Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1171: Tiểu Nguyệt liếm cẩu (2)




Con ngươi thiếu nữ váy đen đen nhánh đột nhiên biến thành màu xanh biếc, lập tức lại biến thành màu tinh hồng, hơi nước lưu động quanh thân, lá sen dưới chân ngưng thành băng, hừ lạnh nói:

- Ai sợ ai?

Lạc Thanh Chu sợ tai bay vạ gió, vội vàng nói:

- Các ngươi vì sao muốn chiến?

- Liên quan gì đến ngươi.

Thiếu nữ váy đen cùng thân ảnh màu đỏ đột nhiên quay đầu trợn mắt nhìn.

Nói xong, thân ảnh màu đỏ sửng sốt một chút, vội vàng thu lại lửa giận, yếu ớt mà nói:

- Ca ca, thật xin lỗi, muội muội quên là ngươi.

Thiếu nữ váy đen cũng kịp phản ứng, suy nghĩ về sau lôi kiếp còn cần hắn cứu mạng, đành phải cũng nói:

- Công tử, ta vừa rồi cũng quên là ngươi, xin lỗi.

- Phi, chớ học ta nói chuyện!

Thân ảnh màu đỏ lập tức phi nói.

Thiếu nữ váy đen cũng lập tức phi nói:

- Ai học ngươi nói chuyện, chẳng lẽ ta không thể nói mấy chữ kia?

- Phi! Ta để ngươi nếm thử nước bọt của nhân loại.

- Phi! Ta để ngươi nếm thử nọc độc của Yêu tộc.

- Ngươi vô sỉ! Nôn trên chân ta.

- Cút!

- Bò!

Hai người ngươi tới ta đi, bắt đầu liên miên bất tuyệt mắng nhau.

Lạc Thanh Chu gặp một người một yêu nhất thời nhao nhao không hết, lập tức thấp giọng nói với thân ảnh xanh nhạt trước mặt:

- Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta đi lầu các.

Thân ảnh xanh nhạt khẽ gật đầu.

Hai người một trước một sau rời đi, bay xuống bên trên lầu các.

Rơi vào bên trên lầu các, Lạc Thanh Chu lập tức hỏi, lập tức lại có chút ngượng ngùng nói:

- Cái kia, nàng có thể làm muội muội của ngươi, vậy ta có thể làm đệ đệ ngươi sao?

Sư đồ không được, tỷ đệ hẳn là có thể chứ?

Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn, sau một lúc lâu, thản nhiên nói:

- Nàng không phải muội muội ta, ta cũng sẽ không thu đệ đệ.

Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, nói:

- Ta không có nói cho nàng tên của mình, cho nên nàng một mực gọi ta tỷ tỷ, tựa như ngươi gọi ta Nguyệt tỷ tỷ như vậy.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nhìn nàng nói:

- Thế Nguyệt tỷ tỷ, ngươi có thể nói cho ta biết tên thật của ngươi sao?

Lập tức lại nói:

- Ta thề, ta tuyệt sẽ không cố ý đi vào hiện thực nghe ngóng thân phận của ngươi.

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, xoay người, nhìn về phía chân trời nơi xa đã lộ ra một đường ánh sáng, sau một lúc lâu, mới nói:

- Ngươi đêm mai liền muốn thành thân rồi nhỉ?

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, nói:

- Đúng vậy, Nguyệt tỷ tỷ muốn đi không?

Gió thu thổi qua, nước hồ sóng nước lấp loáng.

Thân ảnh màu đỏ bay lên từ trong bụi hoa sen, bay xuống bên trên lầu các, vẫn như cũ tức giận không thôi mà nói:

- Sư tỷ, nếu không phải xem ở trên mặt mũi của ngươi, ta đã đánh nổ đầu của nàng. Quá ghê tởm, vậy mà nói ta là liếm cẩu* ca ca! Ta làm sao có thể là liếm cẩu, ta rõ ràng là liếm người.

*biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ bám lấy

Lập tức lại giòn tiếng nói:

- Ca ca, trời đã sắp sáng rồi, muội muội phải nhanh chóng trở về, nếu không sẽ không vào được nội thành. Vớ lưới này…

Lúc nang đang muốn móc ra vớ lưới, Lạc Thanh Chu vội vàng nghiêm mặt nói:

- Vớ lưới cái gì, ta không muốn!

- Nha.

Thân ảnh màu đỏ hì hì cười một tiếng, nói:

- Ca ca, muội muội đi trước, đêm nay muội muội sẽ liên lạc lại ngươi, nếu có thể đi ra, muội muội lại... Khụ khụ, muội muội lại nghe ca ca kể chuyện xưa.

Nói xong, phất phất tay, thân ảnh lóe lên, bay lên bầu trời, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.

Lạc Thanh Chu đứng một hồi, cũng chắp tay nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, trời đã sáng, vậy ta cũng đi về trước.

Sau đó lại nói:

- Đúng rồi Nguyệt tỷ tỷ, ngươi đừng nghe tiểu Nguyệt nói bậy, ta căn bản cũng không có tìm nàng đòi qua vớ lưới, ta muốn vớ lưới của nàng? Hoàn toàn là vô dụng. Cặp vớ lưới trước kia là pháp khí, lúc ấy ta tương đối cần, cũng là nàng chủ động cho ta, ta mới cố mà nhận lấy. Hiện tại ta căn bản cũng không cần, ta là nam tử, làm sao có thể muốn vớ lưới của một nữ tử chứ, ta cũng không phải biến thái, ngươi cứ nói đi?

Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn, cũng không đáp lời.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy ta đi trước.

Tiểu Nguyệt: Ca ca, ta đã vào bên trong thành, chờ đêm nay đi, ta nghĩ biện pháp lại đi ra. Ca ca thích vớ lưới của muội muội sao?

Lạc Thanh Chu: Tiểu Nguyệt, vớ lưới là pháp khí sao?

Tiểu Nguyệt: Không phải, chính là vớ lưới phổ thông, bất quá muội muội đã mặc qua, ca ca có ghét bỏ không?

Lạc Thanh Chu: Đương nhiên sẽ không, ta trước đó không phải đã nói với ngươi sao? Nương tử nhà ta rất tiết kiệm, thường xuyên nhặt vớ lưới của người khác để mang, ngươi đêm nay đưa cho ta, ta lấy về cho nàng mặc

Tiểu Nguyệt: Ca ca trước đó nói không phải là nương tử trước của mình sao?