- Sau đó chờ bọn họ tiếp nhận hiện thực, cảm thấy Lạc Ngọc mặc dù tàn phế, nhưng không bị chết, đột nhiên lại trực tiếp chém Lạc Ngọc đầu rơi xuống đất ở ngay trước mặt vị Vương phu nhân kia....
- Tầng tầng mức độ dần tăng lên, để sự thống khổ của mọi người Thành Quốc phủ càng ngày càng nặng, hiển nhiên không đơn giản chỉ là xung đột lợi ích, rất có thể là... Có thâm cừu đại hận không đội trời chung cùng Thành Quốc phủ....
Nói đến đây, Nam Cung Mỹ Kiêu ngừng lại, ánh mắt sáng rực mà nhìn thiếu nữ bên cạnh, trầm mặc một hồi, nói:
- Vi Mặc, ngươi đừng quá lo lắng, ta cũng chỉ là suy đoán. Đương nhiên, đoán điều kiện tiên quyết của chuyện này là tên sát thủ kia là võ giả, mà lại là một võ giả rất lợi hại. Cho nên...
Nàng cầm tay đang run nhè nhẹ của thiếu nữ bên cạnh, thấp giọng nói:
- Cho nên, ngàn vạn không thể bại lộ một thân phận khác của hắn. Một khi bại lộ, chuyện này ngay lập tức sẽ hoài nghi đến trên đầu của hắn.
Sau một lúc lâu, nàng lại nói:
- Đương nhiên, Thành Quốc phủ sừng sững nhiều năm như vậy, người có cừu hận cùng bọn hắn thật ra rất nhiều, những người kia hoàn toàn có thể bỏ ra rất nhiều tiền tài bảo vật, thuê võ giả lợi hại khác đi trả thù, cũng có khả năng này. Cho nên Vi Mặc, ngươi đừng sợ, chỉ cần hắn tiếp tục ẩn giấu, không sao đâu.
Tần Vi Mặc trầm mặc một hồi, thấp giọng nói:
- Mỹ Kiêu tỷ, cho nên ta nên sớm gả cho Thanh Chu ca ca, giải quyết xong tâm nguyện, đúng hay không?
Nam Cung Mỹ Kiêu cầm tay của nàng nói:
- Cho dù không có những lo lắng này, ngươi vẫn phải gả. Lang hữu tình, thiếp cố ý, đã thực tình yêu nhau, nên sớm kết thành vợ chồng, hai người yêu thương nhau, ân ân ái ái, ngươi cứ nói xem?
Tần Vi Mặc không nhịn được cười một tiếng, nói:
- Mỹ Kiêu tỷ nói đúng lắm, lang hữu tình, thiếp cố ý, tình chàng ý thiếp, Vi Mặc và Thanh Chu ca ca hoàn toàn chính xác nên ở cùng một chỗ sớm một chút.
Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn ý cười cùng đắc ý trong mắt nàng, không khỏi thở dài một hơi:
- Ngươi đã cười ra tiếng, không cảm thấy sỉ nhục sao?
Tần Vi Mặc cười nói:
- Không có chút nào sỉ nhục, Vi Mặc rất vui vẻ, rất thỏa mãn.
Nam Cung Mỹ Kiêu cau mày nói:
- Ngươi không có nghĩ tới, nếu như đến lúc đó bị hắn phát hiện, ngươi nên làm cái gì?
Tần Vi Mặc trầm mặc một chút, cười nói:
- Không sao đâu, Vi Mặc nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm hai năm, hai năm sau....
Nam Cung Mỹ Kiêu ngăn chặn miệng của nàng, nghiêm mặt nói:
- Đừng nói bậy.
Tần Vi Mặc nhẹ nhàng cười một tiếng, không nói gì thêm.
Nam Cung Mỹ Kiêu lấy tay ra, lại nhìn nàng một hồi, nói khẽ:
- Vi Mặc, thật ra cũng không quan trọng, đại đa số người sống một đời, cũng chỉ ngắn ngủi thời gian mấy chục năm. Nếu như có thể ở cùng một chỗ với người mình thích, mỗi ngày thật vui vẻ, ân ân ái ái, cho dù chỉ có thời gian mấy năm, cũng là rất vui vẻ, rất hạnh phúc.
Tần Vi Mặc nói:
- Mỹ Kiêu tỷ nói đúng lắm, cho nên Vi Mặc không có chút nào lo lắng. Bất quá... Mỹ Kiêu tỷ, chỉ là có thể sẽ ủy khuất ngươi, vì ngươi là quận chúa, ngươi....
Nam Cung Mỹ Kiêu lại ngăn chặn miệng của nàng, nghiêm mặt nói:
- Đừng nói bậy, ta không thể nào, cuộc đời ta ghét nhất chính là lừa đảo, ta không có có giết hắn chính là xem ở trên mặt của ngươi, hừ, còn muốn để cho ta... Ta thà chọn cái chết.
Đêm tối yên tĩnh, ánh trăng như nước.
Lạc Thanh Chu trở lại Trích Tiên cư, cắn xé cùng hai con thỏ nhỏ trong chốc lát, liền một tay bắt một con, nhắm mắt lại, sau đó thần hồn xuất khiếu, đi Tây Hồ.
Lầu các phía trên Tây Hồ.
Thân ảnh xanh nhạt cũng vừa tới.
Ở đối diện nàng, một thiếu nữ người mặc váy đen, điểm đỏ tươi trên mi tâm hiện ra ấn ký quỷ dị đang đứng đấy.
Thiếu nữ quỷ dị kia lúc này mặt mũi đang tràn đầy nịnh hót tranh công:
-... Tỷ tỷ, ngươi không nhìn thấy, lúc ấy những hồ ly tinh kia bị hù hoa dung thất sắc, nghẹn ngào gào lên, nếu không phải ta sợ bị người phát hiện, trực tiếp một ngụm nuốt các nàng! Hừ, một đám hồ ly tinh không biết xấu hổ, cũng dám len lén câu dẫn nam nhân của tỷ tỷ sau lưng của tỷ tỷ, chết không có gì đáng tiếc.
Thân ảnh xanh nhạt nghe xong nàng dương dương đắc ý tự thuật, nhìn nàng nói:
- Làm sao ngươi biết là hắn?
Thiếu nữ quỷ dị cười nói:
- Lần trước hắn cùng hồ ly tinh có bộ ngực đặc biệt lớn cùng cái mông đặc biệt vểnh kia đến đây du lịch Tây Hồ, thần hồn xuất khiếu, dùng phi kiếm giết người, ta ở trong nước nhìn rõ ràng. Ta còn thần hồn xuất khiếu ở trên thuyền nhìn thấy hắn đây. Bất quá tỷ tỷ yên tâm, ta khẳng định sẽ không tổn thương hắn.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc.
Mặt mũi thiếu nữ quỷ dị tràn đầy lấy lòng nói: