Nhà Lao Chi Vương

Chương 214: Chương 214




“Suỵt!” Tiêu Chấn Long làm động tác ra hiệu chớ lên tiếng với mọi người, tất cả mọi người cũng ấn núp sau cây tùng bên đường theo Tiêu Chấn Long.



Chỉ chốc lát sau, một đoàn người đi tới từ trên con đường đá phía trước, giày da đạp lên mặt đường đá xanh phát ra âm thanh “cộp cộp”.



Mọi người nhìn kỹ lại thì phát hiện ra là một đội cảnh sát Nhật bản chừng năm, sáu người.



Họ mặc áo choàng quân đội dài vừa dày vừa nặng, tay cầm đèn pin, thình thoảng còn lắc đèn pin, soi về phía trong rừng cây, dù vậy vần nhịp bước rất chỉnh tề.

đền Yasukuni là thần xả duy nhất ở Nhật bản có cảnh sát canh phòng và treo quốc kỳ của Nhật Bản, có thế thấy được địa vị khác biệt của nó ớ Nhật Bản.

Cũng may cây tùng ven đường to lớn đủ đế những người này ẩn núp.



Đội cảnh sát này đi về phía đền thờ hình chữ “Khai” to đùng mà đám người Tiêu Chấn Long vừa mới dừng chân lại.



Chờ sau khi đội cảnh sát này biến mất trong đêm, Tiêu Chấn Long vung tay dần đám anh em chạy nhanh về phía dãy nhà màu đen trước mặt.

Đám người Tiêu Chấn Long tìm thấy một vách tường có thế ấn núp, cấn thận quan sát toàn bộ dãy nhà.



Phần lớn kiến trúc của đền Yasukuni đều cấu tạo từ gổ, nhìn rät cố kinh, cũng vi thế mà khiến cho toàn bộ dãy nhà vẫn giữ được kiểu kiến trúc hàng trăm năm trước khá hoàn hảo.



Tiêu Chấn Long cám giác lối kiến trúc của toàn bộ thần xã hơi tương tự với Cố Cung ớ Bâc Kinh.



Mặc dù vẫn có nhìn thấy dấu vết hoàn thiện của con người ở một số nơi còn mới nhưng phong cách cố xưa cúa toàn thế kiến trúc vẫn còn được báo tồn.



Đi vào bước đầu tiên, hiện lên trong tầm mát Tiêu Chấn Long là một tòa kiến trúc to lởn với diện tích hơn nghìn mét vuông.

Ngói lưu ly màu đen trầm, cây cột màu đỏ tím, một cái màn che màu vàng rủ xuống tự nhiên từ nóc nhà, phía trên màn che có ánh đèn nhàn nhạt.



Dưới ánh đèn tô điếm, Tiêu Chấn Long có thê’ thấy rõ ràng hình dáng từng cánh hoa trên màn che.



Bốn phía quáng trường phía trước đại điện là mấy pho tượng lẻ tẻ đứng sừng sững, có điều ban đêm quá tối, không thế thấy rõ dáng vé của pho tượng.


Tièu Chấn Long không biết tòa kiến trúc này là “điện thờ”, một trong những kiến trúc chú thế của đền Yasukuni.



Phía sau điện thờ là điện chính, hai đại điện này lè địa điếm cúng bái chú yếu của cá thần xã.



Toàn bộ kiến trúc phía bèn phái của thần xã tên là “Yushukan”, diện tích hơn mười nghìn mét vuông, bên trong trưng bày di vật chiến tranh của triều đại Nhật Bán như đại bác, quân phục, di thư vân vân.



Bẽn trong báo tàng còn thờ cúng dl vật của một số quân nhản khét tiếng như áo giáp của Yamamoto Isoroku, người đã tấn công Trân Cháu Cáng, mớ đầu cho cuộc chiến tranh Thái Bình Dương giữa Nhật và Mỹ đang diễu võ dương oai trong tú trưng bày.



Bẽn ngoài “Yushukan” trưng bày rất nhiều loại đại bác quân đội Nhật Bán sứ dụng trong các cuộc chiến tranh xâm lược nước ngoài, đú loại đạn pháo cao hơn đầu người, còn có cá tượng nặn ngựa quân sự, chó quân sự và bồ câu quân sự.

Chồ mà Tiêu Chấn Long đang ẩn thân lúc này chính là một góc trong dãy nhà ở Yushukan.



Mặc dù trong điện thờ có ánh đèn yếu ớt, nhưng bất kể thế nào cũng không thể nhìn rõ được toàn cảnh.



Toàn bộ điện thờ mang một loại hơi thở thần bí dưới ánh đèn lờ mờ, thỉnh thoảng gió lạnh thối bay lớp màn che lên.



đôi khi còn phát ra tiếng kêu gào trâm thấp khiến người ta cảm nhận được hơi thô khủng bố lúc nửa đêm.



Nhưng đám người Tiêu chấn Long bò ra từ trong đống người chết này chắng thèm quan tâm một chút nào.



Tiêu Chân Long xoa đôi tai bị gió rét thối cứng đờ, vung tay dần người vọt vào trong điện thờ của thần xã.

Vừa vào điện thờ, đám người Tiêu Chấn Long lập tức cảm nhận được nhiệt độ không giống với bên ngoài.



Mặc dù toàn bộ điện thờ đều lộ ra bên ngoài, nhưng bên trong vẫn có sự chênh lệch nhiệt độ nhất định so với bên ngoài.



Tiêu Chấn Long đoán có thế bên trong được lắp đặt máy điều hòa không khí, nếu không sẽ không thế ấm áp như thế.




Bốn phía trong điện đều đặt rất nhiều bàn như đàn tế, Tiêu Chấn Long phỏng đoán hẳn dùng đê’ bày mấy thứ như bài vị gì đó.



Chẳng qua anh không hiếu tại sao mặt trên những đàn tế này lại trống không, thậm chí trong toàn bộ đại điện, ngay cả một pho tượng Bồ Tát hay cái gì đều không có.

Tiêu Chấn Long không biết, trong đền Yasukuni của Nhật Bán không có bài vị cụ thế, mà chí có sách ghi lại “linh vị”.



Những linh vị này chỉ được lấy ra đế cúng tế vào những ngày lễ quan trọng, bình thường sẽ không bày ra bèn ngoài.




Rất nhiều cái tèn của tội phạm chiến tranh hạng A trong chiến tranh Thế giới thứ hai cũng đều được viết trong linh vị này đế du khách cúng tế.

Có điều Tiêu Chấn Long phát hiện ra trên rất nhiều đàn tế có trái cây, chác hần được thờ cúng vào ban ngày.



“Cúng tế đám vớ vấn kia còn không bằng đế cho anh em chúng ta lót dạ.” Nghĩ tởi đây, Tiêu chấn Long không hề cố kỵ cầm một trái táo đế trên đàn tế lên cắn một miếng.

“Đại ca, chuyện này… không hay lầm đáu.” Quý Tân đi theo phía sau không thể tưởng tượng nối.



Mặc dù cậu ta cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì về Nhật Bản, nhưng dù sao những trái cây tế phấm này cũng để tường niệm người chết, ăn vào vần cứ thấy là lạ sao ấy.

Tiêu Chấn Long cắn một miếng: “Tôi đếch thèm quan tâm cúng bái cho ai, nhưng tôi biết nếu tôi không ăn trái cây này sẽ

chết đói.



Lúc này mà cậu còn muốn giữ kẽ à! Lấy đâu ra nhiều kiêng cữ thế?”

“Đúng vậy, tôi cũng đói, vừa rồi giết nhiều người như thế, bụng dạ tôi đã tạo phản rồi đây này.” Vừa nói, đội trưởng Hẩc Long vừa tiện tay câm một quả lê lên, cân một miếng lớn.

Ngay sau đó, tất cả mọi người, bao gồm cá Hỏa Phượng cũng đều thuận tay cầm một quá lẽn ăn.



Dù sao thi vừa rồi tiêu hao thể lực lớn như thế, nếu như không bố sung thức ăn, bọn họ sẽ không thế đón nhận những cuộc chiến đấu tiếp theo được.

“Đi mau! Đội cảnh sát trờ lại rồi.” Hác Báo đứng ờ phía sau chú ý đội cảnh sát tuần tra vừa rồi sáp trở lại đây thì vội vàng nhác nhờ mọi người.

Tiêu Chấn Long lập tức dẫn mọi người rời khỏi điện thờ, lặng lẽ mò mầm đi về phía điện chính của đền Yasukuni ở phía sau..