Nguyện Ý - Táo Đỏ

Chương 2: Bạn Cùng Bàn




" Kính Minh trả lời câu hỏi cô vừa nói nhanh lên " cô Lý giọng dứt khoát nói to, lớp học đang yên tĩnh thì bỗng có vài tiếng xì xào họ đều quay về phía cô rồi quay đi nhanh chóng một giọng nam trong lớp vang lên

" cô ơi bạn học Quách Kính Minh vẫn chưa đi học ạ "

Nói dứt câu cả lớp lại rơi vào bầu không khí im lặng có vài ánh mắt ái ngại nhìn nhau đôi phần bất lực

" chuyện này tôi nhất định sẽ báo cáo lên nhà trường cậu ta bây giờ giỏi rồi còn giám trốn học không biết mai sau cậu ta thành hạng người gì nữa "

Tiếng mắng của cô chủ nhiệm hiện rõ lên bảy phần tức giận không nguôi,

Nhã Tịnh lúc này quay sang nhìn chiếc ghế trống bên cạch cô cũng hiểu rõ được phần nào bạn học ngồi cùng bàn với mình..

Giờ ra chơi đến rất nhanh bầu không khí trong lớp học lúc này thật nhộn nhịp tiếng cười đùa không ngớt tiếng nói chuyện bàn tán không nguôi ấy vậy ở cuối lớp học chỉ thấy một cô gái đang cặp cụi lật từng trang sách đọc từng chữ một cách chăm chú cô không hề bận tâm đến những tiếng nói chuyện những bạn học xung quanh mình ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua khung cửa sổ chiếu xuống người cô trong lớp học này khiến cô như được phát sáng rất nổi bật những ánh mắt nhìn về phía cô cũng không giảm bớt

" bạn học Nhã cậu từ đâu chuyển đến đây vậy? "

Tiếng nói trong trẻo của Uyển Như kéo cô ra khỏi thế giới sách của mình cô ngước mắt lên nhìn Uyển Như đôi mắt long lanh to tròn đang mong đợi câu trả lời từ phía cô một lúc sau cô chậm rãi trả lời

" thành phố bên cạnh "

Cô vừa cười vừa nói với Uyển Uyển ánh mắt của Uyển Uyển thoáng vài phần kinh ngạc rồi nhanh chóng nói tiếp

" ý cậu là cậu từ Tam Trung chuyển về đây á "

Tam Trung là một một trong những ngôi trường có tiếng nói ở thành phố C bên cạnh thành phố B là một trường học có tỉ lệ đầu vào cao đầu ra toàn người tài giỏi thi đỗ Thanh Đại không ít là một trong những đối thủ nặng kí khó phân thắng bại với Thất Trung lúc bấy giờ Nhã Tịnh cũng chỉ ừ một tiếng lúc này cũng đã làm Uyển Như kinh ngạc trợn tròn mắt không thôi

" Nhã Nhã cậu ngốc à bên tam trung tốt như vậy sao cậu lại chuyển về đây thế? "

Tiếng nói của Uyển Như không nhỏ các bạn học trong lớp nghe vậy cũng ngoái đầu nhìn về phía hai người câu hỏi của bạn học mới quen đến giồn dập có vài người còn chú ý đến cuộc nói chuyện giữa cô và Uyển Uyển chắc họ cũng tò mò về câu trả lời của cô, Nhã Tịnh từ từ lật từng trang sách rồi một lúc sau mới mở miệng nói



" tớ không thích lên chuyển về đây "

Giọng nói trong trẻo ngữ khí lại rất nhẹ nhàng khiến bạn học uyển như đứng hình Uyển Uyển nghe xong câu trả lời này của cô bạn mới quen cũng phải bật cười thành tiếng vừa cười Uyển Uyển lại vừa nói cậu thật biết đùa nhưng nếu Nhã Tịnh không muốn trả lời thì Uyển Như cũng không hỏi sâu họ nói chuyện thêm vài câu rồi cũng bắt đầu vào tiết học tiếp theo.

Thoáng cái đã đến giờ ăn trưa bụng cô cũng đã đói meo lớp học đông đúc bắt đầu đổ dồn xuống căng tin uyển uyển kéo cô đi về phía nhà ăn vừa đi vừa nói

" tớ sẽ giới thiệu cho cậu về trường Thất Trung rất đẹp đồ ăn cũng rất ngon đó "

Nhã tịnh cảm thấy bản thân mình thật may mắn vừa chuyển đến trường mới đã có một người bạn chơi cùng Uyển Uyển là một cô gái rất hoạt bát, năng động vả lại còn rất dễ gần nữa cô và Uyển Uyển nói cười ríu rít

" nào nào giới thiệu với cậu đây là căng tin Thất Trung, cậu ngồi xuống đây để tớ đi lấy đồ ăn nhé đợi chút tớ sẽ quay lại ngay "

Vừa dứt lời cô bạn Uyển Uyển đã quay người chạy đi mất cô ngồi một mình ở dãy bàn phía trong góc của căng tin tiếng nói chuyện vang vọng khắp nơi nhà ăn bây giờ toàn người là người các bạn học mặc trên người bộ đồng phục màu xanh trắng khi đó trông cô khá là nổi bật.

" bạn học kia là ai thế trông rất xinh đẹp sao tớ chưa nhìn thấy lần nào vậy " vài ánh nhìn đổ dồn về phía Nhã Tịnh đang ngồi thẩn thơ nhìn ra phía ngoài

" tớ nghe nói là học sinh mới ở lớp A5 từ Tam Trung chuyển về chắc học rất giỏi còn đẹp hơn hoa khôi khối 12 rồi chúng ta mau đi thôi " tiếng bước chân đi về phía cô là Uyển Uyển trên tay cô ấy cầm hai khay cơm nhìn rất đẹp mắt " âyda cậu mới chuyển về mà được nhiều người biết đến thật đấy tớ đứng ở kia xếp hàng mấy bạn học lớp khác toàn nhìn về phía này " vừa nói Uyển Uyển vừa đặt khay cơm xuống trước mặt Nhã Tịnh hai người cùng nhau nói chuyện trông rất vui vẻ Uyển Uyển làm Nhã Tịnh cười không ngớt.

Sau giờ ăn trưa cô và Uyển Như cùng nhau sánh bước về lớp học " Uyển Uyển cậu ở đây đợi tớ một lát nhé tớ đi rửa tay rồi sẽ quay lại " Nhã Tịnh nói nới Uyển Uyển

" để tớ đi cùng cậu ",

" không cần đâu tớ sẽ quay lại nhanh tôi nhà vệ sinh gần đây mà "

Nói xong câu chưa đợi Uyển Uyển trả lời cô đã bước đi về phía nhà vệ sinh cách đó không xa.

Chốc sau cô vừa rửa tay xong khi bước ra ngoài bỗng nhiên nghe được một vài tiếng động cô quay đầu lại cô vô thức quay lại đưa đôi mắt hạnh nhìn về phía sau, phía sau cô là một tường rào không quá cao cũng chẳng phải thấp nhưng chắc chắn cô không có khả năng trèo qua được.