Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, mới lên tiếng nói:
- Ta cần máu của ngươi.
Thiếu nữ quỷ dị: - ? ? ? Ngươi biến thái!
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:
- Ta đã đền bù cho ngươi.
Thiếu nữ quỷ dị nghe vậy sững sờ, nghi ngờ nói:
- Bồi thường chỗ nào? Ở đâu?
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Ngươi nghe kinh pháp hai ngày.
Thiếu nữ quỷ dị lập tức cười nhạo một tiếng:
- Cũng không phải ngươi truyền pháp, không phải ngươi cũng đang nghe người ta truyền pháp sao?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Hắn là người trong nhà của ta.
- Ồ?
Trong mắt thiếu nữ quỷ dị đột nhiên lộ ra một tia mỉa mai:
- Ngươi xác định sao? Thế nhưng ta thấy thái độ hắn đối với ngươi, không hề giống. Hắn cung kính ngươi như vậy, ngươi lãnh đạm đối với hắn như vậy, ngươi xác định các ngươi là người một nhà?
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Đúng thế.
Thiếu nữ quỷ dị lập tức hừ lạnh một tiếng:
- Vậy ngươi nói một chút, hắn và ngươi có quan hệ như thế nào? Là huynh muội? Là tỷ đệ? Hay là cái gì? Ta mặc dù không phải người, nhưng ta đọc qua không ít thư tịch của nhân loại, cũng nhìn qua không ít gia đình nhân loại trong Tây Hồ, nhưng chưa từng thấy qua người một nhà như các ngươi, trước khi ngươi nói láo có thể nghĩ sẵn lý do ở trong đầu hay không?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc xuống, không có trả lời.
Mặt mũi thiếu nữ quỷ dị nở nụ cười lạnh, nói.
- Nhìn xem, á khẩu không trả lời được? Nhìn thái độ giữa các ngươi, nhiều nhất chỉ là bằng hữu bình thường, hoặc là quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Chờ hắn không có giá trị lợi dụng, hoặc chờ ngươi không có giá trị lợi dụng, đoán chừng các ngươi liền giải thể, đúng hay không?
Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, đưa mắt nhìn về phía nàng.
Thiếu nữ quỷ dị lại châm chọc nói:
- Mặc dù ngươi vừa rồi giúp hắn tu luyện, yên lặng chịu đựng Thiên Phạt sét đánh, nhìn qua rất làm cho người khác cảm động, nhưng hiển nhiên, ngươi là vì kinh thư và phương pháp ngộ đạo trong chuyện xưa của hắn. Ta nói đúng không? Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Trong tay thân ảnh xanh nhạt nhiều thêm một thanh bảo kiếm ánh trăng.
Thiếu nữ quỷ dị biến sắc, nói:
- Ngươi vừa rồi làm ta chảy máu, chẳng lẽ còn không đủ? Hiện tại một đêm một lần đầu không thoả mãn sao? Nữ nhân lòng tham không đáy.
- Xoạt!
Kiếm trong tay thân ảnh xanh nhạt đột nhiên sáng lên ánh sáng.
Thiếu nữ quỷ dị lập tức nâng tay phải lên, một bên gạt ra vết thương phía trên, một bên nói:
- Ngươi không cần động thủ, ngươi lấy ra bình thuốc, chính ta bôi cho ngươi.
Thân ảnh xanh nhạt với váy trắng bồng bềnh, tóc xanh bay múa, bảo kiếm ánh trăng trong tay vẫn đang nhanh chóng súc tích lực lượng.
Sắc mặt thiếu nữ quỷ dị trắng bệch, ngẩn người, đột nhiên mềm giọng nói.
- Tốt, ta thừa nhận ngươi và thiếu niên kia là người một nhà, ta thừa nhận hắn giúp ngươi trả cho ta thù lao.
Bảo kiếm ánh trăng đang súc tích lực lượng, bắt đầu trở nên chậm lại.
Thiếu nữ quỷ dị thấy thế, trong lòng thầm thả lỏng, vội vàng lại tăng thêm vài câu:
- Ta thừa nhận các ngươi không phải quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Thật ra ta từ tối hôm qua đã đã nhìn ra, quan hệ các ngươi tốt như vậy, hắn ôn nhu với ngươi cùng dịu dàng ngoan ngoãn như vậy, ngươi còn ôm hắn, các ngươi khẳng định là người một nhà tương thân tương ái.
Lập tức lại đột nhiên nói:
- Đúng rồi, ta nhớ ra rồi! Hắn là tướng công của ngươi, ngươi là phu quân của hắn... Không đúng không đúng, hắn là tướng công của ngươi, ngươi là nương tử của hắn, đúng hay không?
- Bạch!
Một đạo kiếm mang đột nhiên bay ra từ bên trên bảo kiếm, bắn nhanh mà qua từ bên cạnh nàng.
Toàn thân thiếu nữ quỷ dị rùng mình một cái, rùng mình, cuống quít lại nói:
- Tỷ tỷ, tướng công của ngươi thật là dễ nhìn, lại có bản lãnh như vậy, các ngươi rất xứng đôi.
Kiếm trong tay thân ảnh xanh nhạt, chỉ thẳng nàng, dày đặc khí lạnh.
Thiếu nữ quỷ dị lập tức ngậm miệng lại, không nói thêm gì nữa.
Thân ảnh xanh nhạt lại lạnh như băng nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát mới thu hồi bảo kiếm, thân ảnh lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Lập tức, âm thanh thanh lãnh truyền đến ở giữa không trung:
- Đêm mai tiếp tục.
Thiếu nữ quỷ dị lần nữa rùng mình một cái.
Lại đợi một hồi, gặp bốn phía an tĩnh lại, cầm chặt nắm đấm cắn răng nói:
- Ghê tởm! Bản tôn đường đường là nữ vương Tây Hồ, lại bị xem như công cụ lấy máu! Xú nữ nhân không muốn mặt, thiếu niên kia rõ ràng một văn tiền quan hệ cũng không có với ngươi, ngươi...
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía giữa không trung, trong miệng im bặt mà dừng, đột nhiên lại nói khẽ:
- Tỷ tỷ, thay ta vấn an tướng công nhà ngươi. Về sau nếu như hắn cũng cần máu, cứ tới lấy là được, ta cam đoan không nhúc nhích.
Thân ảnh xanh nhạt đứng ở giữa không trung, lại nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, mới đột nhiên tán loạn ra, biến mất không thấy gì nữa.