Tên nam tử lùn nghe xong, lập tức vui vẻ nói:
- Thật, vậy chúng ta chẳng phải là đội đầu tiên tìm được hắn, lập được một cái công lớn?
Người nam tử cao lạnh lùng nói:
- Hẳn là hắn. Tiểu thư hận tiểu tử kia đến nghiến răng nghiến lợi, lão gia và phu nhân giận đến công tâm, nói nhất định phải chém tiểu tử kia thành muôn mảnh. Lần này chúng ta là đội thứ nhất tìm tới hắn, khẳng định được ban thưởng không ít.
Mặt mũi tên nam tử lùn lập tức tràn đầy hưng phấn:
- Hôm nay vận khí thật tốt, chờ cầm tiền thưởng, chúng ta đi cược mấy cái, nhất định có thể thắng.
Người nam tử cao cũng trợn mắt nhìn hắn một cái nói:
- Cược cược, cả ngày chỉ biết đánh cược! Chính sự còn không có làm xong đâu? Ngươi cho rằng chỉ tìm tới tiểu tử kia là được rồi à? Hừ, đến lúc đó chúng ta có khả năng còn muốn động thủ, giết người chôn xác.
Đang nói lúc, hắn đột nhiên nhướng mày, quay đầu nhìn thoáng qua.
Sau lưng người đi đường thưa thớt, cũng không có thân ảnh đáng nghi.
- Thế nào?
- Không sao đâu, đi nhanh một chút, trước đi thông báo cho Thạch ca.
Hai người lập tức bước nhanh hơn.
Mà trong hẻm nhỏ cách đó không xa phía sau hai người, một thân ảnh lặng yên không một tiếng động đi theo ra ngoài, đúng là Lạc Thanh Chu đã thay đổi trang phục đeo lên mặt nạ.
Bầu trời lờ mờ, mưa vẫn như cũ rơi li ti rơi lác đác.
Tên nam tử lùn và nam tử cao một bên thấp giọng nói chuyện, một bên che dù bước nhanh đi đường, rất nhanh ngoặt vào một đầu hẻm nhỏ, tiến vào một tòa viện.
Lạc Thanh Chu theo vào hẻm nhỏ, đột nhiên nghe được bên trong nội viện truyền đến từng tiếng roi da quật, cùng rất nhiều người gầm thét và tiếng đánh nhau.
- Giết các nàng! Mau giết các nàng.
- Nhanh mang nước lại, con mắt của ta nhìn không thấy gì cả, a...
- Hừ! Tiểu tiện nhân hèn hạ vô sỉ, bắt sống nàng cho ta, lão tử muốn... A phi phi phi... Nhanh mang nước lại.
- A —— thật nóng!
Lạc Thanh Chu đứng ở ngoài cửa ra vào nghe một hồi, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, lập tức tiến lên, nhẹ nhàng đẩy cửa chính đang khép hờ.
Cửa chính từ từ mở ra một cái khe hở.
Một màn trong viện lập tức để hắn trợn mắt hốc mồm.
Đầy viện bay lả tả bột phấn màu trắng, bảy tám nam tử cầm đao kiếm trong tay, toàn thân hơi nước trắng mịt mờ tán loạn ở bên trong, trên mặt đất thì đã nằm xuống mấy người.
Một đạo thân ảnh quen thuộc đang hất lên áo choàng màu trắng, trên mặt mang theo một tấm mặt nạ phòng độc, cầm trong tay một đầu trường tiên đen nhánh, đang kịch liệt vật lộn cùng một tên nam tử Võ Sư sơ kỳ.
Các nam tử khác vừa muốn tiến lên vây công, thân ảnh kia lập tức lại tung ra một đám vôi.
Mà lúc thân ảnh kia vung vẩy trường tiên chiến đấu, không ngừng ném ra ngoài một túi lớn vôi lên giữa không trung.
Vôi kia bay lả tả, từ giữa không trung rơi vãi xuống.
Cho dù lúc này mưa đang rơi lác đác, cũng vô pháp ngăn chặn những bột phấn vôi kia rơi vãi, bởi vì số lượng thực sự nhiều lắm.
Trên mặt đất đầy sân, đều là vôi lỏng bị nước mưa làm ướt nhẹp đang chảy.
Vôi trên người thân ảnh kia giống như vô cùng vô tận.
- Vôi này có độc.
- Nhanh ngừng thở.
Không biết là ai kêu một tiếng, mấy tên nam tử lập tức cảm thấy thân thể mềm nhũn, đầu váng mắt hoa, cuống quít chạy tới cửa chính, không biết là muốn chạy trốn, hay là muốn rời khỏi phiến chiến trường đầy vôi kia.
Hai người nam tử cao và lùn vừa rồi tiến vào chạy đến cửa chính, cửa chính đột nhiên mở ra, lập tức hai nắm đấm ‘Oanh’ một tiếng từ ngoài cửa đánh vào, nặng nề mà đập vào trên lồng ngực hai người.
Hai người cơ hồ không kịp bất kỳ phản ứng nào, ngực lập tức lõm xuống, bay ra ngoài, bị mất mạng tại chỗ.
Hai tên nam tử khác đang chạy về cửa chính gặp một màn này, sắc mặt lập tức đại biến, cuống quít dừng bước lại la hét.
- Thạch ca! Các nàng còn có người.
Ai ngờ hai tên nam tử này vừa dứt lời, thân ảnh đứng ở ngoài cửa lại đột nhiên bắn ra đến trước mặt của bọn hắn, ‘Oanh’ một tiếng, lại là hai quyền, trực tiếp đánh đầu bọn hắn bạo liệt, trong nháy mắt mất mạng.
Mấy người đang chiến đấu đều đưa mắt nhìn lại.
Bên trong bột phấn màu trắng, tên nam tử mới vừa từ ngoài cửa xông vào, người mặc trang phục màu đen, mang theo mặt nạ phòng độc, thấy không rõ bộ dáng, giờ phút này đang hung mãnh giết người, một quyền một người, ra tay cực kỳ tàn nhẫn.
Thiếu nữ đang quơ roi chiến đấu với tên nam tử Võ Sư sơ kỳ kia, nhìn thấy thân ảnh này và trên mặt hắn mang theo mặt nạ phòng độc, lập tức cứng lại tại chỗ.
- Ầm!
Ai ngờ, sau lưng đột nhiên xuất hiện một tên nam tử, thừa cơ một quyền đập vào phía sau lưng nàng, trực tiếp đem nàng đập bay ra ngoài.
Nam tử đứng ở đối diện nàng nhe răng cười một tiếng, đang muốn huy quyền đánh tới mặt của nàng, trong tai đột nhiên ‘Ò.... Ò...’ truyền đến một tiếng trâu ọ đinh tai nhức óc.