Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1157: Hạ Thiền, không thích ngươi (3)




Nàng vội vàng quơ cuốc nhỏ, chạy tới đuổi nó đi, ngẩng đầu nhìn nó, trong lòng cả giận nói:

- Thối chim sẻ, đừng đến đây, đừng đánh nhiễu công tử và Hạ Thiền tỷ tỷ.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Nàng trở lại bên trong bồn hoa, tiếp tục giơ nâng hoa, ngắt lấy cỏ dại.

Sau đó lại xách đến ấm nước tưới nước cho bông hoa.

Bông hoa được nước tưới nhuần, rất nhanh trở nên càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Tiểu Điệp cúi người, cúi đầu hít hà, nhịn không được nói:

- Thơm quá.

Trong thư phòng.

Lạc Thanh Chu một bộ nho bào, đang ngồi ở trước bàn cao giọng đọc sách:

- Quân tử được coi là người có đức hạnh cao quý, còn tiểu nhân là người có chí khí hèn hạ, thấp kém. Theo nghĩa đó, người quân tử dẫu bần cùng, khổ sở thì vẫn là người có chí khí quân tử. Kẻ tiểu nhân tuy có quyền cao, chức trọng, cũng vẫn là kẻ tiểu nhân...

Tiểu Điệp thì ngồi ở bên trên hành lang, an tĩnh thêu lên hoa.

Trong tiểu viện, ánh nắng tươi sáng, hương hoa lưu động.

Linh Thiền Nguyệt cung.

Hạ Thiền mang theo vẻ mặt hốt hoảng chạy trở về, Bách Linh một mực đuổi theo hỏi lung tung này kia.

Nàng không có để ý, đi hậu hoa viên.

Trong lương đình.

Tần đại tiểu thư một bộ váy trắng đang an tĩnh ngồi ở chỗ đó xem sách.

Hạ Thiền đi vào trong đình, do dự một hồi lâu, mới đỏ lên khuôn mặt nhỏ, lắp bắp kể lại những lời hắn vừa rồi nói với nàng.

Tần Khiêm Gia yên lặng nghe, chậm rãi lật qua lại trang sách trong tay.

Ngoài đình, gió thu thổi qua, lá rụng rền vang.

Đến giữa trưa.

Trong tiểu viện Trích Tiên cư, Lạc Thanh Chu đang ăn đồ ăn trưa do Tiểu Điệp bưng trở về từ nhà bếp, tiếng đập cửa vang lên.

Không đợi Tiểu Điệp đi mở cửa, cửa sân đã bị đẩy ra từ bên ngoài.

Nam Cung Mỹ Kiêu một thân váy áo màu đen, chân đẹp thon dài thẳng tắp được bao bọc bởi vớ lưới đen tuyền, một đôi giày đen cao, ở giữa eo nhỏ nhắn trọn một nắm tay nhẹ nhàng quấn quanh một roi da màu đen, cao gầy tịnh lệ đi vào, mặt mũi tràn đầy lãnh ngạo thúc giục.

- Lạc Thanh Chu, nên xuất phát.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, không để ý tới, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.

Tiểu Điệp vội vàng đi vào trong phòng dời ra cái ghế, cung kính nói:

- Quận chúa, ngài ngồi trước một hồi, công tử còn đang ăn cơm.

Nam Cung Mỹ Kiêu liếc qua cái ghế đặt ở trước mặt, có chút ghét bỏ nói:

- Lạc Thanh Chu ngồi qua chưa?

Tiểu Điệp há to miệng, không biết trả lời như thế nào.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu lên nói:

- Đương nhiên ngồi qua, không chỉ có ngồi qua, hơn nữa còn đã đứng và nằm qua. Quận chúa thân phận cao quý, tất cả trên người đều là quần áo lộng lẫy, cũng không thể tùy tiện ngồi cái ghế đê tiện bẩn thỉu loại này. Tiếp tục đứng đấy đi, ta còn phải ăn thêm một hồi.

Nam Cung Mỹ Kiêu trừng mắt liếc hắn một cái, nói:

- Lạc Thanh Chu, thái độ ngươi đối với bản quận chúa là gì?

Lập tức cười lạnh nói:

- Thế nào, có phải rất tức giận vì bản quận chúa chờ một lúc sẽ đi theo ngươi ra ngoài tìm vị bằng hữu nào đó của ngươi hay không? Có phải trong lòng ngươi có khó chịu gì hay không?

Lạc Thanh Chu tiếp tục cúi đầu ăn cơm, không tiếp tục để ý tới nàng.

Nam Cung Mỹ Kiêu hừ lạnh một tiếng, cũng không tiếp tục để ý tới hắn, nện bước đôi chân dài, đi dạo xung quanh trong sân, đưa mắt nhìn khắp nơi.

Tiểu Điệp đứng ở bên cạnh, mặt mũi tràn đầy khẩn trương.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhàm chán đi dạo một hồi, đột nhiên đi đến trước dây thừng phơi quần áo, nhìn chằm chằm mấy bộ y phục treo trên sợi dây.

Phía trên phơi nắng hai cái yếm, và hai cặp tất chân, còn có nội y của Lạc Thanh Chu.

Mặt mũi Tiểu Điệp tràn đầy đỏ bừng, muốn ngăn cản, nhưng lại không dám.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn một chút, cau mày nói:

- Quận chúa, phi lễ chớ nhìn, kia là nội y của người khác, xin đừng nên nhìn nhiều.

Nam Cung Mỹ Kiêu không có để ý đến hắn, còn duỗi ra hai ngón tay, nhéo nhéo một cái yếm trong đó, quan sát một hồi lâu, quay đầu nhìn về phía Tiểu Điệp hỏi:

- Cái yếm này là ngươi thiết kế?

Khuôn mặt nhỏ Tiểu Điệp đỏ lên đáp.

- Ừm.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu lông mày nói:

- Trong này làm sao chỉ có một sợi dây nhỏ buộc lên? Nếu như mặc lên người, dây thừng không cẩn thận rớt ra, hoặc là không dắt cẩn thận, làm sao bây giờ?

Tiểu Điệp đáp không được, nhìn về phía công tử nhà mình.

Theo công tử nói, cái yếm này chính là vì để ngủ ngon hơn mới thiết kế, công tử nói, dạng này mới có tình thú, khẳng định sẽ có rất nhiều nữ tử và nam tử yêu thích.

Đương nhiên, những lời này nàng cũng không dám nói.

- Còn có, bộ áo này như thế nào trong suốt? Mặc lên người, chẳng phải giống như không có mặc gì?

Nam Cung Mỹ Kiêu tiếp tục nhíu lông mày hỏi.

Sau đó lắc đầu, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nói: