Lập tức lại ‘Đoạn’ một tiếng, hít sâu một hơi:
- Sở Phi Dương, tinh thần lực của ngươi là chuyện gì xảy ra? Sao có thể cao như vậy? Ta là Võ Sư sơ kỳ, mới hơn một ngàn điểm tinh thần lực, coi như sư phụ cũng không có khả năng cao như vậy. Ngươi đến cùng là luyện thế nào? Khó trách ta nhìn ngươi tu luyện một cả ngày, căn bản cũng không cần nghỉ ngơi, mà đến ban đêm còn thần thái sáng láng. Ngươi... Ngươi thật biến thái.
Lạc Thanh Chu trả lại Giám Võ thạch cho nàng, nói:
- Sư tỷ muốn biết không?
Đao tỷ tiếp nhận Giám Võ thạch, vội vàng gật đầu nói:
- Uy, ngươi có thể nói cho ta biết không? Nếu ta có tinh thần lực mạnh như vậy, về sau ban đêm không cần đi ngủ, ban ngày ban đêm đều có thể một mực tu luyện, ba ngày ngủ một lần, tốc độ tu luyện khẳng định sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Lạc Thanh Chu đưa tay ra nói:
- Một vạn kim tệ, ta cho ngươi biết.
Đao tỷ kinh ngạc một chút, nhìn chằm chằm biểu lộ trên mặt hắn một hồi, khoát tay nói:
- Được rồi, ta không hỏi, đây là bí mật của ngươi, ngươi mới sẽ không nói cho ta biết. Ngươi muốn gạt tiền của ta, đúng hay không? Mà ngươi coi như nói cho ta biết, ta cũng không nhất định có thể tu luyện, ta không có thiên phú như ngươi.
Lạc Thanh Chu nhịn không được nói:
- Sư tỷ thật đúng là thần giữ của, là để dành sắm sửa đồ cưới sao?
Đao tỷ nhìn hắn nói:
- Đúng vậy, ta đã mua đi không ít, Sở Phi Dương, ngươi muốn đồ cưới của ta không?
Lạc Thanh Chu trừng mắt nhìn, hỏi lại:
- Ta có thể muốn à?
Đao tỷ nhíu mày nói:
- Đương nhiên có thể, ngươi về trước bỏ nương tử nhà ngươi, sau đó có thể tới lấy đồ cưới của ta, tiện thể ta còn miễn phí đưa ngươi một người cha, như thế nào?
Lạc Thanh Chu: - .... Cút.
Đao tỷ cười ha ha.
Hai người tiến vào võ quán, cùng đi chào hỏi sư phụ, lại nói chuyện một hồi với những sư huynh sư muội khác, liền tự mỗi người đi tìm sân bãi, bắt đầu tu luyện.
Lạc Thanh Chu cởi áo, tiếp tục tu luyện Lăng Phong Quyền sư phụ truyền thụ cho hắn, làm chuẩn bị cho nửa tháng sau đến tông môn tham gia thí luyện.
Buổi trưa lúc ăn cơm.
Chu Bá Ước nói cho Đao tỷ và Sở Tiểu Tiểu về chuyện sinh nhật nhạc mẫu của hắn, mời các nàng đến lúc đó cùng đi ăn cơm.
Hai người tự nhiên vui vẻ đồng ý.
Đao tỷ vốn muốn gọi thêm Trương Viễn Sơn và Nhiếp Vân Dung, bị Lạc Thanh Chu ngăn lại.
Đao tỷ kịp phản ứng, không nhắc lại.
Tu luyện một ngày.
Chạng vạng tối rời khỏi võ quán, Lạc Thanh Chu kéo Đao tỷ cùng đi chọn mua Giám Võ thạch.
Đao tỷ mang theo hắn đi một cửa hàng mà mình quen thuộc nhất.
Lão bản cửa hàng tựa hồ nhận biết nàng vừa vào cửa đã chào hỏi nàng.
Lầu một là bán các loại thư tịch, lầu hai mới là bán vật dụng cho võ giả.
Hai người mới vừa lên lầu hai, Lạc Trường Thiên đột nhiên mang theo mấy tên Cẩm Y vệ tiến vào cửa hàng, đi thẳng theo lên lầu hai.
Quầy hàng trên lầu hai.
Lạc Thanh Chu trải qua chọn lựa cùng so sánh, theo đề nghị của Đao tỷ, hao tốn mười bảy vạn kim tệ mua một khối Giám Võ thạch phẩm chất trung đẳng.
Hai người đang muốn đi nhìn những vật khác, mấy tên nam tử người mặc phi ngư phục, đột nhiên đi ra từ trong lối đi nhỏ, ngăn cản đường đi của bọn hắn.
Trong đó có một tên thanh niên thân hình cao lớn, chắp tay nói:
- Tại hạ là Cẩm Y vệ Lạc Trường Thiên, hai vị là Sở Phi Dương cùng Đao Linh?
- Cẩm Y vệ?
Nghe được ba chữ này, sắc mặt tiểu nhị cửa hàng đột biến, lập tức thối lui qua một bên.
Đao tỷ âm thầm giật mình, mặt lại không đổi sắc nói:
- Đúng thế, các ngươi tìm chúng ta có chuyện gì?
Ánh mắt Lạc Trường Thiên dừng ở trên người hai người đánh giá một phen, nói:
- Mạc Thành có vụ án, cần hai vị phối hợp điều tra một chút, hi vọng hai vị có thể cùng chúng ta trở về Vệ sở một chuyến.
Thần sắc Đao tỷ thản nhiên nói:
- Thật có lỗi, chúng ta không có thời gian. Có chuyện gì, có thể trực tiếp hỏi ở chỗ này, nếu chúng ta biết, tự nhiên sẽ thành thật trả lời.
Một tên nam tử to lớn sau lưng Lạc Trường Thiên lập tức cầm chuôi đao, mặt mũi tràn đầy âm lệ nói:
- Làm càn! Đây là chỉ huy sứ đại nhân của Cẩm Y vệ chúng ta, cho dù là hoàng thân quốc thích, cũng không dám nói chuyện như vậy với đại nhân nhà ta.
Đao tỷ nhìn hắn, không kiêu ngạo không tự ti nói:
- Các ngươi nếu có chứng cứ, có thể trực tiếp bắt chúng ta trở về điều tra. Nếu không có chứng cứ, chỉ là muốn hỏi chúng ta một ít chuyện, chúng ta có quyền lựa chọn trả lời ở nơi nào. Quyền lợi của Cẩm Y vệ các ngươi hoàn toàn chính xác rất lớn, nhưng quản là người làm quan, mà chúng ta lại là đệ tử của Lăng Tiêu tông, ta nhớ các ngươi hẳn là không có quyền lợi trực tiếp bắt chúng ta nhỉ?