Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1068: Nguyệt tỷ tỷ nỗ lực (2)




Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nói:

- Đầu nâng lên, nhìn bản cung.

Hoa Cốt chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt kiều diễm như hoa quyến rũ động lòng người, con ngươi ngập nước, mê ly mềm mại đáng yêu, làm cho người sinh yêu thương.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, không khỏi lẩm bẩm:

- Một gương mặt rung động lòng người như thế, lại có một thân thể mê người như thế, nam nhân kia có thể từ chối? Thế nhưng ngươi đã lột sạch quần áo, tiến vào trong ngực của hắn, hắn lại có thể cầm giữ được. Bản cung thực sự nghĩ mãi mà không rõ, vì sao hảo nam tử dạng này cũng là của nàng, mà người này là người ở rể, vẫn là nàng trời xui đất khiến đạt được. Ông trời già cứ hậu đãi nàng như vậy sao?

Hoa Cốt cúi đầu nói:

- Điện hạ, là Hoa Cốt vô năng...

Nam Cung Hỏa Nguyệt đứng người lên, phẩy tay áo một cái, đi đến bên cửa sổ, nhìn bầu trời đêm phía ngoài, thản nhiên nói:

- Không phải ngươi vô năng, mà là người ta quá ưu tú. Hoa Cốt, bản cung sẽ còn cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như một cơ hội này ngươi lại không cầm được, như vậy, bản cung cũng chỉ có thể đem ngươi đưa cho Thánh thượng.

- Ngươi chỉ có thể sống đến hai mươi tuổi, so với việc hương tiêu ngọc vẫn không có tiếng tăm gì, không bằng đi giúp bản cung làm mấy đại sự, ngươi có bằng lòng hay không?

Hoa Cốt cúi đầu nói:

- Điện hạ, Hoa Cốt nhất định sẽ giúp ngài đánh hạ Lạc công tử.

Nam Cung Hỏa Nguyệt quay đầu, nhìn nàng nói:

- Ở trong lòng ngươi, cho dù Thánh thượng cũng không sánh bằng hắn?

Hoa Cốt cúi đầu, không nói gì.

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh như băng nhìn chằm chằm nàng, một lát sau, đột nhiên híp híp con ngươi nói:

- Bản cung cũng nghĩ như vậy.

Nàng nhìn qua đêm tối ngoài cửa sổ, trầm mặc đã lâu, lại đột nhiên mở miệng nói:

- Hoa Cốt, có đôi khi, chuyện không cách nào giải quyết, chúng ta có thể đổi một loại phương thức. Có nam tử cũng không thích quá mềm mại quá dịu dàng ngoan ngoãn, bọn hắn có lẽ sẽ thích càng cường ngạnh càng thô bạo hơn một chút, ngươi lần sau có thể thử một lần.

Lập tức quay đầu nhìn nàng nói:

- Ngươi nếu không được, bản cung cũng có thể phụ thân giúp ngươi.

Hoa Cốt giật mình, cung kính nói:

- Vâng.

Tây Hồ, lầu các trong hồ.

Lạc Thanh Chu bay tới, thân ảnh xanh nhạt sớm đã chờ ở bên trên mái cong.

Hắn vừa bay đến phía trên lầu các, thân ảnh xanh nhạt đã bay lên, bay đến một mảnh hoa sen, nói:

- Đuổi theo.

Lạc Thanh Chu vội vàng đi theo.

Thân ảnh xanh nhạt bay xuống tiến vào bên trong bụi hoa sen rậm rạp, bồng bềnh như tiên đứng ở phía trên một lá sen.

Lạc Thanh Chu cũng bay xuống dưới, đứng ở đối diện nàng, nhìn thoáng qua bốn phía, hỏi:

- Nguyệt tỷ tỷ, ở chỗ này tu luyện à?

Giọng nói thân ảnh xanh nhạt vẫn thanh lãnh:

- Ngồi xuống tu luyện, giống như tối hôm qua.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục nhiều lời, lập tức khoanh chân ngồi xuống ở trên một lá sen, nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển tâm pháp.

Hồn lực trong cơ thể bắt đầu lưu chuyển thuận theo huyệt khiếu thần hồn.

Ánh trăng rơi vào trên người xuất hiện lại một tia, bị hắn hút vào thân thể.

Thân ảnh xanh nhạt bay lên giữa không trung, lần nữa hóa thành một vòng xoáy trong suốt, bắt đầu giúp hắn tụ tập toàn bộ ánh trăng trên Tây Hồ, thông qua vòng xoáy, chiếu xuống trên đỉnh đầu hắn.

Tu luyện bắt đầu.

Lạc Thanh Chu rất vui vẻ tiếp nhận một cỗ khí lưu ấm áp, giống như thủy triều, liên tục không ngừng từ đỉnh đầu mãnh liệt tràn vào trong thân thể...

- Ầm ầm!

Không bao lâu, giữa không trung đột nhiên xẹt qua một đạo thiểm điện.

Lập tức vang lên một tiếng sấm nổ.

Lôi điện thô to trong nháy mắt rơi vào bên trong vòng xoáy.

Thân ảnh xanh nhạt bên trong vòng xoáy lại sinh sinh dùng thân thể của mình chống cự lại đạo thiên lôi uy nghiêm đáng sợ kia.

Cách đó không xa, trong hồ nước ở dưới lầu các, một thân ảnh to lớn tung bay ở nơi đó, như ẩn như hiện, không nhúc nhích.

Hai con ngươi tinh hồng của nó kia, nhìn về phía lôi điện màu tím giữa không trung kia, trong con mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Mà khi tiếng sấm ‘Ầm ầm’ vang lên, toàn bộ thân hình nó cũng không nhịn được run lên.

May mắn đêm nay có gió, trên mặt hồ vốn có sóng lớn.

Thiên lôi hôm nay, hết thảy kéo dài bốn lần.

Bốn lần qua đi, vòng xoáy đang xoay tròn giữa không trung chầm chậm, rốt cục ngừng lại.

Mà thân ảnh xanh nhạt thì là sắc mặt tái nhợt, ở giữa không trung không nhúc nhích lơ lửng trong chốc lát, mới bay xuống dưới.

Trên mặt hồ, thiếu niên ngồi bên trên lá sen thời khắc này thần hồn lại giống như được ánh trăng tẩy lễ một phen, trở nên phá lệ trong sáng nhu hòa.

Ngay cả nước hồ xung quanh hắn cũng bị hắn chiếu rọi sáng tỏ.

Đầu thân ảnh to lớn ẩn nấp ở dưới lầu các yên lặng nhìn một màn này, trong lòng đột nhiên có chút bắt đầu ghen tị.