỏi:
- Tu luyện nhanh phạm pháp sao?
Lạc Trường Thiên cười nói:
- Tự nhiên không phạm pháp, ta chỉ cảm thán một chút mà thôi. Không biết Sở huynh đệ phải chăng thuận tiện cáo tri, ngày cụ thể mà ngươi đột phá đến cảnh giới Võ Sư?
Lạc Thanh Chu nghĩ nghĩ, nói:
- Đến kinh đô không lâu sau, ngày cụ thể thì ta cũng quên đi.
Trong mắt Lạc Trường Thiên lấp lóe tinh quang, nói:
- Xác định là đến kinh đô mới đột phá?
Lạc Thanh Chu đáp.
- Đương nhiên xác định.
Đao tỷ ở một bên nói:
- Ta có thể làm chứng, cha ta và sư phụ chúng ta đều có thể làm chứng. Làm sao, các ngươi sẽ không hoài nghi Lạc Ngọc bị hại có liên quan đến sư đệ nhà ta đó chứ? Ta nhớ được thời điểm Lạc Ngọc tham gia Long Hổ học viện khảo thí đã là cường giả Võ Sư trung kỳ đỉnh phong, lúc kia, cho dù sư đệ ta đột phá đến cảnh giới Võ Sư trung kỳ cũng không thể nào là đối thủ của hắn? Mà ta nghe nói khi Lạc Ngọc bị hại là ở trong nhà, tại thời điểm rất ngắn bị người tập kích đả thương, ngươi cảm thấy sư đệ ta có bản sự kia?
Lạc Trường Thiên dừng một chút, nói:
- Hai vị đừng hiểu lầm, ta chỉ là tra hỏi theo thông lệ, không còn ý gì khác. Còn có, ta rất kỳ quái...
Hắn lần nữa nhìn về phía thiếu niên trước mặt, nói:
- Sở huynh đệ, ngươi là người Mạc Thành, nhưng chúng ta cũng không có tra được nhà của ngươi và những thành viên khác trong gia đình.
Thần sắc Lạc Thanh Chu bình tĩnh nói:
- Võ giả khó tránh khỏi chém chém giết giết, trong nhà của ta đều là một vài người bình thường, ta không muốn để cho bọn hắn cuốn vào trong đó, vẫn luôn giấu kín. Lạc chỉ huy sứ, ngươi điều tra như thế, thật coi ta thành người hiềm nghi?
Lạc Trường Thiên cười cười, nói:
- Chúng ta đều điều tra qua mỗi võ giả Mạc Thành, cũng không vẻn vẹn là nhằm vào Sở huynh đệ ngươi.