Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1006: Đi đâu? (1)




Lắc mình biến hoá, đã là Mạc Thành Sở Phi Dương.

Không bao lâu.

Hắn tiến vào ngõ hẻm thập bát, đi về phía trước đại khái hai trăm mét, thấy được một tòa trạch viện có chút cổ lão.

Bảng hiệu bên trên cửa chính, bút lực mạnh mẽ viết hai chữ: ‘Đao phủ’

Chính là chỗ này.

Lạc Thanh Chu lập tức đi đến, cầm vòng đồng gõ cửa.

- Đông! Đông! Đông!

Sau một lúc lâu, hai cánh cửa lớn mở ra, trong cửa có một nha hoàn người mặc váy xanh, chớp chớp mắt đánh giá hắn một chút, hỏi:

- Công tử tìm ai?

Lạc Thanh Chu còn chưa trả lời, ánh mắt nàng đột nhiên lại sáng lên nói:

- Là Sở công tử sao?

Lạc Thanh Chu gật đầu nói:

- Ta gọi Sở Phi Dương, hôm qua đã hẹn với Đao tỷ hôm nay tới, Đao tỷ ở đây sao?

- Đao tỷ?

Nha hoàn sửng sốt một chút.

Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Đao Linh.

Nha hoàn nghe xong, mặt mày hớn hở, mở ra toàn bộ cửa chính, tránh ra một con đường:

- Sở công tử, mau mời vào, lão gia nhà ta và tiểu thư đều đang đợi ngươi đây.

- Lão gia?

Lạc Thanh Chu nghe vậy sững sờ, nói:

- Ta tìm tiểu thư nhà ngươi.

Nha hoàn cười nói:

- Vậy, Sở công tử mau vào đi, lão gia cũng biết Sở công tử đêm nay muốn tới, đã làm tốt đồ ăn, đang chờ đây.

Lạc Thanh Chu nghi ngờ trong lòng, đi theo sau lưng nàng, tiến vào tiểu viện.

Giẫm lên bàn đá xanh, đi vào đại sảnh.

- Lão gia, tiểu thư, Sở công tử tới.

Nha hoàn tiến vào đại sảnh, vội vàng nói.

Trong đại sảnh, Đao tỷ đang nói chuyện với phụ thân của mình Đao Thành Không.

Giọng nói nha hoàn vừa vang lên, Đao Thành Không lập tức đứng lên.

Lạc Thanh Chu thấy người trung niên có bộ dáng phổ thông, là tóc đen mắt đen, không giống như Đao tỷ, sửng sốt một chút, đang lúc chần chờ, Đao tỷ lập tức đi đến trước mặt hắn, cười rạng rỡ nói:

- Phi Dương, đây là phụ thân ta, ngươi gọi bá phụ là được.

Sau đó lại nói:

- Hụ thân, đây chính là Sở Phi Dương mà ta nói với ngài.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu cổ quái nhìn nàng một cái, luôn cảm thấy nụ cười của nàng có cái gì đó không đúng, vội vàng chào.

- Chào bá phụ.

Vẻ mặt Đao Thành Không đầy tươi cười đánh giá hắn, gật đầu nói:

- Tốt, tốt. Phi Dương quả nhiên khí vũ hiên ngang, khí chất bất phàm, Linh nhi không có gạt ta.

Lập tức lại nói:

- Linh nhi, phụ thân rất hài lòng người này.

Lạc Thanh Chu đang nghi hoặc, Đao tỷ đột nhiên kéo tay hắn lại, gắt giọng:

- Phi Dương, bảo ngươi mua quà tặng đâu? Có phải ngươi đã quên hay không? Lần đầu tiên tới nhà ta, sao ngươi có thể tay không mà đến?

Lạc Thanh Chu một mặt mộng bức nhìn nàng.

Đao tỷ trừng mắt liếc hắn một cái, đầu ngón tay trong lòng bàn tay hắn nhẹ nhàng bóp mấy cái.

Lạc Thanh Chu lập tức hiểu được.

Đây là muốn lợi dụng hắn để ngăn chặn vị Đao phụ này thúc giục cưới chồng đây mà.

Đao Thành Không lập tức cười nói:

- Không sao đâu không sao đâu, người trong nhà, khách khí cái gì. Đi, Phi Dương, bồi bá phụ uống vài chén.

Trên mặt Lạc Thanh Chu gạt ra ý cười, đi theo hai người đến phòng ăn.

Sau khi ngồi xuống, Đao tỷ đứng dậy, rót rượu cho hai người.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta không uống rượu.

Đao tỷ lập tức nói:

- Uống.

Sau đó ở phía dưới đá hắn một cước.

Lạc Thanh Chu đành phải sửa lời.

- Mặc dù ta bình thường không uống rượu, nhưng hôm nay lần đầu tiên đến nhà, tự nhiên muốn bồi bá phụ uống vài chén.

Trong lòng hắn âm thầm tự hỏi, thái độ Đao tỷ đối với hắn lần này rất cường ngạnh, lại không nói rõ trước cho hắn là sẽ tới làm bộ thành một đôi để cản việc cha nàng giục cưới, tựa hồ cũng không sợ hắn tức giận, như vậy chỉ có một khả năng, chuyện hắn muốn bái sư học nghệ đã xong.

- Bá phụ, ta trước kính ngài một chén.

Nghĩ đến chỗ này, trong lòng hắn cao hứng, lập tức bưng chén rượu lên.

Đao Thành Không cũng bưng chén rượu lên, càng nhìn hắn càng hài lòng, mặt tươi cười nói:

- Tốt, tốt.

Hai người uống rượu, ăn đồ ăn.

Mỗi lần Đao Thành Không hỏi hắn vấn đề, Đao tỷ đều sẽ chủ động hỗ trợ trả lời, giọt nước cũng không lọt.

Qua ba lần rượu, Lạc Thanh Chu cảm giác đầu não hơi có chút xoay tròn, biết được mình đã uống say, vội vàng nói:

- Bá phụ, ta không thể uống nữa, lần sau đi. Chờ một lúc còn muốn về nhà, uống nhiều quá sợ người trong nhà sẽ lo lắng.

Đao Thành Không tiếp tục rót đầy một chén cho hắn, nói:

- Sợ cái gì, chờ một lúc ta sai hạ nhân đi đến nhà người thông báo một tiếng. Đêm nay ngươi cũng đừng trở về, ở lại trong phủ ta...

Lập tức lại liếc mắt nhìn, phun mùi rượu nói:

- Đêm nay cứ ngủ với Linh nhi, trực tiếp động phòng, người luyện võ, không có chú ý quá nhiều, bá phụ rất ngóng trông các ngươi nhanh thành thân đây.

Lạc Thanh Chu: - ...

Đao tỷ vội vàng lấy đi chén rượu nói:

- Cha, Phi Dương ngày mai còn có việc, không thể uống nữa, chờ một lúc ta lại uống mấy chén với ngài.