Nhà Lao Chi Vương

Chương 246: Chương 246




Nhưng Lý Thế Vinh đang nín thở cấn thận quan sát xung quanh lại có thế cảm nhận rõ ràng có gì đó bất thường trong không khí, hơi thở ờ góc đông bác có chút rối loạn.



Lý Thế Vinh biết đây là hướng mà tèn Ninja vừa bị anh ấy đá một cước vừa rồi.



Đây hoàn toàn là trực giác của Lý Thế Vinh, chứ không phải dấu hiệu có thể phát hiện.

Lý Thế Vinh cầm thanh đao cảnh giác xung quanh, trên võ đài phòng tập Judo với không gian nhỏ hẹp mà đi tới đi lui một cách chậm chạp.



Dần dần Lý Thế Vinh đi tới trước mặt Ninja áo đỏ bị một đao của mình giết chết, nhìn nửa thanh kiếm trên mặt đất, đột nhiên một nửa chuôi của chiến đao còn lại bay lên.



Một nửa chiến đao bay lên giống như một thanh kiếm sắc bén lóe lên, hóa thành một thanh đao sác bén hướng thầng về góc đông bắc của phòng tập Judo.

Chỉ nghe một tiếng hét “A” vang lên, Lý Thế Vinh biết đã đảm trúng tên Ninja chạy trốn đó.





Anh ấy vung đao sải bước đi thẳng về góc đông bắc, khi đến gần thì thấy một bóng đen hai tay đang che bụng, một chân quỳ xuống sàn, định vùng lên chạy trốn.

Ninja áo đỏ nghe thấy tiếng bước chân của Lý Thế Vinh đang đến rất gần, hân ta không ngờ rằng tốc độ của Lý Thế Vinh lại đột nhiên nhanh như vậy, còn chưa đợi hán ta chạy trốn thì Lý Thế Vinh đã đến trước mặt hán ta.



Mặc dù Ninja áo đỏ gặp nguy hiếm nhưng động tác vẫn rất linh hoạt, thấy anh ấy hắn ta liền bay lên trong không trung lấy ra ba cây phi tiêu ném thắng về phía Lý Thế Vinh.



Lý Thế Vinh đang bước tới gần thì đột nhiên thấy vai phải của tên Ninja quỳ một chân động đậy, sau đó nghe trong không khí có tiếng “vù vù”, Lý Thế Vinh vô thức né sang bên phải, hy vọng có thể tránh được, nhưng vì Lý Thế Vinh né quá nhanh, dù cho Lý Thế Vinh phản ứng nhanh đến đâu thì với tấn công

ở khoảng cách gần với không gian chật hẹp cũng không thế tránh được, một cây phi tiêu quay vòng tròn xung quanh đã trúng vào vai trái của Lý Thế Vinh.

Tên ninja áo đỏ thấy đã đánh lén thành công, không quan tâm đến vết thương của bản thân mà bắt đầu chạy theo hướng khác.

Lý Thế Vinh bị trúng phi tiêu nhưng không kêu một lời, nhìn thấy hướng của bóng đen đang chạy trốn, tau trái cầm Chiến Lang, tay phải mạnh mẽ đấy cán đao của Chiến Lang, chỉ thấy Chiến Lang gầm rú như bay ra khỏi dây cung hướng về tên ninja áo đỏ đang chạy trốn.

Chỉ nghe thấy một tiếng “Phập!”, sau đó là tiếng kêu thảm thiết, thán đao của Chiến Lang không có chuôi đâm vào cơ thể của ninja áo đỏ.


Lý Thế Vinh dùng tay phải rút phi tiéu ở vai trái ra, mặc kệ máu đang chảy ra, đứng dậy đi về phía bóng đen trên mặt đất.



Khi bước đến gần tới, nhìn ninja áo đỏ nằm trên mặt đất, tay phải nám lấy chuôi đao kéo Chiến Lang ra khỏi cơ thể tên ninja, sau đó cầm thanh đao đi về phía giữa phòng.

Đúng lúc này, vốn dĩ tên ninja đã bị Lý Thế Vinh giết chết đột nhiên bật dậy, trên tay cầm một con dao găm lao thắng vào lưng của Lý Thế Vinh.

Mặc dù Lý Thế Vinh đã trải qua không dưới trăm trận chiến lớn nhỏ, đã gặp qua nhiều loại máu tanh đẫm máu, nhưng lần này một tên ninja chết đi đột nhiên sổng lại khiến trong lòng Lý Thế Vinh ngạc nhiên.



Lý Thế Vinh nghe thấy tiếng gió sau lưng, tâm trạng không tốt, lúc này Lý Thế Vinh đã không còn thời gian suy nghĩ vì sao tên ninja này đột nhiên chết đi sống lại.

Hai tay cầm đao mạnh mẽ lao về phía trước, sau đó bị Lý Thế Vinh dùng ngón chân, cả người trong không trung quay một trăm tám mươi độ, đúng lúc nhìn thấy tên ninja áo đỏ cầm dao tấn công về phía mình.

Tự tìm cái chết! Trong lòng Lý Thế Vinh mắng chửi.

Sau đó tay Lý Thế Vinh cầm Chiến Lang vung lẻn trong không trung, Chiến Lang trong không trung xoẹt ra một vết máu rõ ràng.

Dấu vết Chiến Lang đế lại, là máu của kẻ thù.


Nhát đao vừa rồi của Lý Thế Vinh chém đúng vào cổ của tên ninja áo đỏ, sau đó thấy đầu và cơ thế của tên ninja áo đỏ cùng lúc ngã xuống, chỉ có điều là cái đầu đẫm máu lại lăn đến cửa lớn của phòng tập Judo theo quán tính, đột nhiên giống như chiếc xe đang lăn bánh gấp rút phanh gấp dừng lại trước cửa trong phim vậy.



Cái đầu đang lăn có thế tự mình dừng lại sao?

Đương nhiên là không thể.

Một chiếc giày da ở phía trước, hay chính xác hơn là một đôi chân đã chặn nó lại.

Đôi chân đó đi một đôi giày da bóng loáng, chí là lúc này máu từ trong đầu bần ra lên chiếc giày da, nhưng mà người đi giày da lại không quan tâm, dường như điều anh quan tâm là chiến thần Lý Thế Vinh trên võ đài đã bị thấm đẫm máu.

Người này là Tiêu Chấn Long.

Trong phòng tập Judo có âm thanh bất thường lập tức bị quân Cờ Đen đang tuần tra phát hiện, sau đó quay về báo cho Trương Anh Tú, Trương Anh Tú lại quay về báo cho Tiêu Chấn Long.



Lần lượt báo cáo đến cho Tiêu Chấn Long, rất nhanh đã đến phòng tập Judo, chỉ là anh không cỏ đưa người vào trong mà ở ngoài trận chiến.




Tiêu Chấn Long biết rõ tính cách của Lý Thế Vinh nên lúc này Lý Thế Vinh không muốn người khác nhúng tay vào, nếu không anh ấy có nhiều cách đế thông báo với quân Cờ Đen ở bên ngoài.



Vì Lý Thế Vinh không làm như vậy, nên anh ấy muốn tự mình giải quyết kẻ thù.

Đúng lúc tên ninja áo đỏ vừa rồi bất ngờ ám sát Lý Thế Vinh, nhất thời khiến Tiêu Chấn Long lo láng mới đưa tất cả anh em vào phòng tập Judo.



Không ngờ lúc Tiêu Chấn Long đưa tất cả anh em vào phòng tập Judo, Chiến Lang của Lý Thế Vinh đã chặt bay đầu của tên Ninja.



Lý Thế Vinh đứng dậy, cầm theo Chiến Lang đã chú ý Tiêu Chấn Long và những người khác bước vào phòng tập Judo.



Khóe miệng Lý Thế Vinh lộ ra nụ cười mà người khác không dề gì phát hiện.

Mặc dù lúc này cả người Lý Thế Vinh đều đã thấm đẫm máu, vết thương ở trước ngực và sau lưng vẫn còn đang chảy máu, nhưng tinh thần chiến đấu của anh ấy vẫn rất cao.

Bởi vì anh ấy là chiến thần của Nam Thiên Lý Thế Vinh.

Lý Thế Vinh vẫy tay ngăn cản Trương Anh Tú Trương Bá Chính và những người khác xông vào giúp đỡ, ngón tay trỏ trong không trung vẫy vẫy cho thấy quyết tâm của Lý Thế Vinh.

‘Để anh ấy tự mình giải quyết!” Tiêu Chấn Long nhẹ giọng nói.

Tiêu Chấn Long phong tỏa lối ra vào của phòng tập Judo, lúc này giống như một cái hộp bị đậy kín lại.



Xác suất để hai người còn lại chạy ra khỏi khách sạn là bằng không, vậy nên cái chết của chúng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mà thời gian ngắn hay dài thì quyết định nằm trong tay Lý Thế Vinh..