Nói xong, không có dừng lại thêm, quay người rời đi.
Rất nhanh biến mất ở trong màn đêm xa xa.
Vẻ mặt Bách Linh hốt hoảng, thân thể mềm mềm, trong lòng ngọt ngào, lại ngơ ngác đứng tại chỗ hồi lâu mới quay người tiến vào tiểu viện.
Không bao lâu, trong tiểu viện vang lên một hồi tiếng ca thanh thúy khoái hoạt.
Lạc Thanh Chu trở lại Trích Tiên cư.
Tiểu Điệp đang ở trong phòng giúp hắn giăng mùng, gặp hắn trở về, vội vàng nói:
- Công tử, vừa rồi Thu nhi tỷ tỷ tới qua.
Lạc Thanh Chu giật mình trong lòng, hỏi:
- Nói cái gì rồi?
Tiểu Điệp nói:
- Thu nhi tỷ tỷ nói để nô tỳ cũng nghe không hiểu, Thu nhi tỷ tỷ bảo nô tỳ nói cho cô gia an toàn, sau đó liền đi.
- An toàn?
Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình, trong lòng âm thầm nghi ngờ: ‘Là nhị tiểu thư thuyết phục tốt, hay là vị Nam Cung quận chúa kia căn bản không có theo dõi xe ngựa, hoặc căn bản cũng không có tìm tới Đao tỷ?’
Trong lòng hắn tràn đầy nghi hoặc, bất quá bây giờ khẳng định không thể tới hỏi.
Bởi vì Nam Cung quận chúa khẳng định đã trở về, mà còn đang ở trong Mai Hương Uyển, có khả năng đang nằm cùng một chỗ với Tần nhị tiểu thư nói chuyện tâm tình.
Chỉ có thể chờ đợi ngày mai, đối phương tự mình nói.
Bất quá nhị tiểu thư đã nói an toàn, chính là không sao, cho nên đêm nay hắn có thể ngủ ngon giấc.
Hắn đi tới trước cửa sổ, nhìn thoáng qua Nhật Nguyệt bảo kính trên bàn, lấy ra bình sứ, đổ hai giọt linh dịch vào trong lòng bàn tay.
Trong khoảng thời gian này mặc dù không có thời gian tu luyện, nhưng linh dịch vẫn luôn hấp thu.
Các hạng số liệu của thân thể cũng đều đang thong thả gia tăng.
Đợi ngày mai bồi vị tiểu quận chúa kia đá bóng xong, sương sớm Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ tới tay, hắn có thể an tâm đi theo Đao tỷ bái sư tu luyện.
- Công tử, người nhìn cái này.
Tiểu Điệp đi ra một hồi, lại tiến vào gian phòng, cầm trong tay một đôi vớ dài màu đen, nói:
- Đây là làm theo lần trước công tử miêu tả, công tử nhìn xem làm đúng hay không đúng?
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, đi qua tiếp trong tay, vuốt ve một chút, lại kéo ra nhìn một hồi, gật đầu nói:
- Làm rất tốt.
Tiểu Điệp có chút xấu hổ nói:
- Công tử, mặc vào vớ chân này, trong váy thật cũng không cần lại mặc quần sao? Có thể rất xấu hổ hay không?
Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua váy của nàng, đưa cho nàng nói:
- Ngươi trước tiên có thể thử một chút, bất quá vớ chân này thì cần người chân dài mặc mới dễ nhìn.
Tiểu Điệp nháy nháy mắt, nói:
- Công tử, người cũng có thể mặc?
Lạc Thanh Chu:
-... Ta nói là nữ hài tử.
Tiểu Điệp nói:
- A a, vậy Đại tiểu thư Nhị tiểu thư mặc vào khẳng định rất đẹp, không đúng, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều thích mặc váy trắng, không thích hợp. Đúng, quận chúa! Quận chúa rất thích hợp, mà chân quận chúa còn thật dài đây.
- Đi ngủ.
Lạc Thanh Chu nghe nàng nhắc đến người nào đó, tâm tình lập tức xấu đi, xoay người lên trên giường.
- Nha.
Tiểu Điệp nhìn tất chân trong tay, nghĩ nghĩ, đi ra gian phòng.
Nàng quyết định thử một chút.
Mặc dù dáng người nàng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng tỉ lệ hai chân rất tốt, cũng không tính ngắn, mặc hẳn là đẹp mắt.
Đúng, còn có Thu nhi tỷ tỷ.
Thu nhi tỷ tỷ rất cao, chân cũng dài nhỏ, mặc khẳng định cũng đẹp mắt.
Lạc Thanh Chu nằm ở trên giường, đột nhiên cảm ứng được bảo điệp đưa tin trong túi trữ vật chấn động một chút.
Hắn lấy ra, định thần nhìn lại.
Tiểu Nguyệt phát tới tin tức: 【 Ca ca ca ca, đại sự không ổn! Ca ca lúc nào đến kinh đô? Có người xấu muốn bán muội muội đi, muội muội gặp nguy hiểm! 】
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, trả lời: 【 Chuyện gì xảy ra? Ai muốn bán ngươi đi? 】
Tiểu Nguyệt nói: 【 Mẫu thân của ta, nàng trọng nam khinh nữ, sợ ta uy hiếp gia sản con trai của nàng, cho nên muốn tùy tiện tìm người xấu gả ta đi, ô ô, ca ca, cứu ta! 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi có thể nói cho nàng, ngươi không muốn gia sản không được à? Nếu như nàng không tin, ngươi có thể viết một phần thanh minh, sau đó ký tên để cho người ta bảo đảm là được 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, thế nhưng muội muội muốn gia sản 】
Lạc Thanh Chu không còn gì để nói: 【 Vậy ta không có biện pháp, ngươi muốn gia sản của người ta, người ta tự nhiên muốn đối phó ngươi. Hiện tại chính là như vậy, nhi tử kế thừa gia nghiệp, nữ nhi gả ra bên ngoài, chính ngươi nổi lòng tham, vậy dĩ nhiên phải tự mình gánh chịu hậu quả. Thật ra lấy bản lãnh của ngươi, không cần thiết muốn những cái gia sản kia, cùng lắm thì tự mình lại làm ra một phen sự nghiệp là được 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, gia sản nhà muội muội rất phong phú, có rất nhiều tài nguyên tu luyện, muội muội muốn tranh đoạt gia sản, thật ra không riêng gì vì mình tu luyện, vẫn vì có thể giúp ca ca tu luyện 】