- Bất quá nàng đã đáp ứng tông môn, sau khi rời đi sẽ không tùy ý sử dụng bất kỳ công pháp gì của tông môn, cũng sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào liên quan tới chuyện tông môn, càng sẽ không tham gia bất kỳ đấu tranh của môn phái nào. Nội công tâm pháp nàng đưa cho ngươi cũng là nàng có được từ nơi khác, cũng không phải là của tông môn chúng ta 】
Lạc Thanh Chu: 【 Tông môn các ngươi rất cường đại sao? 】
Tiểu Nguyệt: 【 Đương nhiên cường đại, nếu không làm sao có thể bồi dưỡng được nhân tài như muội muội chứ? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Tiểu Nguyệt, có phải Nguyệt tỷ tỷ chịu rất nhiều ủy khuất hay không? 】
Tiểu Nguyệt: 【 Đương nhiên, ai bảo nàng tự cho thanh cao, nam tử kia rõ ràng rất ưu tú, nàng rõ ràng có thể có tiền đồ hơn, đáng tiếc 】
Lạc Thanh Chu: 【 Không sao đâu, chờ ta về sau cường đại, ta sẽ giúp Nguyệt tỷ tỷ đánh mấy người kia một trận, hoặc là đều giết hết, để Nguyệt tỷ tỷ triệt để khôi phục tự do, không bị bất kỳ kẻ nào và bất kỳ tông môn nào trói buộc 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, ngươi đang nằm mơ à? Tông môn chúng ta rất cường đại 】
Lạc Thanh Chu: 【 Có người tu vi Dương thần không? 】
Tiểu Nguyệt: 【 Này thì không có, bất quá chỉ là tạm thời không có 】
Lạc Thanh Chu: 【 Vậy liền không sao, ta về sau sẽ tu thành Dương thần, sau đó lại đi giúp Nguyệt tỷ tỷ xuất khí 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, có phải ngươi thích sư tỷ hay không? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Không phải, ta và Nguyệt tỷ tỷ chỉ là quan hệ bằng hữu 】
Tiểu Nguyệt: 【 Cái này cũng không giống như chỉ là quan hệ bằng hữu, ngươi rõ ràng rất quan tâm nàng, rất quan tâm nàng, ngay cả nàng bị tông môn khi dễ, ngươi cũng đau lòng, muốn giúp nàng xuất khí, cái này rõ ràng chính là yêu. Ca ca, ngươi thế nhưng đã có nương tử, ngươi hồng hạnh xuất tường à 】
Lạc Thanh Chu: 【 Đừng nói bậy, ta chỉ cảm kích Nguyệt tỷ tỷ mà thôi. Nàng giúp ta rất nhiều, cho nên ta không cho phép bất kỳ kẻ nào khi dễ nàng. Tiểu Nguyệt, không nói chuyện với ngươi nữa, nhanh ngủ đi 】
Tiểu Nguyệt: 【 Được thôi 】
Lạc Thanh Chu thu hồi bảo điệp đưa tin, nhắm mắt lại, lại không có chút bối rối, trong lòng không khỏi nghĩ tới lời tiểu Nguyệt vừa rồi nói, thì ra Nguyệt tỷ tỷ đáng thương như vậy, có một thân bản lĩnh cũng không dám thi triển.
Hắn vừa rồi cũng không có nói đùa.
Nguyệt tỷ tỷ đối với hắn tốt như vậy, hắn tuyệt không cho phép bất kỳ kẻ nào khi dễ nàng.
Chờ hắn về sau tu luyện có thành tựu, nhất định phải trước giúp Nguyệt tỷ tỷ thả ra một hơi, để Nguyệt tỷ tỷ chân chính khôi phục tự do.
Bất kỳ người nào bị những quy củ không hợp lý đè ở trên người, đều sẽ cảm thấy thống khổ nhỉ?
Tiểu Nguyệt cũng đã nói, Nguyệt tỷ tỷ đã bốc lên nguy hiểm tính mạng, trả hết nợ, tông môn không nên đối xử với nàng như vậy.
Cùng lúc đó.
Ngoại thành kinh đô, trong lương đình một tòa phủ đệ nào đó, một thân ảnh tuyết trắng chậm rãi để ngọc thạch trong tay xuống, ánh mắt nhìn ánh trăng ngoài đình, kinh ngạc ngẩn người.
- Tiểu thư, cô gia không có sao chứ?
Sau lưng truyền đến một giọng nói thanh thúy.
Lúc rạng sáng.
Vân Vụ sơn mạch, Hà Dương và Phùng Vân Tùng vẫn đang cẩn thận từng li từng tí vội vàng đi đường ban đêm.
- Ba!
Đúng vào lúc này, trong rừng phía trước cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng dã thú rống to cùng một tiếng roi da thanh thúy.
Thần sắc hai người cứng lại, nhìn nhau, đều nhanh chóng lướt tới.
- Ngao ——
Dã thú gầm lên giận dữ, rung khắp núi rừng.
Làm Hà Dương cùng Phùng Vân Tùng đuổi tới chỗ gần phát hiện trong rừng cây trước mặt có một thân ảnh đang chiến đấu cùng một gấu yêu đen.
Đó là một thiếu nữ người mạc váy da màu đen, dáng người cực tốt.
Trong tay thiếu nữ kia cầm một cây trường tiên, tóc dài buộc cao thành đuôi ngựa, tư thái cao gầy yểu điệu, động tác nhẹ nhàng nhanh nhẹn, trường tiên trong tay lại lăng lệ tàn nhẫn.
Trong lúc trường tiên bay múa, hô hô rung động, một nháy mắt quất xuống lại có lít nha lít nhít giống như móc câu kim loại dựng thẳng lên.
- Ba!
Một roi xuống dưới, da thịt đều nát.
Con gấu yêu đen kia da dày thịt thô lúc này đã là máu thịt be bét, tâm kinh đảm hàn.
Nó tựa hồ muốn chạy trốn, lại không đường có thể trốn.
Lại mấy chiêu qua đi.
Trường tiên trong tay thiếu nữ ‘Bá’ một tiếng quấn quanh ở trên cổ gấu yêu đen, chỉ thấy cổ tay nàng phủi một cái, gấu đen yêu hình thể to lớn lại trực tiếp bị ném lên giữa không trung.
Trường tiên buông ra, lại đột nhiên lắc một cái, biến thành một đường thẳng, giống như biến thành một cây trường thương màu đen, ‘Phốc’ một tiếng, từ dưới mà lên, trực tiếp xuyên qua từ phần bụng gấu yêu đen.
- Ầm!
Thân thể gấu yêu đen to lớn nặng nề mà té ngã trên mặt đất, ở trên mặt đất giãy dụa co quắp mấy lần, lại triệt để mất mạng.