- Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, nếu như về sau hắn còn dám mang những hồ ly tinh kia đến Tây Hồ, hừ, ta coi như liều mạng bị người phát hiện, cũng muốn một ngụm nuốt những hồ ly tinh kia vào bụng! Ta tuyệt không cho phép những hồ ly tinh không biết liêm sỉ kia câu dẫn nam nhân của tỷ tỷ.
Ánh mắt thân ảnh xanh nhạt thanh lãnh mà nhìn nàng, trầm mặc một lát, trong tay đột nhiên vô thanh vô tức nhiều hơn một thanh nguyệt quang bảo kiếm, thản nhiên nói:
- Đưa tay ra đi.
Thiếu nữ quỷ dị lập tức biến sắc, vội vàng mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Tỷ tỷ, ta giúp ngươi hung hăng giáo huấn những hồ ly tinh kia, ngươi không cảm tạ ta coi như thôi, làm sao còn... A!
Trăng sáng trong sáng, sao lốm đốm đầy trời.
Gió đêm phất qua, lá sen trong hồ chập chờn, sóng biếc hơi động, ba quang bay múa, giống như tinh hà đầy trời vẩy xuống.
Nhưng phong cảnh đẹp nhất nơi này lại ở phía trên lầu các.
Cho dù nữ vương lợi hại nhất trong Tây hồ giờ phút này cũng ở trong nước ngửa đầu, nhìn trộm lấy thân ảnh áo trắng như tuyết, bồng bềnh như tiên kia.
Lạc Thanh Chu đi vào Tây Hồ, nàng đứng ở trên lầu các nhìn lên mặt trăng trầm tư.
- Nguyệt tỷ tỷ.
Chờ đợi trong chốc lát, Lạc Thanh Chu mới mở miệng chào hỏi.
Thân ảnh xanh nhạt lấy lại tinh thần, ánh mắt thanh lãnh nhìn hắn một chút, thân thể đột nhiên tung bay mà đi, bay về phía bụi sen.
Lạc Thanh Chu giật mình, đi theo.
Hai người một trước một sau, rơi vào phía trên lá sen xanh biếc.
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:
- Bắt đầu đi.
Lạc Thanh Chu khoanh chân ngồi xuống, nhìn nàng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ta có chuyện muốn nói với ngươi một tiếng.
Thân ảnh xanh nhạt lạnh lùng nói:
- Nói.
Lạc Thanh Chu nói:
- Trung thu qua đi, ta sẽ thành thân. Mặc dù ta và Nguyệt tỷ tỷ hẳn là sẽ không dùng nhục thân gặp mặt, bất quá vẫn muốn thông báo Nguyệt tỷ tỷ một tiếng. Đến lúc đó ta sẽ cầm một bình rượu mừng tới, còn có kẹo mừng, hi vọng Nguyệt tỷ tỷ có thể nhận lấy, cũng coi như một chút tâm ý của ta và thê tử của ta.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một hồi, thản nhiên nói:
- Không cần.
Lạc Thanh Chu nhìn gương mặt mông lung kia của nàng, dừng một chút, nhịn không được nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta quen biết lâu như vậy, xem như bằng hữu rất tốt, tại sao ta cảm giác ngươi vẫn lãnh đạm giống như trước kia?
Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, lại nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, hai đêm qua ngươi trợ giúp ta lúc tu luyện, ta nghe được đỉnh đầu có tiếng sấm, còn có ngươi hao phí hồn lực giúp ta tụ tập ánh trăng, có thể có thương tổn đối với thân thể ngươi hay không?
Thần sắc thân ảnh xanh nhạt lãnh đạm nhìn hắn nói:
- Tu luyện đi.
Lạc Thanh Chu lại nhìn nàng vài lần, nhẹ gật đầu, không nói gì thêm, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Tĩnh tâm ngưng thần, vận chuyển nội công tâm pháp.
Bên trong đan hải, hồn lực dần dần hình thành một vòng xoáy nho nhỏ, trên đỉnh đầu, một tia nguyệt hoa lực lượng trút xuống.
Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn chằm chằm nửa ngày, mới tán loạn như ánh trăng, biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.
Nàng xuất hiện ở giữa không trung, hóa thành một vòng xoáy trong suốt.
Ánh trăng cả Tây Hồ đều bị tụ tập đến nơi này, lập tức vẩy xuống từ bên trong vòng xoáy, rơi vào trên đỉnh đầu Lạc Thanh Chu.
Lạc Thanh Chu lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng nguyệt hoa mênh mông mãnh liệt từ đỉnh đầu trút xuống.
Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy hồn lực trong cơ thể hắn cũng càng lúc càng nhanh, tốc độ luyện hóa ánh trăng cũng càng lúc càng nhanh.
- Ầm ầm!
Loại hành vi nghịch thiên tu luyện này tựa hồ chọc giận tới trời, thiểm điện xẹt qua, tiếng sấm vang lên.
Một đạo lôi điện thô to từ trên bầu trời bắn nhanh mà xuống, rơi vào phía trên vòng xoáy trong suốt, quấn quanh ở trên người thân ảnh xanh nhạt, tư tư rung động.
Nhưng vòng xoáy vẫn đang nhanh chóng xoay tròn.
Phía dưới Tây Hồ, ở dưới lầu các cách đó không xa, một bóng đen giấu ở nơi đó đang mở to hai mắt tinh hồng nhìn một màn này, trong lòng nói thầm: ‘Đồ đần, ngươi vì hắn xả thân chịu lôi, đau nhức đến thần hồn, lại vì sao không nói cho hắn biết?’
- Ầm ầm!
Đạo lôi điện thô to thứ hai đánh xuống.
Phía trên lá sen, Lạc Thanh Chu cảm thấy hồn lực vòng xoáy trong cơ thể xoay tròn càng lúc càng nhanh, nguyệt hoa lực lượng trút xuống đỉnh đầu cũng càng ngày càng nhiều.
Liên miên bất tuyệt, liên tục không ngừng.
Toàn bộ thần hồn của hắn, bắt đầu lóe ra một tầng ánh sáng màu trắng, có thể mơ hồ nhìn thấy từng kinh mạch và lục khiếu bên trong thần hồn đang đói khát hấp thu rèn luyện một cỗ lực lượng bên trong nguyệt hoa lực lượng...
Hắn đang nhanh chóng mạnh lên.
Nhưng nàng lại đang thừa nhận đau đớn to lớn khi lôi điện đốt cháy thần hồn.